Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 465: Chiếc nhẫn đồng xanh thần bí (3)

Chương 465: Chiếc nhẫn đồng xanh thần bí (3)
­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­
...
"Ta sẽ không cho ngươi bất cứ cơ hội nào đâu, Tử Khí Thiên La, Quần Long Vô Thủ!"
Tề Thiếu Huyền hét to rồi phóng lên cao, mây tía mênh mông sau lưng lập tức ngưng tụ thành thiên la địa võng và bao phủ toàn bộ võ đài.
Cùng lúc đó, y huơ múa thanh Phương Thiên Long Kích trong tay nhanh như gió xoáy rồi ngưng tụ ra hàng trăm con rồng đen rực rỡ!
Mỗi một miếng vảy trên mình rồng đen đều chân thực cực kỳ, hơn nữa tỏa ra sự uy nghiêm của loài rồng.
Grào!
Vô số rồng đen lao vút về phía hình chiếu Thẩm Thiên.
Tất cả tu sĩ theo dõi trận chiến đều không nhịn được đứng dậy và run rẩy , sự uy nghiêm ấy làm toàn thân bọn họ lạnh lẽo không gì bằng.
Thậm chí một số tu sĩ có đạo tâm không ổn định còn bị dọa đến ngã xuống đất, sùi bọt mép ngất đi.
Dù sao chiêu thức này cũng chứa đựng quá nhiều cảm xúc không cam lòng và tức giận của Tề Thiếu Huyền, có thể nói uy nghiêm của rồng cao ngút trời!
Tử Khí Thiên La ùn ùn kéo đến và phong tỏa tất cả đường lui của cánh thần.
Quần Long Vô Thủ là sát chiêu mạnh nhất của Bát Hoang Long Kích, nó có thể bộc phát ra sức sát thương lớn nhất của Tề Thiếu Huyền.
Tề Thiếu Huyền trong trạng thái này tự tin cho rằng kể cả bản thân của quá khứ cũng sẽ bị đòn tấn công này giết ngay tắp lự!
Thế nhưng Thẩm Thiên lại chẳng lùi về sau dù chỉ nửa bước khi đối mặt với vô số bóng rồng đen ập xuống.
Hắn chỉ ngẩng đầu một cách chậm rãi, mái tóc dài màu mực bỗng hiện ra một lọn bạc, tiếp đó lọn tóc bạc ấy dựng thẳng lên.
Trong chớp mắt, vô số rồng đen đều tập trung vào Thẩm Thiên rồi chen nhau vồ đến.
Bóng rồng, mũi kích, mây tía và ánh sáng đen cùng biến thành một vòng xoáy, chẳng mấy chốc mà đã bao vây Thẩm Thiên.
Giờ phút này, không gian bên cạnh vòng xoáy đen đều nổ tan tành.
Những vết nứt hư không bắn ra với sức sát thương đủ để cắt lĩnh vực của tôn giả Nguyên Anh kỳ.
"Đó... Sức bộc phát đáng sợ biết nhường nào!"
"Nó đủ để gây uy hiếp thiên tôn Hóa Thần kỳ rồi! Y còn là tu sĩ Kim Đan kỳ sao?"
"So với Tử Phủ thánh tử thì ta giống như một Kim Đan chân nhân giả ấy, mười cái ta cũng không đủ cho y giết nữa là."
"Xin chân thành, người đang ở Thần Tiêu và vừa gửi bình luận. Ta là Tử Thự Kinh, ta đã bảo thánh tử sư huynh của bổn môn là vô địch so với người cùng cấp mà, bây giờ các ngươi đã tin chưa?"
"Khó trách Tề Thiếu Huyền được đánh giá là thiên kiêu sáu sao, lực chiến của Phương mỗ còn thua xa y."
Ngay lúc Tề Thiếu Huyền nở nụ cười thắng chắc và tất cả người tu tiên đang theo dõi đều lộ vẻ chấn động, những cái bóng rồng đen ùn ùn kéo đến kia bắt đầu phân giải tan tành rồi hóa thành hư không.
Tiếng rồng gầm không còn uy vũ và bá đạo như trước mà trở nên rất thê lương.
"Phá Thương Nguyên Thủ!"
Bốn chữ bình thường vang lên trên võ đài Chiến Thần.
Giọng nói đó không lớn, nhưng khi bốn chữ ấy vang lên thì tiếng rồng gầm và gió lốc đinh tai nhức óc đều im bặt như biến mất vậy.
Tất cả mọi người đều nhớ kỹ bốn chữ này, đồng thời khắc sâu cảnh tượng kế tiếp trong trí nhớ.
Một tia sáng bạc chợt bắn ra từ gió lốc đen rồi dần sáng hơn.
Mọi người có thể thấy rõ đó là một bàn tay màu bạc!
Ban đầu nó chỉ to cỡ mười mét, nhưng sau đó nó lớn dần ra rồi biến thành một bàn tay to hơn nghìn mét trong nháy mắt.
Bàn tay màu bạc bay lên cao hệt như tay của thiên thần, tất cả rồng đen bị đụng trúng đều tan thành mây khói ngay lập tức.
Những mũi Long Kích đen đủ để làm tôn giả bị thương nặng trong chớp mắt đều trở nên yếu ớt trước bàn tay này.
"Không, không thể nào! Giả, giả hết, tháp Chiến Thần lừa ta!"
Nụ cười trên môi Tề Thiếu Huyền cứng lại, sau đó y biến sắc kịch liệt.
Y nhanh chóng kết ấn hóa giải Tử Khí Thiên La đang bao phủ cả võ đài, sau đó cho chúng hóa thành những đường sơn hà trước mặt mình.
"Ba mươi ba sơn hà mây tía, ngưng cho ta!"
Những bức tranh sơn hà nguy nga hùng vĩ hiện lên trước mặt Tề Thiếu Huyền như thể đó là tồn tại mãi mãi không thể bị dao động.
Đây là bài kinh phòng ngự trong Tử Phủ Đế kinh, đồng thời được xưng là vạn pháp bất xâm như Tử Đồng Kiếp Quang. Chiêu này có thể ngăn cản những đòn tấn công dưới mọi hình thức.
Song, khi bàn tay nghìn mét kia va chạm với sơn hà mây tía thì tất cả sơn hà đều tan vỡ ngay tức khắc.
Bàn tay xé trời, sơn hà nát tan.
Đó chính là sức mạnh vô thượng của thần ma thượng cổ!
Tề Thiếu Huyền muốn lùi về sau nhưng rồi nhận ra hư không như đang đông lại.
Y chỉ còn cách trơ mắt nhìn bàn tay che khuất bầu trời ấy càng ngày càng gần, càng ngày càng gần mình hơn.
Cùng lúc đó trên tầng thứ bảy của tháp Chiến Thần, Diệp Kình Thương xem kỹ nhẫn đồng xanh với ánh mắt sáng quắc: "Không ngờ lại tìm ra bảo bối này."
"Đừng giả bộ, ngả bài rồi, đuổi tên nhóc ngốc này đi sớm đi, lão phu muốn tập trung nghiên cứu chiếc nhẫn này."
"Hình như hơi không tốt, ừm... chốc nữa cho tên ngốc này vài truyền thừa thượng đẳng đi!"
"Dù sao thực lực mạnh mới có thể tìm ra nhiều cơ duyên hơn, tìm càng nhiều cơ duyên thì nạp càng nhiều tiền."
"Tên nhóc này nhiều khí vận, quả là rau hẹ cực phẩm, nếu cắt một lần thì lãng phí quá, nói không chừng đôi bên có thể hợp tác lâu dài."
"Ừm, để nói với y Thiên nhi nhận được truyền thừa Phá Thương Nguyên Thủ trong tháp Chiến Thần nên mới mạnh như vậy."
"Chỉ cần y nỗ lực hơn, nạp thêm điểm Chiến Thần và vào tháp chiến đấu nhiều hơn thì cũng sẽ có cơ hội trở nên mạnh mẽ như Thiên nhi."
"Dù sao tên nhóc này còn thừa hai chục nghìn điểm Chiến Thần, lão phu không tin y dám xóa tên luôn!"
"Khà khà, lão phu đúng là ngày càng thông minh!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất