Chương 464: Chiếc nhẫn đồng xanh thần bí (2)
Tề Thiếu Huyền giật giật khóe miệng: "Tháp linh, ngươi đang nói đùa à? Chiến giáp và Long Kích này là thánh khí tuyệt thế, làm sao Tề mỗ có thể cầm nó được?"
Nên biết thánh khí cực kỳ quý giá và hiếm có, ngay cả thánh giả Độ Kiếp kỳ cũng chưa chắc có được một thánh khí.
Huống hồ chiến giáp và Long Kích trong tay Tề Thiếu Huyền đều là vật phẩm quý giá trong nhóm thánh khí.
Người có khí vận lớn như y cũng chỉ có hai món thôi!
Nếu y thua hết thì đúng là không tưởng nổi.
Tuy rằng Tề Thiếu Huyền đã thua đến đỏ mắt nhưng vẫn chưa có mất trí.
Tháp linh khẽ thở dài: "Thế nhưng bây giờ thánh tử chỉ có năm chục nghìn điểm Chiến Thần, chưa đạt mức đặt cược, bổn tháp linh thấy rất khó xử."
Sắc mặt Tề Thiếu Huyền không ngừng thay đổi như thể đang lưỡng lự gì đó.
Hồi lâu sau, y lấy một hộp ngọc tinh xảo ra khỏi nhẫn trữ vật: "Tề mỗ tuyệt đối sẽ không đổi chiến giáo và Long Kích, làm phiền tháp linh xem thử thứ này được bao nhiêu điểm Chiến Thần."
Dứt lời, y mở hộp ngọc ra để lộ một chiếc nhẫn có kiểu dáng cổ xưa bên trong.
Chiếc nhẫn ấy trông rất đơn giản, tựa như nó được đúc thành từ một miếng đồng xanh thô không có điểm gì là đặc biệt.
Người trẻ biết chút ít về việc rèn sắt đều có thể chế tạo ra chiếc nhẫn thô sơ như thế, có lẽ dù ném nó vào tiệm trang sức thì cũng không ai thèm liếc nhìn đến.
Nhưng mà Tề Thiếu Huyền lại có vẻ không muốn bỏ ra: "Đây tuyệt đối không phải là chiếc nhẫn bình thường."
"Tuy rằng nó trông như được luyện chế từ một miếng đồng xanh bình thường nhưng lại không thể bị phá vỡ, ngay cả thánh giả cũng phải bó tay trước nó."
"Thánh giả bổn môn đã nghiên cứu mấy năm trời mà vẫn không thể nào tìm ra điểm kỳ diệu trong đó, bằng không Tề mỗ tuyệt đối sẽ không lấy nó ra đổi đâu, phiền tháp linh đánh giá."
Ngay cả thánh giả cũng không thể phá hủy nó?
Diệp Kình Thương trên tầng thứ bảy của tháp Chiến Thần mắt sáng rỡ.
Chiếc nhẫn chậm rãi biến mất trong hộp ngọc rồi xuất hiện trong tay Diệp Kình Thương.
Ông cẩn thận đánh giá nó một lát, nét mặt dần thay đổi từ chờ mong sang nghiêm túc và hoài nghi.
"Quái lạ, chiếc nhẫn này thật sự được luyện chế từ đồng xanh bình thường, quả là không thể tưởng tượng nổi."
Diệp Kình Thương kết ấn bắn ra mấy trăm pháp quyết trong thời gian ngắn, sau đó pháp quyết hóa thành những phù văn trật tự rồi vọt vào trong chiếc nhẫn đồng xanh.
Tuy nhiên, những phù văn trật tự ấy dung nhập vào chiếc nhẫn rồi im hơi lặng tiếng như đá bỏ biển vậy.
"Ngay cả lão phu cũng không thể loại bỏ cấm chế ư? Chiếc nhẫn này không đơn giản!"
Diệp Kình Thương hít sâu một hơi rồi cất chiếc nhẫn đồng xanh vào trong tháp Chiến Thần.
Giọng nói mềm mỏng của tháp linh lại vang lên trên võ đài Chiến Thần: "Bổn tháp cũng không rõ lai lịch của chiếc nhẫn này, nhưng chất liệu của nó đặc biệt nên bổn tháp ra giá là năm chục nghìn điểm Chiến Thần."
Trong lúc giọng nói ấy vang lên, Tề Thiếu Huyền chợt nhận ra số dư của mình tăng từ năm chục nghìn lên một trăm nghìn điểm Chiến Thần, phải nói là nhanh đến lạ.
Haiz, y vốn còn muốn đổi chút linh thạch hay đan được gì đó thay cho chiếc nhẫn này mà!
Suy cho cùng, hiện giờ y gần như không còn bảo vật gì nữa.
"Thánh tử đáng kính, vì hạn nạp của ngài cao hơn một trăm nghìn nên bổn tháp sẽ tặng ngài một phần hồi phục trạng thái miễn phí, có sử dụng ngay hay không?"
Giọng nói hòa nhã của tháp linh khiến Tề Thiếu Huyền ngẩn ra, quả nhiên nạp nhiều tiền thì thái độ phục vụ sẽ khác hẳn.
Xưng hô thay đổi từ thánh tử trẻ tuổi sang thánh tử đáng kính, hơn nữa còn tặng một phần hồi phục miễn phí.
Chẳng qua việc khiêu chiến với Thẩm Thiên trong tình trạng hiện tại là bất hợp lý thật, phần hồi phục này quả là tặng đúng lúc!
"Sử dụng!"
Sau khi Tề Thiếu Huyền chấp nhận, những tia sáng tím rực lập tức bắn ra từ hư không, chiếu sáng người y rồi dung nhập vào cơ thể y.
Giờ phút này, Tề Thiếu Huyền cảm giác trạng thái của mình tốt chưa từng có.
Pháp lực trong đan điền được bổ sung đầy trong vài lần hô hấp, thể lực đã bị tiêu hao cũng được bù lại trong nháy mắt.
Thậm chí y còn có cảm giác mạnh hơn cả lúc chưa đến Thần Tiêu Thánh Địa nữa!
"Với trạng thái hiện tại, Tề mỗ nhất định có thể thắng Thẩm Thiên!"
"Tháp linh, bây giờ hãy bắt đầu khiêu chiến ngay lập tức!"
Việc trực tiếp cuộc chiến được khôi phục, bóng dáng Tề Thiếu Huyền lại xuất hiện trước mặt mọi người lần nữa.
Rất nhiều khán giả định rời đi vì không chờ nổi lại ngồi xuống và nhìn chăm chăm vào Tề Thiếu Huyền.
Bởi vì bọn họ phát hiện vòng xoáy màu vàng kim lại ngưng tụ ngay phía đối diện của Tề Thiếu Huyền.
Đúng vậy, cách thức lên sân khấu quen thuộc, dị tượng đặc biệt quen thuộc.
Tập này ta xem rồi!
"Thẩm Thiên, Tề mỗ nhất định sẽ đánh bại ngươi!"
Tề Thiếu Huyền cầm Long Kích, tinh thần chiến đấu chợt bùng nổ đến giới hạn.
Quân bị áp bức tất sẽ chiến thắng, thậm chí Tề Thiếu Huyền cảm giác mình đã đột phá gông xiềng nào đó trong vô tình.
Long Kích trong tay đang cộng hưởng với y, tiếng rồng gầm quanh người. Hiển nhiên trình độ Bát Hoang Long Kích của y đã đột phá.
Bát Hoang Long Kích hoàn toàn viên mãn và đạt đến cảnh giới khó tin.
Trận này y thắng chắc rồi!!!
Tất cả khán giả đều không để ý đến lý do Tề Thiếu Huyền ghép với Thẩm Thiên lần nữa.
Ngay cả kẻ ngốc cũng nhận thấy sự mờ ám trong chuyện này, chắc chắn Tề Thiếu Huyền đã tiến hành giao dịch đen tối nào đó với tháp Chiến Thần rồi.
Chẳng qua chuyện đó không quan trọng, quan trọng là Tề Thiếu Huyền và hình chiếu Thẩm Thiên sẽ đối đầu lần ba.
Hơn nữa, xem ra sức chiến đấu của Tề Thiếu Huyền đã đột phá rồi.
Trận chiến này ắt sẽ đặc sắc hơn!