Chương 551: Cuối đường thần tiên là ngọn núi, vừa thấy Thẩm Thiên thì trầm cảm (1)
Sau khi sử dụng bí thuật này, Vương Thần Hư có thể phá tan chín phần mười đòn tấn công của kẻ địch nên gần như là bất bại. Có thể nói, năng lực chiến đấu của hắn ta chính là bug.
Hắn ta nhìn Tề Thiếu Huyền đằng xa, hai tai kết ấn trong nháy mắt: "Thái Hư kiếm trận, mở!"
Trong một suy nghĩ, hư không hỗn loạn.
Thoáng chốc, hư không vô tận rung chuyển và hóa thành những thanh kiếm thần bao quanh Vương Thần Hư.
Vành mắt đen bao quanh đôi mắt chăm chú của hắn ta, đôi tay kết ấn rồi bắn thẳng về phía Tề Thiếu Huyền với tốc độ cực nhanh, kiếm khí tung hoành khắp hư không vô tận.
"Ngươi cảm thấy mình được rồi hả?"
Tề Thiếu Huyền cười lạnh, đúng là y có thể cảm nhận được sức mạnh rất lớn từ kiếm trận mà Vương Thần Hư thiết lập.
Nhưng vậy thì sao chứ?
Tề Thiếu Huyền y cũng có lòng vô địch, dù sao y cũng đã tung hoành khắp lứa trẻ trong Đông Hoang mà không gặp phải bất cứ địch thủ nào.
Như Thẩm huynh đã nói, người từng bị Tề Thiếu Huyền y đạp dưới chân mãi mãi đừng mơ trở mình đè lại y.
Y không có ý định tặng vị trí đệ nhất thiên hạ này cho bất cứ ai!
Tử Phủ Thiên Nhãn!
Thiên Nhãn màu tím nơi giữa mày Tề Thiếu Huyền chậm rãi hé mở.
Tề Thiếu Huyền cầm Phương Thiên Long Kích có khả năng nhìn thấu hư không, chẳng mấy chốc mà những đường kiếm khí hư không kia đã hiện hình.
Điểm quỷ quyệt nhất về kiếm khí hư không là khả năng vô hình vô ảnh đến mức gần như làm người ta không phòng bị được, có thể nói đó là một trong những thủ đoạn tấn công quỷ quái nhất.
Tuy nhiên, Thiên Nhãn của Tề Thiếu Huyền lại sở hữu khả năng nhìn thấu kiếm khí hư không mà quỷ thần khó lường, thậm chí còn dự đoán được quỹ đạo của chúng.
Bát Hoang Long Kích!
Mây tía vô tận đằng sau lưng y bắt đầu cuộn trào rồi hóa thành một cái bóng hình rồng che trời.
Tề Thiếu Huyền vung Long Kích trong tay tạo ra hàng chục nghìn đường kích nhọn, những bóng kích đã tràn ngập khắp nơi trong phút chốc.
Kiếm khí hư không không thể đột phá phòng tuyến của Tề Thiếu Huyền mà bị y chặn lại hết, không một đường kiếm khí nào có thể đến gần.
Đương nhiên, do đám kiếm khí này được hình thành từ việc đốt cháy tuổi thọ của Vương Thần Hư nên uy lực cũng khá là không tầm thường, mặc dù nó không phải đòn tấn công tích lũy năm mươi năm tuổi thọ.
Khi quầng mắt đen của Vương Thần Hư ngày càng nặng nề, ánh mắt của Tề Thiếu Huyền cũng ngày càng nghiêm túc, hơn nữa trán cũng rịn mồ hôi.
Y, Tử Phủ thánh tử Tề Thiếu Huyền và cũng là đệ nhất thiên hạ, lại bị một Vương Thần Hư áp chế!
Không ngờ cái tên nhát gan này lại mạnh mẽ đến nhường này vào thời khắc bộc phát thực sự!
Tề Thiếu Huyền không thể không thừa nhận Thẩm Thiên nói đúng, Vương Thần Hư trong trạng thái đốt cháy tuổi thọ không thua kém gì y.
Thậm chí Vương Thần Hư còn mạnh hơn cả y theo một mức độ nào đó.
Bởi đến lúc này, Tề Thiếu Huyền vẫn đang chống lại Thái Hư kiếm trận một cách bị động chứ không thể sử dụng năng lực phá vỡ kiếm trận này.
Tuy rằng Vương Thần Hư không thể làm gì Tề Thiếu Huyền trong thời gian ngắn nhưng bấy nhiêu cũng đã khiến Tề Thiếu Huyền cảm thấy khuất nhục rồi!
"Tề mỗ thừa nhận thực lực của ngươi rất mạnh, đủ tư cách đánh một trận với Tề mỗ."
Đôi mắt Tề Thiếu Huyền nóng rực: "Chẳng qua kiếm trận như thế này còn chưa làm gì được Tề mỗ đâu!"
Vừa dứt lời, mây tía cao hàng chục nghìn mét sau lưng Tề Thiếu Huyền lại bắt đầu cuồn cuộn như sóng cả rồi hóa thành sơn hà mây tía ba mươi ba tầng.
Sơn hà mây tía này nhanh chóng tan vỡ dưới sự tấn công dồn dập của kiếm khí hư không, có điều Tề Thiếu Huyền chỉ cần tranh thủ chút thời gian mà thôi.
"Bát hoang lục hợp, Quần Long Vô Thủ!"
Phương Thiên Long Kích trong tay dung hợp thành một với Tề Thiếu Huyền, sau đó y lắc mình hóa thành một con rồng tím.
Mây tía vô tận quấn quanh người khiến nó trông vĩ đại không gì bằng, thậm chí trên thân rồng còn có một đôi cánh màu tím mơ hồ nữa.
Đó là phần nghĩa sâu xa trong Bằng pháp đã được Tề Thiếu Huyền áp dụng vào Bát Hoang Long Kích, giúp nâng uy lực của Bát Hoang Long Kích lên một tầng cao mới.
Phá!
Trong phút chốc, thân thể Tề Thiếu Huyền cắt ngang hư không.
Con rồng tím ấy có ba mắt, tiếp đó lại thấy con mắt trên trán nó đột nhiên bắn ra một luồng kiếp quang.
Bí kỹ - Tử Đồng Kiếp Quang!
Hư không nổ tung, những dòng chảy hỗn loạn vô tận bay tán loạn.
Rồng tím ngửa mặt lên trời gầm thét rồi lao thẳng về phía hư không: "Ta đã phát hiện ra ngươi, tiếp nhận thất bại của mình đi!"
Grào!
Rồng thiên màu tím ngửa đầu gầm rít khiến hư không vỡ nát trong chớp mắt.
Vương Thần Hư trong bộ áo trắng đứng nổi bật trong dòng chảy thời không màu đen.
Vẻ ngạc nhiên hiện lên trong đôi mắt hắn ta, hiển nhiên sức mạnh của Tề Thiếu Huyền đã vượt ngoài dự đoán của hắn ta.
Có điều, Vương Thần Hư vẫn chưa sợ hãi mà còn cười nhạo: "Bấy nhiêu vẫn chưa đủ đâu!"
Một luồng tóc mai của Vương Thần Hư từ từ biến thành màu tuyết, làn da xung quanh mắt cũng trở nên đen đúa sâu lắng.
Vương Thần Hư chậm rãi giang đôi tay ra như đang ôm lấy hư không này, đồng thời miệng khẽ ngâm: "Cảm nhận hư không đi! Tiếp nhận hư không đi! Lý giải hư không đi!"
"Mọi thứ đều có cách thức không thể vi phạm, sinh linh vạn vật đều xuất thân từ hư không, thuộc về hư không, nghe tiếng động từ hư không và sở hữu sức mạnh hư không."
"Cấm pháp - Hư Thiên Tống Táng!"
Ầm!
Trong phút chốc, hư không nổ tung.
Một lỗ trống màu đen ngưng tụ bên trong dòng chảy hư không vô tận.
Ngay khi lỗ đen ấy xuất hiện, tất cả vật thể xung quanh nó đều như rơi vào sức hấp dẫn vô tận.
Mây tía ngập trời lập tức bị lỗ đen hấp thu sạch, lỗ đen này tựa như một cái động không đáy dù có là gì cũng không thể lấp đầy được.
Tề Thiếu Huyền sa sầm mặt mày trước lỗ trống hư không màu đen này vì cảm nhận được cái chết đang réo gọi từ đó.
Nếu y bị lỗ đen đó nuốt lấy thì chết chắc rồi!
Tề Thiếu Huyền chưa từng bị cắn nuốt bởi loại lỗ đen này, nhưng bản năng mách bảo rằng y phải tránh khỏi thứ này càng xa càng tốt.