Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 473: "Tử Phủ thánh tử thảm nhất lịch sử" đổi chủ (2)

Chương 473: "Tử Phủ thánh tử thảm nhất lịch sử" đổi chủ (2)
­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­
Tử Huyền thiên tôn hít sâu một hơi. Ông ta là thân tín tuyệt đối của Thần Tiêu thánh chủ, bằng không nhiệm vụ bảo vệ Tử Phủ thánh tử đâu thể lọt vào tay Tử Huyền thiên tôn.
Tử Huyền thiên tôn vốn cho rằng sự tồn tại của Tử Phủ thánh tử Tề Thiếu Huyền đồng nghĩa với sự huy hoàng trong chục nghìn năm cho bổn môn, thậm chí là giúp bổn môn trở thành bá chủ của Đông Hoang.
Tuy nhiên, Tử Huyền thiên tôn bất đắc dĩ nhận ra một sự thật sau khi được biết tài năng của Thẩm Thiên, đó là chỉ cần Thẩm Thiên không chết thì Tề Thiếu Huyền vĩnh viễn chỉ là đệ đệ mà thôi.
Vì vậy, Tử Huyền thiên tôn quyết định sẽ kiến nghị với thánh chủ ngay sau khi quay trở về Tử Phủ Thánh Địa.
Nhân lúc Thẩm Thiên còn chưa đủ mạnh, phải lập tức... chịu thua!
Đúng vậy, chịu thua ngay lập tức.
Lén lút ám sát Thẩm Thiên? Không tồn tại.
Không ai hiểu rõ người có khí vận lớn trâu bò thế nào hơn Tử Phủ Thánh Địa.
Thánh tử Tề Thiếu Huyền nhà mình đã tìm đường chết biết bao lần khi còn bé mà vẫn không chết được, trái lại còn tìm ra cơ duyên.
Hiện giờ thiên tư và tài nghệ của Thần Tiêu thánh tử đã nghiền ép Tề Thiếu Huyền. Thêm vào đó, căn cứ tin đồn suy ra khí vận của Thần Tiêu thánh tử còn đáng sợ và khoa trương hơn cả Tề Thiếu Huyền nữa.
Ngươi muốn giết tồn tại như thế nào trong lúc hắn còn trẻ ư? Ha hả, hư não rồi phải không?
Đừng nói việc đó không thể nào thành công, trái lại còn trở thành "cục cưng" kinh nghiệm cho hắn.
Cho dù Tử Phủ Thánh Địa thật sự tiêu diệt được Thẩm Thiên thì sao chứ? Bọn họ có thể đảm bảo mình hành động cẩn thận không?
Một khi sự việc bị bại lộ, đến kẻ ngu ngốc cũng có thể nghĩ ra Thần Tiêu Thánh Địa sẽ trả thù điên cuồng đến thế nào. Dù sao Thẩm Thiên cũng là hy vọng phục hưng của bọn họ mà.
Nói đi thì cũng phải nói lại, dựa theo sự coi trọng mà Tử Phủ Thánh Địa dành cho Tề Thiếu Huyền, nếu như Tề Thiếu Huyền bị thánh địa khác giết chết thì Thần Tiêu thánh chủ tuyệt đối dám dẫn đế binh đi liều mạng với kẻ thủ ác.
Nếu hai thánh địa liều mình đánh nhau và phái đế binh chiến đấu khắp nơi thì cuối cùng sẽ phải chịu cảnh một nửa tông môn trở nên hoang tàn, kết quả là cho thế lực khác kiếm lợi.
Không ai muốn thấy kết quả đó.
Nếu không giết được mà cũng không sánh bằng thì chỉ còn cách chịu thua thôi.
Đối với những thế lực lớn, đôi khi mặt mũi quan trọng không gì bằng, cũng có đôi khi nó lại chẳng đáng một đồng.
Thiên kiêu của Tử Phủ Thánh Địa ta không bằng Thần Tiêu Thánh Địa ngươi suốt trăm năm nên ta đành sống tùy tiện chút, đồng thời lặng lẽ chờ đợi cơ hội mới.
Thánh tử nhà ngươi buông thả thì cứ mặc kệ hắn, nuông chiều hắn.
Xui xẻo bị bao vây đánh đến tàn phế như Sở Long Hà thì ta sẽ cười trên nỗi đau của ngươi.
May mắn vạch ra con đường vô địch như Hoang Thạch đế quân, làm vua thiên hạ, bốn biển thần phục thì ta cũng sẽ thần phục theo, không có gì là không thể chấp nhận cả.
Thậm chí chịu thua sớm hơn thì sau này còn có thể đạt được vị trí cao khi xếp hàng làm tay sai.
Làm gì có tông môn thánh địa nào hưng thịnh mãi? Truyền thừa mới là thứ quan trọng nhất.
Gặp được người cao quý chân chính rồi chịu thua ư?
Vẩy nước đi!
Xét đến cùng, truyền nhân của các đời chỉ xem Thần Tiêu Thánh Địa và Tử Phủ Thánh Địa như công cụ tranh hơn thua cao thấp chưa đến mức phải ngươi chết ta sống.
Tà Linh giáo và Tà Linh ngoại vực không biết khi nào trở lại mới thật sự là kẻ thù chung của năm vực.
Thật ra những thiên kiêu như Thẩm Thiên, Tề Thiếu Huyền hay Phương Thường đều sẽ được các thánh địa lớn bảo vệ.
Dù sao ảnh hưởng từ vụ tai họa chục nghìn năm trước vẫn chưa biến mất triệt để.
Nghĩ đến đây, Tử Huyền thiên tôn hít sâu một hơi: "Xin thánh tử yên tâm, không còn ai khác biết đến chuyện hôm nay đâu."
"Ngoài ra, thánh tử oai phong ngút trời, phóng khoáng ngang nhiên, kiếm đạo độc tôn, tài hoa xuất chúng, có một không hai, oai hùng mạnh mẽ, phong lưu lỗi lạc,..."
"Nhân vật như Thần Tiêu thánh tử lại có gốc gác Đông Hoang thì đúng là may mắn của Đông Hoang ta, nếu thánh tử không chê thì sau này hãy đến Tử Phủ Thánh Địa ta làm khách nhiều hơn."
"Thật là không dám giấu, bổn tôn có một đứa con gái rượu xinh đẹp như hoa, năm nay vừa tròn hai tám. Con gái luôn ngưỡng mộ Thần Tiêu thánh tử."
"Nếu thánh tử không chê thì khi khác bổn tôn sẽ cho con gái bái vào Thần Tiêu Thánh Địa, con gái nguyện hầu hạ bên thánh tử."
Thẩm Thiên thấy Tử Huyền thiên tôn bị mình chém đứt một cánh tay mà còn chuyện trò vui vẻ, thậm chí giới thiệu con gái cho mình thì ngẩn ra.
Đúng là lợi hại mà!
Tiền bối, tay của tiền bối đã bị chém đứt rồi đó, bộ không đau hả?
Thẩm Thiên lặng lẽ đẩy luồng kiếm khí cuối cùng ra khỏi chỗ cụt tay của Tử Huyền thiên tôn, kế đó bôi nước thánh Niết Bàn và sử dụng pháp thuật hồi phục để cánh tay cụt của Tử Huyền thiên tôn được hoàn chỉnh trở lại.
Tề Thiếu Huyền nhìn Thẩm Thiên với ánh mắt phức tạp, nói thẳng ra thì hôm nay y bị đánh rất thảm.
Lúc vừa đến Thần Tiêu Thánh Địa, y dự định một mình hành hạ Thẩm Thiên và tam kiệt của Thần Tiêu.
Sau đó, Tề Thiếu Huyền bị tam kiệt Thần Tiêu áp chế nên nghĩ không thể lấy một địch bốn thì ít nhất cũng phải đánh bại Thẩm Thiên trong trận đấu một chọi một.
Tiếp theo đó, y tiến vào tháp Chiến Thần và lần lượt bị hình chiếu của Thẩm Thiên đánh bại đến ngớ người nên nghĩ chỉ cần thắng Thẩm Thiên một lần là được.
Kế đó nữa, y bị bàn tay Phá Thương Nguyên Thủ của hình chiếu Thẩm Thiên đập bay đến nỗi hoài nghi cuộc đời.
Y kiên quyết cho rằng Thẩm Thiên không mạnh như vậy, Đông Hoang không thể nào sinh ra một thiên tài biến thái đến thế.
Sau đó, y chạy đến Thánh Tử phong hòng chứng minh mọi thứ đều là tấm màn đen, chứng minh Thẩm Thiên không hề mạnh như mọi người đã nghĩ.
Nhưng mà y sai rồi, mọi người hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi sức mạnh của Thẩm Thiên!
So với Thẩm Thiên, "thiên kiêu đứng đầu Đông Hoang" như y quá sức buồn cười.
Chẳng bao lâu sau, Tề Thiếu Huyền nghe nói sư tôn nhà mình đã từng là "Tử Phủ thánh tử bị Thần Tiêu thánh tử áp chế thảm nhất" từ một ít "dã sử" (*).
(*) Dã sử: lịch sử ghi chép những chuyện lưu truyền trong dân gian.
Ban đầu Tề Thiếu Huyền còn cười trộm vì biết được chuyện xấu hổ của sư tôn nhà mình.
Y cũng từng tự thề với lòng là sẽ hung hăng đánh Thần Tiêu thánh tử để sư tôn nở mày nở mặt.
Nhưng giờ Tề Thiếu Huyền lại chỉ thấy u oán khi danh hiệu này lại nảy ra trong đầu.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sau này Tử Phủ thánh tử y sẽ bị Thẩm Thiên chèn ép thảm hại hơn nữa.
Nỗi uất ức của sư tôn, đệ tử... cảm nhận được rồi!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất