Chương 484: Những Bạng tiên tử kia cực kỳ non mềm (4)
...
Giới thiệu Thẩm Thiên và Tề Thiếu Huyền xong, Ngao Ô bắt đầu giới thiệu bốn vị thiên kiêu hải tộc kia.
Có thể xưng huynh gọi đệ với Thất thái tử Long tộc đương nhiên không phải yêu tộc bình dân thông thường.
Trên thực tế bốn vị này đều là thiên kiêu dòng chính của yêu tộc thân cận với Long tộc, được xưng là "Bắc Hải tứ công tử."
Người đàn ông áo trắng nho nhã là vương tử Ngân Chương thần tộc, chẳng những tu vi cao còn am hiểu mạng lưới tình báo.
Trong lớp trẻ đồng trang lứa ở Bắc Hải, Bạch công tử của Bắc Hải tứ công tử được công nhận là Bách Hiểu Sinh, không gì không biết!
Người cua mặc quần áo màu vàng là "Tạ công tử" trong Bắc Hải tứ công tử, là đệ tử nòng cốt của Hoàng Kim Thần Giải tộc.
Hoàng Kim Thần Giải tộc có kỹ năng thiên phú là "tìm vàng", có thể tìm ra mỏ vàng trong biển sâu vô tận.
Có thể nói trong các chủng tộc phụ thuộc Hắc Long tộc, địa vị của Hoàng Kim Thần Giải tộc rất cao.
Tạ công tử là đệ tử nòng cốt của Hoàng Kim Thần Giải tộc, lại có đôi càng tùy hứng, hoành hành bá đạo!
Người mặc áo giáp màu máu là "Sa công tử" trong tứ công tử, đến từ Huyết Sát thần tộc, chính là thần thú biến dị.
Nghe nói trời sinh bất phàm, lúc mới sinh ra đã có sức mạnh vật ngã năm con cá voi nhỏ, dũng mãnh thiện chiến.
Vì chuyện đó mà được gọi đùa là "Sa Ngũ Kình", mặc dù cái tên có phần hài hước nhưng đủ để nói rõ thực lực cường đại.
Còn vị thiếu niên mặc giáp rùa hai mặt cuối cùng chính là "Vũ công tử" trong Bắc Hải tứ công tử.
Mặc dù tuổi cậu ta nhỏ nhất trong tứ công tử nhưng thực lực không hề thua kém.
Vũ công tử sinh ra trong "Kim Cương Huyền Quy tộc" - tộc được Hắc Long tộc tín nhiệm nhất, cha là Quy thừa tướng của đảo Hắc Long.
Mà huyết mạch của cậu ta phản tổ, đạt được một phần huyết mạch Huyền Vũ, chính là thiên tài nghìn năm khó gặp của tộc Huyền Quy.
Giáp rùa hai mặt gấp đôi phòng ngự, trong lớp trẻ đồng trang lứa không có mấy người có thể gây tổn thương cho cậu ta.
Có thể nói địa vị của bốn vị công tử này tương đối bất phàm.
Ngày sau nếu Ngao Ô lớn lên, bọn họ đều là thành viên nòng cốt tâm phúc của Ngao Ô.
Dù sao thì lãnh tụ không có người ủng hộ sẽ không có giá trị!
...
"Hiểu lầm, hiểu lầm rồi, xin Thần Tiêu thánh tử và Tử Phủ thánh tử đừng để bụng."
Trên mặt Tạ công tử mang vẻ mặt ân cần: "Hai vị ngàn dặm xa xôi tới Bắc Hải chắc hẳn tàu xe vất vả."
"Không bằng như vậy đi! Để Tạ mỗ làm chủ mời các vị tới thành Cực Nhạc thả lỏng một chút, cũng cảm nhận vẻ sầm uất và sự hiếu khách của Bắc Hải chúng ta."
Vừa nói, trên mặt Tạ công tử vừa lộ ra nụ cười "ngươi hiểu ta cũng hiểu".
Hắn ta nhỏ giọng cười nói: "Thật không dám giấu diếm, gần đây có một nhóm hàng mới tới."
"Những Bạng tiên tử kia cực kỳ non mềm!"
Nói thật thì trong bụng Thẩm Thiên vốn không muốn đi.
Cái gì mà thành Cực Nhạc chứ, nghe thôi cũng biết không phải nơi đứng đắn gì.
Nhưng hiềm một nỗi tứ đại công tử thực sự quá nhiệt tình hiếu khách, không nể mặt cũng không hay.
Thế là, sau một hồi từ chối không thành, Thẩm Thiên chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo đoàn người tới thành Cực Nhạc xem thế nào.
Ừm, đúng vậy, chỉ là xem thế nào thôi.
Cái gì mà “Tìm bạn hỏi bảo bối” gì đó, chắc chắn Thẩm Thiên sẽ không làm!
Đảo Hắc Long là thế lực đứng đầu Bắc Hải, trong đảo có rất nhiều truyền tống trận.
Nhờ những truyền tống trận này, người của đảo Hắc Long có thể đi thẳng tới chỗ các thế lực lớn ở Bắc Hải, cực kỳ thuận tiện.
Năm người mở ra trận pháp truyền tống, chẳng mấy chốc đã tới thành Cực Nhạc.
Vừa bước ra khỏi trận pháp, dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng Thẩm Thiên cũng lóa cả mắt.
Nếu Thần Tiêu Thánh địa là nơi siêu nhiên “đạo pháp tự nhiên”, đảo Hắc Long là nơi trang trọng hoa lệ tôn quý.
Thì cảm giác tòa thành Cực Nhạc này đem tới cho người khác là sự phồn hoa hưng vượng một cách toàn diện ở khắp nơi.
Tòa thành Cư Nhạc này được xây dựng tít dưới đáy biển sâu, rất gần Hỗn Độn Tinh đảo.
Từ xưa đến nay, mỗi khi đến ngày Hỗn Độn Tinh đảo mở ra, thành Cực Nhạc đều là nơi thiên kiêu các tộc tụ tập tầm hoan.
Rất nhiều thiên kiêu bán cơ duyên mình không dùng được cho thương gia của thành Cực Nhạc, đổi lấy đan dược tiếp tế, tiếp tục mạo hiểm.
Mà khoản tài phú khổng lồ này cũng đem đến phồn vinh cho thành Cực Nhạc.
Hỗn Độn Tinh đảo rất nguy hiểm, không chỉ có uy hiếp từ bản thân tinh đảo, mà còn cả nguy hiểm do các mạo hiểm giả khác tập kích.
Bởi vậy, tòa thành Cực Nhạc này được xây dựng nên cho những kẻ vừa trải qua nguy hiểm được hưởng thụ những ngày xa hoa, hòng an ủi áp lực bọn họ phải chịu trong cuộc lịch luyện sinh tử.
Có thể nói, chỉ cần là trò giải trí hưởng thụ có thể tìm thấy ở Bắc Hải thì đều có thể tìm thấy với sự kích thích lớn hơn ở thành Cực Nhạc.
Thậm chí có rất nhiều người không định tới tinh đảo mạo hiểm cũng thường xuyên đến đây tiêu tiền.
Tỷ như một vị thiên kiêu gia tộc Hoàng Kim Thần Giải nào đó.
Đương nhiên, hưởng thụ ở nơi như thành Cực Nhạc này cũng phải trả cái giá không hề thấp.
Dù Tạ công tử là đệ tử hạch tâm của tộc Hoàng Kim Thần Giải, khi đến đây tiêu tiền cũng phải kiềm chế một chút.
Nếu không, lỡ ham vui tiêu hết sạch vốn liếng trong một đêm thế nào cũng bị trưởng bối trong nhà đánh đòn.
…
Thành Cực Nhạc nằm giữa biển sâu, được bao vây bởi tầng nước biển áp lực cực lớn.
Nhưng nhờ vào tị thủy trận khắc trên hắc long lệnh của Ngao Dạ, Thẩm Thiên có thể thoải mái hô hấp dưới nước.
Chỉ có điều, một thân thủ đoạn của hắn, ngoại trừ “Chân Long Đế kinh” ra, ở trong nước biển hoặc nhiều hoặc ít cũng chịu chút ảnh hưởng, uy lực giảm xuống không ít.
Nhất là chưởng tâm lôi của “Thần Tiêu Đế kinh”, rất dễ bị nước biển phân tán.