Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 565: Kim Ô đại đế chi mộ, xuất thế! (3)

Chương 565: Kim Ô đại đế chi mộ, xuất thế! (3)
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­
“Hơn nữa trong Đế mộ thường sẽ ẩn chứa cơ duyên cực lớn, ngoài những nơi quan trọng hung hiểm khó lường, vòng ngoài sẽ lưu lại không ít truyền thừa, bảo vật cho người có duyên hậu thế.”
“Đôi khi tu vi không đại diện cho tất cả, vận khí và phúc duyên mới là mấu chốt, người có vận khí lớn thậm chí có thể có được chân truyền Đại đế.”
“Nếu không gì bất ngờ xảy ra, hẳn Thánh chủ chẳng mấy chốc sẽ đưa tin dẫn chúng ta cùng đi Bắc Hải.”
Sau khi Lý Vân Phong giải thích xong, ánh mắt Trương Vân Hi càng ngày càng sáng lấp lánh,
Hỗn độn hải vực là cấm địa hạch tâm của các tộc Bắc Hải, cho dù là nàng ta cũng không có tư cách tiến vào.
Nhưng mộ Kim Ô Đại đế trên Doanh Châu đảo thì khác, đó là bí cảnh liên quan đến các thế lực lớn của cả ngũ vực.
Cho dù yêu tộc Bắc Hải có bá đạo mấy cũng không thể nào độc chiếm những tạo hóa này, ít nhất cũng phải lôi kéo vài Thánh địa hợp tác khai phá.
Và Thần Tiêu thánh địa đang ở “thời kỳ trăng mật” với Hắc Long đảo Bắc Hải dĩ nhiên có trong danh sách khách mời, chắc chắn sẽ được mời liên thủ.
Đến lúc đó, Thần Tiêu Thánh Chủ chắc chắn sẽ dẫn theo nhóm Phương Thường, Trương Vân Đình và Trương Vân Hi cùng đi vì dù sao vận khí của họ cũng rất lớn.
Còn về phần Thẩm Thiên chắc cũng sẽ được người Long tộc gọi đi.
Vì sau khi Hỗn Độn Hải Vực mở nửa năm, phần lớn hải đảo vòng ngoài đều đã bị vơ vét.
Còn những hải đảo vòng trong không ai biết phải mốt bao lâu mới tìm được một hòn đảo, càng không thể biết phải chờ bao lâu mới có thể mở ra.
Cho dù thật sự có thể mở ra tiến vào trong thì cũng rất có thể chỉ là hòn đảo hoang, ngoài vài linh thảo bình thường thì không có chút cơ duyên nào.
Dưới sự so sánh đó, bảo tàng và cơ duyên trong mộ Kim Ô Đại đế dĩ nhiên sẽ mê người hơn.
Với vận khí mà Thẩm Thiên đã thể hiện cho tới bây giờ, nếu để hắn vào Kim Ô Đại đế lịch luyện chắc chắn sẽ độc chiếm vị trí hàng đầu.
Nếu vận khí bùng nổ, nhận được sự tán thành của Đế binh chôn cùng Kim Ô Đại đế giúp thánh địa có thêm một Đế binh vô thượng cũng không phải là không thể!
Càng quan trọng hơn là, nếu như Thẩm Thiên cũng đến Doanh Châu đảo thám hiểm, vậy thì...
Vậy thì họ sẽ gặp lại Thẩm Thiên sớm hơn!
Nghĩ đến đây, ánh mắt Trương Vân Hi lập tức trở nên vô cùng nóng bỏng.
Trường kiếm sau lưng đột nhiên ra khỏi vỏ, trong chốc lát lôi quang bạch ngân sáng chói như ngân long.
Trương Vân Hi chân đạp phi kiếm xé rách trời không hóa thành tàn ảnh bay về phía Thánh chủ phong.
...
Ở phía bên kia, trên Long Thần đảo.
Thẩm Thiên còn đang đối chiến với lá trà màu bạc do Ngộ Đạo Trà thụ bắn ra.
Những lá trà màu bạc này cực kỳ bất phàm, mỗi lá trà đều đại diện cho một loại đại đạo tu tiên.
Chiến đấu với chúng nó cũng giống như chiến đấu với những thiên kiêu tuyệt thế thời kỳ Thượng Cổ, dùng đạo của bản thân chống lại đạo của đối phương.
Chuông lớn màu vàng, vô thượng tiên kiếm, ma phủ màu đen, thanh đồng đỉnh dính máu, bích kim tháp rạn nứt...
Mỗi một loại công kích đều ẩn chứa ảo diệu vô tận, thuật lại vô thượng pháp xưng bá một thời của thời kỳ thượng cổ khiến đám Tề Thiếu Huyền tấm tắc khen hay.
Thẳng thắn mà nói, những lá trà này đã tạo thành thế công siêu phàm tuyệt đối.
Cho dù rất nhiều Thiên tôn, thậm chí là Thánh giả lĩnh ngộ pháp tắc cũng chưa chắc đã sâu sắc bằng những gì được trình bày trên lá trà này.
Đáng tiếc có phải vì bị giới hạn trong một loại quy tắc nào đó không mà khi những lá trà này đối mặt với Thẩm Thiên chỉ có thể thi triển sức chiến đấu ứng với Kim Thân kỳ.
Bởi vậy mặc dù thế công ảo diệu khó lường, nhưng đối mặt với “Nhất Lực Hàng Thập Hội” của Thẩm Thiên thì đều là hư ảo.
Toàn thân Thẩm Thiên được “Thần Tiêu Ngũ Lôi giáp” kim sắc bọc kín, hai tay quấn Phược Tiên đằng giống như một sợi roi dài, đằng sau là Thần Dực đang vỗ cánh.
Hắn tung hoành trong những lá trà màu bạc, mỗi roi đánh ra tất nhiên sẽ đánh bay một lá trà ngộ đạo màu bạc.
Một lá
Hai lá
Ba lá
...
Mười lá
Hai mươi lá
Ba mươi lá
...
Rất nhanh, những lá trà màu bạc đầy trời kia bị Thẩm Thiên càn quét sạch trơn.
Các hình dáng, các loại thần văn tùy tiện đếm thì phải có hơn một trăm tám mươi chiếc lá trở lên.
Đây chắc chắn là một khoản tài sản đáng sợ, nếu để người khác biết được chắc chắn sẽ hoài nghi nhân sinh.
Trên thực tế, cây Ngộ Đạo Trà thụ kia cũng đang hoài nghi nhân sinh rồi, lúc này tốc độ lặn xuống càng lúc càng nhanh hơn.
Vụt...
Đó là một trăm tám mươi chiếc lá trà màu bạc đang tranh thủ thêm thời gian cho Ngộ Đạo Trà thụ.
Khi Thẩm Thiên dọn dẹp xong tất cả lá trà thì Ngộ Đạo Trà thụ đã hoàn toàn chìm trong sông băng.
Thẩm Thiên nhìn sông băng trụi lủi kia, thở dài: “Vẫn không kịp sao?”
Chiếc lá trà trên đỉnh Ngộ Đạo Trà thụ khiến cơ thể Thẩm Thiên nảy sinh khao khát mãnh liệt.
Cứ bỏ lỡ như vậy thật sự có gì đó không nở!
...
Đột nhiên, dường như Thẩm Thiên nghĩ ra gì đó, hắn toét miệng cười.
Suýt chút nữa quên, Thẩm mỗ cũng biết độn thổ mà!
Trà Trà, bổn Thánh tử tới đây!
Hoa bỉ ngạn nở trên Phệ Tiên đằng, cả người Thẩm Thiên chìm vào trong sông băng.
Một giây sau, toàn bộ m Dương Lưỡng Nghi Nhãn trường vực bắt đầu run lẩy bẩy, nham thạch trong lòng đất cuộn trào.
Tề Thiếu Huyền, Vương Thần Hư và Ngao Ô nhìn nhau, không ngờ Thẩm Thiên lại to gan như vậy, dám đuổi theo đến cùng.
Dù sao đây cũng là Ngộ Đạo Trà thụ trăm vạn năm, thông thường mà nói tu vi không thể nào tưởng tượng được, nếu ở thế giới bên ngoài thậm chí có thể bước lên Tiên đạo.
Còn ở trên Long đảo, gốc Ngộ Đạo Trà thụ này gần như không có sức chiến đấu lớn lắm hoặc có thể nói là bị hạn chế rất lớn.
Bằng không, nó cũng sẽ không luân lạc đến mức bị Thẩm Thiên đuổi chạy.
Ầm!
Đột nhiên, sông băng nứt toác ra.
Rễ cây màu xanh đột nhiên từ lòng đất bắn ra, một bóng dáng đột ngột xuất hiện.
Vù!
Bóng dáng đó dường như bị đạp bay, trong nháy mắt đã bay ra xa ngoài mấy trăm dặm, không phải Thẩm Thiên mặt mày tươi cười thì còn có thể là ai?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất