Chương 486: Làm sao mới thu được phương tâm của tiên tử? (2)
Bởi vì trên đường đi, động một cái là có giai nhân, nữ tử Hải tộc ném vòng hoa, san hô, ốc biển gửi tin cho hắn.
Thẩm Thiên chỉ sợ mình sơ ý một cái sẽ bị đám lễ vật kia đập trúng đầu, có phải mất mặt không?
Ôi chao, cứ tưởng nữ tử loài người đã đủ phiền phức, không ngờ yêu tộc cũng vậy.
Mà họ còn to gan hơn nữa chứ. Đang giữa đường giữa chợ đấy nhé, mà dám tùy tiện ném đồ cho người ta! Thói quen xấu này học đâu ra vậy?
Ngao Dạ ngơ ngác nhìn Thẩm Thiên ôm một đống lễ vật trước ngực, hơi sững sờ hỏi: “Ta muốn hỏi là, ngươi cho rằng trong số bọn họ ai nói có lý hơn?”
Có lý?
Nhìn tứ đại công tử tràn đầy mong đợi, Thẩm Thiên ngẫm nghĩ một lát rồi đáp: “Bốn vị công tử đều là nhân vật phong vân thế hệ trẻ tuổi của Hải tộc, kiến giải đều có chỗ độc đáo. Thẩm mỗ đã thu được không ít ích lợi.”
Mặc kệ là chuyện gì!
Bất chấp tất cả, khen là được!
Quả nhiên, hắn vừa dứt lời, tứ đại công tử đều cười toe.
Nhưng ngay sau đó, lại một đống vòng hoa từ trên lầu bên đường rơi xuống, chuẩn xác đúng người Thẩm Thiên.
Nhìn Thẩm Thiên, tứ đại công tử đều ấm ức tự hỏi trong lòng: Vì sao mình si tình/ mạnh mẽ/ nhiều tiền/ hiểu lòng người như vậy mà không có muội tử nào ném vòng hoa cho mình?
Chẳng lẽ loài người đi vào thế giới dưới đáy biển sẽ được hoan nghênh như vậy sao?
Để trả lời câu hỏi này, một vị thiên kiêu loài người nào đó từ khi tiến vào thành Cực Nhạc vẫn không có đất diễn – Tử Phủ Thánh tử - tỏ thái độ: nhảm nhí!
…
“Các vị huynh đệ, chúng ta tranh luận thế này cũng chẳng ra được kết quả.”
Bạch công tử đề nghị: “Hay là thế này đi! Nghe nói hôm nay trong Thiên m Các có tiết mục “Bạng tiên vân vũ”.
“Chúng tư thử tới đó thi triển hết thủ đoạn xem cuối cùng ai có được nhiều phương tâm của tiên tử Bạng tộc hơn xem? Ai biểu hiện tốt hơn, chứng tỏ càng có mị lực hơn.”
Tạ công tử bĩu môi: “Ha ha, đừng tưởng Tạ mỗ không biết ngươi muốn hưởng ké phòng bao của Tạ mỗ. Nghĩ hay lắm!”
“Thẩm huynh, Tề huynh từ xa tới là khách, tiểu Ô còn là vị thành niên, bọn họ là do Tạ mỗ mời.”
“Mấy người các ngươi muốn ở chung, thì hoặc là thừa nhận Tạ mỗ nói đúng, hoặc là ngoan ngoãn đưa tiền phòng cho Tạ mỗ.”
Ha ha, ta đường đường thiên kiêu của gia tộc Hoàng Kim Thần Giải, buôn bán tính toán lớn lên đấy!
Còn muốn chiếm tiện nghi của Giải lão bản ta sao?
Cuối cùng, Tứ công tử hải tộc vẫn không thể phân ra được cao thấp.
Tạ công tử dẫn đầu, mọi người bèn đi vào Thiên m Các ở khu vực trung tâm thành Cực Nhạc.
Toàn bộ Thiên m Các được gọt ra từ một tảng đá san hô, từ trên xuống dưới tỏa sáng lấp lánh bảy màu.
Người bên ngoài có thể nghe loáng thoáng được tiếng ca như có như không vọng ra từ trong Thiên m Các xuyên qua tầng cấm chế đặt trên đá san hô, ẩn ẩn gãi gãi dây cung trong lòng.
Đây cũng chính là chỗ cao minh của Thiên m Các.
Thực ra, nếu Thiên m Các muốn, có thể hoàn toàn ngăn cản được âm thanh không để lọt ra ngoài.
Nhưng không cần phải làm vậy, để lộ ra một chút âm thanh lại càng có thể câu… hấp dẫn thêm một số người tới gần lắng nghe.
Mà độ mạnh yếu của cấm chế lại dao động, khi thì có thể nghe rõ ràng tiếng ca bên trong, khi thì mơ hồ thậm chí hoàn toàn không nghe thấy gì.
Nhờ vậy, rất có khả năng có nhiều người ban đầu không định vào Thiên m Các xem biểu diễn lại dâng trào tâm huyết, lựa chọn mua vé vào xem.
…
Rõ ràng Tạ công tử là khách quen của nơi này, vừa vào trong Thiên m Các đã có một vị thiếu phụ nở nang tới chào đón.
Nhìn nàng ước chừng hai lăm hai sáu tuổi, phong tình vạn chủng.
“Ai u, đây không phải Tạ công tử sao? Mấy ngày không gặp rồi, thật muốn chết tỷ tỷ ta mà!”
“Hôm nay thật nhiều bằng hữu đó! A, Bạch công tử, Vũ công tử, Sa công tử đại giá quang lâm, bồng tất sinh huy!”
“Ai u, sao cả Long Thất Thái tử cũng tới vậy? Long Thất Thái tử không hổ là Long Thái tử có thiên phú mạnh nhất, dạo hoa lâu cũng sớm hơn các ca ca!”
“Hoa Nhi, Nguyệt Nhi, Tuyết Nhi, Băng Nhi, Lãng Nhi, còn cả tiểu Mỹ Mỹ, đều nhanh chóng ra đây tiếp đón các vị khách quý nào!”
Nhìn thiếu phụ ân cần này, Thẩm Thiên toát mồ hôi!
Nơi này… sao hắn cảm thấy giống đi dạo kỹ viện vậy?
Nhìn lại Tứ đại công tử có vẻ thoải mái quen thuộc, hiển nhiên đây không phải lần đầu tiên tới.
Nhất là tên Huyền Quy công tử Vũ Vô Địch kia, nhìn thấy con sứa tinh nào đó thì trợn tròn cả mắt lên, thực gian!
“Ai u, hai vị công tử này thật lạ mặt đó!”
Phu nhân kia nhìn đến Thẩm Thiên, lập tức làn thu thủy dập dờn: “Không ngờ loài người lại có nam tử anh tuấn thoát tục như vậy.”
“Tỷ tỷ vừa thấy ngươi đã cảm thấy thân thiết như thấy đệ đệ khác cha khác mẹ vậy, có lẽ đây chính là duyên phận trong truyền thuyết đi!”
“Như vậy đi! Chi phí bao phòng hôm nay của chư vị ta sẽ mời, nếu công tử có nhu cầu nào khác, lúc nào cũng có thể gọi tỷ tỷ đó!”
Dứt lời, thiếu phụ kia liếc mắt đưa tình với Thẩm Thiên rồi mới chậm rãi rời đi.
Trước khi đi, nàng còn để lại cho Thẩm Thiên một con ốc tù và nhỏ, hình như có thể dùng để đưa tin.
“Ta chịu rồi đó, Thẩm huynh quả nhiên là lão thủ phong nguyệt, ngay cả Vân Điệp tỷ tỷ cũng chủ động như thế.”
Ánh mắt Tạ công tử đầy hâm mộ: “Đây chính là đệ nhất vũ cơ Bạng tộc đấy, bao nhiêu thiên kiêu theo đuổi cũng không được nàng hứa thân đâu.”
“Rốt cuộc Thẩm huynh ngươi đã vụng trộm truyền âm nói gì với nàng? Có vẻ như nàng sẵn sàng cùng ngươi nhất độ xuân phong bất kỳ lúc nào đấy.”
…
Không phải Tạ công tử này trêu chọc Thẩm Thiên đâu, mà vị Bạng tiên tên Vân Điệp này không phải nữ tử phong nguyệt bình thường.
Giống như rất nhiều Hải tộc khác, yêu tinh Bạng tộc cũng được chia làm quý tộc và bình dân.
Trong đó, Bạng tộc bình dân mặc dù cũng biết nhảy mua như quý tộc nhưng thiên phú tu luyện vô cùng chênh lệch.
Ở thành Cực Nhạc, hầu như các nàng sẽ trở thành vũ nữ, thị tỳ, địa vị rất thấp, phải tiếp khách.
Mà quý tộc Bạng tinh thì khác, trên cơ bản các nàng đã có được thiên phú tu luyện không tầm thường, thực lực cũng không yếu.
Các Bạng tiên này có quyền lựa chọn đạo lữ cho mình, những người khác không thể ép buộc.
Mà vị Vân Điệp tiên tử này đã từng là đệ nhất vũ cơ Bạng tộc, cũng là một đệ tử hạch tâm của Bạng tộc.
Nhiều năm qua, có vô số thiên kiêu tha thiết ước mơ, hy vọng có thể có được phương tâm của Vân Điệp tiên tử nhưng vẫn không khiến cho nàng nhìn thêm lấy một cái được.
Không ngờ, khi Vân Điệp tiên tử rời khỏi tràng phong nguyệt, chuyển thành quản lý Thiên m Các.
Lại có thể nhìn Thẩm Thiên với con mắt khác, thật khiến cho người ta ước ao ghen tỵ.