Chương 516: Chỉ một từ thoải mái! (2)
Trong đó, những tồn tại đứng đầu thậm chí có thể chiến đấu với Tề Thiếu Huyền.
Cũng nhờ mọi người đoàn kết và biết đồng tâm hiệp lực chiến đấu, còn những sinh vật kia toàn đánh lẻ nên khó mà thắng thật.
Mà trong quá trình này, Thẩm Thiên gần như chỉ ở ngoài xem cuộc vui.
Chỉ khi gặp phải kẻ địch khó giải quyết thì hắn mới ra tay trấn áp.
Không phải hắn lười biếng không muốn góp sức, mà nếu hắn ra sức thì những người kia sẽ làm gì?
Đến lúc đó, hắn sẽ tìm lý do gì để phân chia lợi ích với các huynh đệ tỷ muội? Chẳng lẽ một người lấy bảy tám phần, làm chó nhà giàu à?
Lòng dạ đen tối dễ gặp quả báo, lười biếng ké khí vận vẫn thoải mái hơn nhiều.
...
Sau khi vượt qua chiến đấu và tìm bảo vật đầy khó khăn gian khổ của Tề Thiếu Huyền và những người khác, cuối cùng bọn họ cũng đã cướp đoạt được Hải Thần Tinh Lệ trong hòn đảo này.
Mọi người thu hoạch được tổng cộng năm trăm lẻ hai viên Hải Thần Tinh Lệ, thời gian cũng đã trôi qua năm ngày.
Sau một hồi mặc cả thì cuối cùng cũng xác định cách chia Hải Thần Tinh Lệ.
Đầu tiên, Thẩm Thiên đã phát hiện được hải đảo này và phụ trách trấn áp trong trận chiến thu hoạch Tinh Lệ nên hắn được ưu tiên bốn phần.
Tiếp theo là Ngọc Biên Tiên được chia hai phần do có công phát hiện Tinh Lệ.
Và năm phần còn lại, Tề Thiếu Huyền nỗ lực hết sức thu hoạch Tinh Lệ, đánh bại hơn phân nửa kẻ địch, được chia hai phần.
Ngao Ô là vương tử Long tộc có thân phận đặc biệt, được chia một phần.
Tứ đại công tử được chia đều một phần còn lại, mừng rỡ sung sướng.
Suy cho cùng, dù chỉ chia đều một phần trong tổng số năm trăm lẻ hai viên thì mỗi người cũng được hơn mười viên.
Đổi thành linh thạch thì chắc chắn là một con số lớn đến đáng sợ.
Bấy nhiêu cũng dư dả cho bọn họ tu luyện tới Hóa Thần kỳ rồi!
Cho dù tiếp theo bọn họ không được lợi ích gì thì lần rèn luyện này cũng không thiệt thòi.
...
Sau khi Hải Thần Tinh Lệ được chia trên tay mỗi người, Thẩm Thiên cảm giác cả người nhẹ nhàng, tung bay theo gió.
Mà trên đỉnh đầu những người xung quanh, ánh sáng rực rỡ nhìn như đèn pha sáng lấp lánh.
Ké cơ duyên của bảy người khí vận lớn trong một lần, chỉ có thể miêu tả loại cảm giác này bằng một từ.
Thật là thoải mái!!!
502 viên Hải Thần Tinh Lệ là một khoản gia tài khổng lồ khó mà tưởng tượng được.
Nếu tất cả lưu lạc vào thị trường thì đủ khiến cho toàn bộ Bắc Hải chấn động mạnh.
Đương nhiên, không chủng tộc nào sẽ bán nhiều Hải Thần Tinh Lệ ra ngoài trắng trợn như thế.
Dù sao Hải Thần Tinh Lệ vừa hiếm có vừa đắt đỏ, nếu bán số lượng lớn trên thị trường thì giả cả sẽ giảm mạnh.
Tốt hơn hết là sử dụng để tu luyện cho bản thân, phần dư lại thì cho những người thân thiết hoặc nộp lên tông môn để đổi lấy điểm cống hiến.
"Nghe danh Thần Tiêu thánh tử được thiên mệnh chiếu cố, là đứa con khí vận vô song trong năm vực từ lâu, hôm nay Bạch mỗ phục rồi."
Ngân Chương Thần tộc Bạch công tử được chia khá nhiều Hải Thần Tinh Lệ, trên mặt nở nụ cười xán lạn.
Hắn ta biết rõ lần này là hắn ké ánh sáng của Thẩm Thiên.
Nếu không với năng lực của hắn ta cho dù trải qua một năm ở Hải Vực Hỗn Độn thì cũng không có khả năng thu được cơ duyên lớn như vậy.
Cho dù bây giờ bọn họ lập tức rời khỏi Hải Vực Hỗn Độn thì mười hai viên Hải Thần Tinh Lệ cũng không làm bọn họ lỗ lã.
Hoàng Kim Thần Giải tộc Tạ công tử cũng quơ tay múa chân, cười nói: “Hôm nay may mà có Thần Tiêu thánh tử và Tử Phủ thánh tử trấn giữ, nếu không cho dù có tìm được Tinh Lệ thì e rằng bọn ta cũng không thu thập thuận lợi như vậy."
"Tất nhiên, cũng không thể thiếu công lao tìm kiếm Tinh Lệ của công chúa Biên Tiên, bọn ta đúng là mặt dày được thơm lây."
Cảm nhận được lòng biết ơn của Tứ đại công tử, mặt già của Thẩm Thiên hơi nóng lên.
Khụ khụ, hắn có thể nói rằng hắn cũng chỉ đến cọ cơ duyên không?
Nào là vật biểu tượng, nào là đứa con khí vận...
Chao ôi, xấu hổ không dám nhận!
...
Cuối cùng năm trăm lẻ hai viên Hải Thần Tinh Lệ chia đến lượt Thẩm Thiên còn hai trăm viên.
Sau khi mọi người chia xong Tinh Lệ, còn tự tìm kiếm được rất nhiều kỳ trân dị thảo trên đảo.
Mặc dù những loại kỳ trân dị thảo này không quý giá bằng Hải Thần Tinh Lệ, nhưng lại là linh thảo cực phẩm hiếm có ở thế giới bên ngoài.
Có thể nói hầu hết tôn giả đều sẽ dao động khi nhìn thấy nó, thậm chí có thể đánh nhau để tranh giành.
Điều đáng tiếc duy nhất là ở khu vực trung tâm của hòn đảo này đã hoàn toàn bị bao trùm bởi khí hỗn độn dày đặc, không thể tìm ra khe hở nào.
Nói cách khác, có lẽ sẽ có bảo vật xuất thế trong đó.
Dù sao bọn họ cũng đã tìm thấy hơn năm trăm viên Hải Thần Tinh Lệ ở bên ngoài hòn đảo, điều đó chứng tỏ Tinh Đảo này thật sự vô cùng kì diệu.
"Cơ duyên chưa tới, ta chỉ có thể nói chúng ta không có duyên với khu vực trung tâm."
Thẩm Thiên cũng nhìn rất kỹ, trong hình ảnh cơ duyên trên đỉnh đầu mọi người cơ bản không có hình ảnh chính trong Tinh Đảo này.
Rõ ràng, khu vực trung tâm này sẽ không mở ra cho rèn luyện, có ở lại chờ đợi cũng không có ý nghĩa gì.
Khí hỗn độn bắt đầu từ từ nứt ra trên đỉnh đầu, Thẩm Thiên quyết định rời khỏi.
Bóng dáng của tám người bay lên không trung, đồng loạt lao thẳng ra bên ngoài khe hở, thuận lợi bay ra khỏi khe hở.
Khi bọn họ một lần nữa xuất hiện trên bầu trời Hải Vực Hỗn Độn thì đã gặp một số thiên kiêu các hải tộc khác đang chuẩn bị di chuyển.
Hiển nhiên bọn họ đã chờ đợi bên ngoài Tinh Đảo mấy ngày rồi.
Thật vất vả mới đợi được cái lồng khí nứt ra, đang chuẩn bị không kiêng dè thu một làn sóng.
Kết quả lại đụng mặt đám người Thẩm Thiên từ bên trong đi ra, nước mắt bọn họ đều sắp tuôn ra rồi.
Suy cho cùng không dễ trêu chọc mấy vị chủ trước mặt này, nếu bọn họ đi ra từ bên trong thì không chừng trong đó đến sợi lông cũng không còn nha!
Nói cách khác, mấy ngày nay bọn họ đã chờ đợi không công rồi!