Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 472: "Tử Phủ thánh tử thảm nhất lịch sử" đổi chủ (1)

Chương 472: "Tử Phủ thánh tử thảm nhất lịch sử" đổi chủ (1)
­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­
Thẩm Thiên ngơ ngác khi thấy Tề Thiếu Huyền ngã khuỵu trước mặt mình với vẻ không còn lưu luyến cuộc sống và Tử Huyền thiên tôn đang che phần tay cụt của mình.
Hai người này đến từ lúc nào vậy? Làm gì mà nhìn chằm chằm vào bổn thánh tử với vẻ u oán thế? Thật là rợn người.
Còn nữa, đại thúc bị đứt tay phải thì lo chữa đi, nhìn bổn thánh tử làm chi?
Ông muốn giả vờ ăn vạ à? Có tin bổn thánh tử chặt ông luôn không!
Ồ, tại sao bổn thánh tử lại cầm kiếm, thân kiếm còn dính máu nữa nè?
Thẩm Thiên giật giật khóe miệng, chột dạ hỏi dò: "Tiền bối, tay của ngài... là do ta chém hả?"
Tử Huyền thiên tôn ngẩn ra, sau đó vội vàng lắc đầu như vừa nghĩ đến gì đó: "Không phải, bổn tôn bất cẩn tự chém mình khi đang luyện kiếm thôi, không can hệ gì đến thánh tử."
Bất cẩn tự chém mình khi đang luyện kiếm?
Thẩm Thiên nổi giận: "Chính mình bất cẩn chém đứt tay thì thôi đi, cần gì phải bôi máu lên thân kiếm của bổn thánh tử? Ngài muốn lừa gạt vơ vét tài sản à?"
Tử Huyền thiên tôn sợ đến sững người, nếu ông ta không phải là người trong cuộc thì có lẽ ông ta sẽ hoài nghi là mình đã lầm rồi.
Cái gì mà bổn thiên tôn tự chém đứt tay mình rồi boi máu lên kiếm của ngươi? Ngươi có muốn mặt không hả?
Nhưng ông ta dám nói gì đây?
Thanh kiếm đẫm máu kia còn đang chỉ vào đầu ông ta kia kìa!
Huống hồ lần này là bọn họ đuối lý vì Tề Thiếu Huyền đã lén lút chạy lên Thánh Tử phong trước.
Trong thế giới tu tiên, điều tối kỵ nhất là nhìn lén người ta luyện công luyện kiếm, có bị chém cũng là đáng đời.
Nếu ngươi mạnh hơn người bị nhìn lén thì dĩ nhiên là không có gì để nói, ngụy biện thế nào cũng được, nhưng vấn đề là ngươi đánh không lại người ta!
Tử Huyền thiên tôn khóc không ra nước mắt, lấy một tấm lụa tơ tằm linh khí ra đưa cho Thẩm Thiên: "Bất cẩn làm dơ kiếm tiên của thánh tử, thật là có lỗi."
"Đây là khăn tiên thiên tằm được luyện chế từ sợi tơ của tằm băng Linh Mộng trên núi tuyết, bổn tôn nguyện tặng cho thánh tử để lau kiếm tiên."
Ui cha, hào phóng thế sao?
"Khách sáo, tiền bối quá khách sáo."
Thẩm Thiên hí hửng nhận khăn tiên và nhét vào túi.
Sau đó, hắn nhẹ nhàng vận chuyển pháp lực khiến máu tươi dính trên kiếm Thiên Tru bắn ra ngoài.
Kiếm Thiên Tru vốn nhuốm máu lập tức trở nên sạch sẽ, ừm... hoàn toàn không cần dùng đến khăn tiên.
"Sư thúc, tay của sư thúc vừa mới đứt, có lẽ vẫn có thể gắn lại được."
Tề Thiếu Huyền thấy Tử Huyền thiên tôn đỡ kiếm thay mình thì rất là cảm động.
Y lấy số nước thánh Niết Bàn còn sót lại trong nhẫn trữ vật ra rồi bôi lên vết thương của Tử Huyền thiên tôn.
Nhưng mà kiếm khí và kiếm ý vẫn bám quanh vết thương của Tử Huyền thiên tôn như ăn xương vậy, thật sự quá sức quỷ quái.
Nước thánh Niết Bàn trong tay Tề Thiếu Huyền có thể chữa khỏi cả vết thương đại đạo từ vụ nổ Kim Đan, ấy thế mà đến cánh tay cụt của Tử Huyền thiên tôn thì hiệu quả lại không mấy rõ ràng.
"Hay là để ta thử xem?"
Đúng lúc này, một giọng nói ôn hòa vang lên từ bên cạnh.
Đúng vậy, người vừa nói chính là Thẩm Thiên.
Ban nãy Thẩm Thiên vừa rời khỏi giác ngộ, cả người rơi vào trạng thái như ngủ nhiều đến ngu người nên không nhìn kỹ, bây giờ hắn cảm ứng một tí là nhận ra ngay kiếm khí quẩn quanh trên vết thương của Tử Huyền thiên tôn thật sự thuộc về kiếm Thiên Tru của mình!
Ngoài ra, trong vết thương còn ẩn chứa một loại kiếm ý rất khó hiểu và thần bí, hơn nữa nó còn mơ hồ sinh ra cộng hưởng với truyền thừa vừa xuất hiện trong đầu Thẩm Thiên.
Kiếm khí của ta, kiếm ý cũng của ta, làm sao có thể bảo rằng ta không phải là kẻ chém người này chứ?
Thẩm Thiên khẽ giật môi, cho nên ông già này...
Đường đường là một thiên tôn mà lại bị bổn thánh tử chém đứt cánh tay trong một nhát, cảm thấy mất mặt nên không muốn thừa nhận sao?
Chậc chậc, đám người được xưng là cao nhân trong tu tiên giới này đều là kẻ sĩ diện hại thân, Thẩm Thiên đã thấy nhiều rồi.
Ông ta cố ý đưa linh khí thượng phẩm khăn tiên thiên tằm cho bổn thánh tử như phí bịt miệng à? Thật là, xem bổn thánh tử là loại người gì chứ?
Tuy rằng hắn bất mãn trong lòng nhưng cũng biết mình mới là người chém người ta.
Tại tu tiên giới, kẻ tùy tiện xâm nhập vào sơn môn của người ta và quấy rầy người ta luyện công có bị chém chết cũng là đáng đời.
Dù vậy, Thẩm Thiên hắn vẫn là một người thiện lương và khoan dung, chủ yếu là do đã nhận lợi ích từ người ta thì nên hỗ trợ khi cần.
Bằng không, kim luân công đức sau lưng hắn sẽ không thể yên tâm mất.
Thẩm Thiên chậm rãi bước đến bên Tử Huyền thiên tôn, kế đó vươn tay chạm lên vết thương của ông ta.
Quả nhiên là kiếm ý và kiếm khí của bổn thánh tử, không lẫn vào đâu được!
Thẩm Thiên yên lặng vận chuyển kiếm quyết ép kiếm khí và kiếm ý trên cánh tay Tử Huyền thiên tôn ra ngoài.
Trong lúc đó, hắn cười nói: "Tử Huyền thiên tôn không cần phải lo, chờ sau khi kiếm khí và kiếm ý bị ép ra ngoài rồi bôi nước thánh Niết Bàn lên vết thương là sẽ khôi phục hoàn toàn."
"Ngoài ra, xin Tử Huyền thiên tôn yên tâm, Thẩm mỗ sẽ không nói với bất cứ ai về chuyện xảy ra trên Thánh Tử phong vào hôm nay."
Tử Huyền thiên tôn không khỏi rùng mình trước nụ cười ấm áp nhưng ánh mắt lóe ánh kiếm lạnh lùng của Thẩm Thiên.
Thần Tiêu thánh tử... đang cảnh cáo bổn tôn không được tiết lộ chuyện hôm nay ra ngoài sao?
Cũng đúng, một tu sĩ Kim Đan kỳ mà lại có thể chặt đứt cánh tay của thiên tôn Hóa Thần kỳ trong một nhát, thậm chí có thể chém chết ngay tức khắc.
Trong số tất cả thiên kiêu năm vực kể từ chục nghìn năm trước trở lại đây, thiên phú và tư chất đáng sợ của hắn đều rất xuất sắc, thậm chí phải nói là có một không hai.
Một khi Tà Linh giáo hoặc là thế lực thù địch của Thần Tiêu Thánh Địa biết được chuyện này thì có lẽ sẽ lập tức phái thánh nhân đến theo dõi Thẩm Thiên sít sao.
Đến lúc đó, Thẩm Thiên sẽ phải đối mặt với nguy cơ rất lớn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất