Chương 495: Lời mời của Nhân ngư Công chúa (3)
Niết bàn kỳ này còn có một cái tên khác, là Thần khiếu cảnh.
Tu sĩ đạt cảnh giới này có thể thôn phệ năng lượng hải lượng, thần hóa tất cả khiếu huyệt trong cơ thể.
Sau khi thần hóa, trong mỗi khiếu huyệt đều ẩn chứa năng lượng sinh mệnh vô cùng vô hạn.
Nếu thần hóa đủ nhiều khiếu huyệt, chẳng những có thể nhờ vào khiếu huyệt liên thông mà mọc lại tay gãy chân gãy.
Cho dù là bị chặt đầu, chém ngang lưng, thậm chí là loạn đao phân thây, cũng có thể khôi phục một cách dễ dàng.
Thậm chí còn có tin đồn, có một vài tuyệt thế thiên kiêu, thần hóa vô tận số khiếu huyệt, gần như đã bất tử bất diệt.
Cho dù chỉ còn lại một mảnh thịt nát, một giọt máu tươi, cũng có thể hóa vào hư không, một lần nữa diễn hóa ra chân thân.
So với khả năng đoạt xá trọng sinh khi nhục thân bị hư hao của hệ thống luyện khí Kim Đan, thì sau khi tu sĩ luyện thể Thần Ma đạt được Niết Bàn kỳ, sinh mệnh lực lại càng thêm cường đại.
Nếu không trảm diệt được thần hồn sẽ rất khó giết được!
…
Mặc dù còn xa Ngạc Thông Thiên mới đạt được đến trình độ tích huyết trùng sinh, nhưng trong cảnh giới Niết bàn cũng không tính là yếu.
Vốn gã cũng không định bộc phát hết sức mạnh trong khiếu huyệt, vì nếu làm vậy, dù có thắng cũng mất mặt.
Dù sao đối phương cũng kém ngươi hẳn một cấp, ngươi còn dốc bồn dốc bể đi đánh với người ta thì thực không thể nào nói nổi.
Nhưng lúc này Ngạc Thông Thiên bị đánh chan chát vào mặt, trên cơ bản chẳng còn mặt mũi nào nữa rồi.
Chỉ cần ta không cần mặt mũi, các ngươi sẽ không thể nói ta mất mặt!
“Ngạc Thần lĩnh vực, ngưng lại cho ta!”
Ngạc Thông Thiên gào lên, trong chốc lát, khiếu huyệt toàn thân bắt đầu liên kết.
Các khiếu huyệt ẩn ẩn ngưng tụ ra một bộ thần ngạc đồ, chiếu rọi giữa hư không.
Thần ngạc đồ vừa hiện, trong ngàn trượng vuông xung quanh, hư không ngưng thực, uy áp nồng đậm ập tới.
“Bổn tôn đã phong trấn hư không xung quanh, ta muốn xem xem ngươi còn có thể đánh ta…”
Chát!
Lại một vết máu xuất hiện giữa trán Ngạc Thông Thiên.
Ngạc thần lĩnh vực cũng chẳng có tác dụng chó gì.
“Bắt nạt cá sấu quá đáng. Bắt nạt cá sấu quá đáng!”
Ngạc Thông Thiên ngửa mặt lên trời gào thét, thần ngạc đồ màu vàng kim lập tức hóa thành một bộ áo giáp che kín người gã.
Nhất là cái đầu, đã được bọc kỹ ba tầng trong ba tầng ngoài kín mít.
Ừm, không quan tâm có tác dụng hay không, chắn được roi là được.
Hai tay gã cũng có khiếu huyệt sáng lên, dường như có Thái Cổ Thần Ngạc mở ra một cái miệng to như bồn máu cắn lấy phệ tiên đằng.
Lần này phệ tiên đằng không còn khả năng độn không nữa, không tránh được.
“Hắc hắc, cuối cùng đã bị bổn tôn bắt được.”
Ngạc Thông Thiên gầm thét, hai tay nở tướng nắm giặt phệ tiên đằng.
Cùng lúc đó, cái đuôi của Ngạc Thông Thiên đột nhiên dài ra mấy trăm trượng như một cái roi bổ vào đầu Thẩm Thiên.
…
Roi đuôi của Ngạc Thông Thiên chỉ còn cách gang tấc, Thẩm Thiên lại nhoẻn cười.
Cùng lúc đó, hư không sau lưng Ngạc Thông Thiên băng liệt, lại một sợi dây leo màu phỉ thúy phá không mà ra.
Thân thể khổng lồ của Ngạc Thông Thiên bị trói chặt như cái bánh, một sức mạnh mãnh liệt kéo gã tới gần Thẩm Thiên.
Dường như gã không có sức phản kháng.
Thắng rồi sao?
Thắng dễ dàng vậy sao?
Trong bầy cá liên tiếp vang lên tiếng hô thán phục.
Nói thật thì biểu hiện của Thẩm Thiên quá kinh diễm, khiến cho bọn họ rung động.
Loài người này chẳng những có dung mạo tuyệt thế mà chiến lực cũng cường đại đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Nếu có thể, mình rất muốn báo cho gia tộc mời hắn trở thành nhân gian hành tẩu!
Khi tất cả mọi người đều cho rằng trận chiến đấu này đã kết thúc, thắng bại đã phân, đột nhiên xảy ra dị biến.
Ánh mắt Ngạc Thông Thiên lóe sáng giảo hoạt, gã ngửa mặt lên trời gào thét.
Một cỗ sức mạnh cường đại chưa từng thấy bất ngờ bạo phát từ trong thân thể cao lớn của gã.
Phệ tiên đằng đã trói chặt gã bị sức mạnh của thần khiếu kéo đứt thành từng khúc.
Cùng lúc đó, Ngạc Thông Thiên lắc mình hóa thành một con cá sấu hoàng kim dài trăm trượng, nhắm thẳng Thẩm Thiên mà lao vào.
Nó mở ra cái mồm lớn như một bồn máu, như khóa chặt cả một vùng không gian hoàn toàn bao phủ Thẩm Thiêm trong đó.
Gần trong gang tấc. Căn bản không thể trốn thoát!
“Thẩm Thiên ca ca cẩn thận, đây là kỹ thuật tất sát của Ngạc tộc – Tử vong toàn chuyển!”
Ngao Ô vừa lên tiếng nhắc nhở, Ngạc Thông Thiên đã vọt tới trước mặt Thẩm Thiên, một mùi hôi thối ập vào mặt hắn.
Con cá sấu hoàng kim khổng lồ dài cả trăm trượng, nó chỉ cần há miệng là đủ để nuốt cả một cái nhà vào mồm.
Càng quan trọng là, dường như đây là một tuyệt kỹ nào đó của Ngạc tộc, trong phút chốc, hư không đông kết.
Có chiêu này, xưa nay phần lớn độn thuật rất khó có hiệu quả.
Thẩm Thiên không trốn tránh, quanh người hắn lấp lóe kim quang, toàn thân đón gió mà lớn dần lên.
Chỉ trong chốc lát, hắn đã hóa thành một người khổng lồ thân cao gần trăm trượng, như một bức tượng đúc từ hoàng kim mà thành.
Hắn duỗi hai tay, vững vàng chụp vào hàm trên và cằm của con cá sấu khổng lồ, cứ thế chỉ dùng sức mạnh ngăn cản thế tấn công của Ngạc Thông Thiên.
Thẩm Thiên lùi lại mấy bước.
Năng lượng bành trướng bùng nổ.
Trong vòng trăm trượng, tất cả đá ngầm đều hóa thành bột mịn chỉ trong chớp mắt, sóng nước ầm ầm.
“Dám đón đỡ tử vong toàn chuyển của bổn tôn sao? Loài người không biết tự lượng sức mình kia!”
Con cá sấu khổng lồ màu vàng kim cười lạnh liên tục, thân thể xoay tròn như biến thành một cây thần chùy hoàng kim.
Thân thể Thẩm Thiên cũng bị lực kéo vô song này kéo theo xoay tròn, lại thêm một cỗ thần lực bành trướng muốn xé rách hai cánh tay hắn.
Một khi Thẩm Thiên không chịu nổi mà buông tay, hàm răng cá sấu nhọn hoắt kia sẽ lập tức xé nát hai tay hắn.
…
Xem sắc mặt Ngạc Thông Thiên như đã nắm chắc phần thắng trong tay, Thẩm Thiên nhớ lại cuốn bách khoa toàn thư đã đọc ở kiếp trước.
Ai cũng biết, cá sấu là một loài sinh vật hết sức đáng sợ, khi nó cắn con mồi sẽ xoay tròn thật nhanh.
Nhờ vậy nó có thể lợi dụng lực ly tâm xé nát tứ chi con mồi.
Không ngờ ở thế giới tu tiên không biết gì về khoa học này, phương thức tấn công của Đế Ngạc Thần tộc cũng là xoay tròn cắn chết.
Theo như Thẩm Thiên biết, uy lực của một chiêu tất sát này rất mạnh.
Nhưng biện pháp phá giải nó cũng rất đơn giản, chỉ cần nương theo vòng xoay của nó mà xoay theo cùng một hướng.
Chỉ cần ngươi xoay nhanh hơn nó là có thể phản kích, buộc nó phải rụt cổ lại.
Ừm, Thẩm Thiên cảm thấy phương pháp này cũng khá có lý.
Thế là một giây sau, cây chùy hoàng kim xoay càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh hơn.
Thậm chí còn không thấy rõ nổi bóng người.
Sắc mặt đám yêu tộc vây xem xung quanh dần dần ngưng trọng: Không ngờ tu vi của Ngạc Thông Thiên còn mạnh hơn cả trước kia.
Tốc độ xoay tròn này nhanh nào chỉ gấp đôi so với nửa tháng trước!
Quả nhiên là tuyệt thế thiên kiêu, tu vi tinh tiến thật nhanh.
Không gặp ba ngày đã phải lau mắt mà nhìn!