Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 574: Sư phụ hắn hung hăng chừng nào con không biết được đâu (3)

Chương 574: Sư phụ hắn hung hăng chừng nào con không biết được đâu (3)
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­
­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­
Ông cười nhạo nói: “Nhận thua có gì sai? Mặc dù đám yêu tộc không thừa nhận nhưng nhân tộc chính là loài linh trưởng vạn vật mà thiên đạo ưu ái.”
“Côn tộc chúng ta đúng là vô cùng cường đại, thậm chí đủ để trấn áp rất nhiều thế lực cấp Thánh địa nhân tộc nhưng thế thì sao? Chẳng lẽ có thể chống lại nhân tộc à?”
“Không thể, đừng nói Côn tộc chúng ta, dù là Tổ Long, Thiên Hoàng, thậm chí Côn Bằng thuần huyết thực sự thời kỳ Thái Cổ cũng còn kém rất xa.”
“Mặc dù không biết tại sao, thiên đình thời kỳ Thái Cổ sụp đổ, nhân tộc chia ra thành nhiều Thánh địa và tranh đấu lẫn nhau như vậy, nhưng sự ưu ái thiên đạo dành cho nhân tộc luôn vượt xa tất cả vạn tộc khác.”
“Đừng quên, người mạnh nhất ngũ vực hiện nay cũng là nhân tộc.”
“Thẩm Thiên có được mệnh cách “Tiềm Long Thăng Thiên” hiếm có nhất của nhân tộc, vận khí cường đại cũng là bình thường, không có gì phải lạ.”
Côn Hư nhìn Côn Thần Vương đang chậm rãi nói không biết sao cứ luôn cảm thấy trong mắt phụ thân mang theo sự ảm đạm nhàn nhạt.
Hắn ta cảm thấy tâm trạng hơi nặng nề, dường như sự “kiêu ngạo” trước nay của hắn ta đã sắp bị đè sập.
Côn Thần Vương hiển nhiên cũng phát hiện sự thay đổi trong cảm xúc của nhi tử, ông ta cười an ủi: “Ta biết từ xưa tới nay con vô cùng tự cao, cảm thấy mình là thiên kiêu mạnh nhất Bắc Hải.”
“Nhưng hài tử à, con phải hiểu bầu trời ngũ vực này rộng lớn hơn Bắc Hải chúng ta rất nhiều.”
“Vì sao Cự côn muốn hóa bằng, chính là vì muốn thoát khỏi gông cùm xiềng xích của hải dương, tiến vào thế giới rộng lớn hơn, nhìn thấy phong cảnh hung vĩ bao la hơn.”
“Nếu con cứ câu nệ thân phận “đệ nhất thiên kiêu Bắc Hải” thì chỉ có thể trở thành “Ếch ngồi đáy giếng” mà thôi.”
“Không có trái tim của đại bang thì cho dù cho con Côn Bằng pháp thì làm sao hóa bằng được chứ?”
“Chỉ khi con đặt được hết gánh nặng xuống thì mới có thể bay cao hơn thôi.”
Đặt thứ nặng nề xuống, chẳng hạn như mặt mũi sao?
Côn Minh nhìn phụ thân mình bỗng nhiên cảm thấy người trước mặt hơi xa lạ.
Đây vẫn là vị phụ thân hở một chút là đứng trước mặt các tộc nhân, cổ vụ họ “sự kiêu ngạo của Côn tộc không cho phép kẻ khác khinh nhờn” sao?
Đó là vị tộc vương bá đạo dù đứng trước mặt Hắc Long Vương cũng dám vểnh râu, sao giờ lại kiêng kỵ Thần Tiêu Thánh tử đến như vậy?
Càng không thể tưởng tượng chính là, nghe xong những gì Côn Thần Vương miêu tả về Thẩm Thiên, nhìn lại những gì Thẩm Thiên trải qua trong đời, Côn Minh cảm thấy hơi hoảng hốt.
Dù sao những gì Thẩm Thiên đã trải qua đúng là có thể khiến người ta nghĩ mà sợ hãi.
Những người hắn coi là tiểu đệ, nịnh nọt hắn ai nấy đều thẳng tiến bay cao trên con đường tu tiên.
Lần này đến Hỗn Độn Hải Vực thí luyện, Ngọc Biên Tiên và Tứ đại công tử đều kiếm được khá nhiều, về phần Ngao Ô và Tề Thiếu Huyền thì càng không cần nói.
Nghe nói sau khi bọn họ rời khỏi Hỗn Độn Hải Vực đã chạy thẳng về Hắc Long đảo, hình như còn nghe nói là có được chí bảo gì đó khiến Long tộc cũng phải chấn động.
Còn người đối nghịch với hắn, ai nấy cũng đều gặp xui xẻo.
Thậm chí ngay cả Thánh giả Tà Linh giáo cũng bị hại trong tay hắn, bị Thần Tiêu thánh địa bắt được.
Tên này đúng là hơi tà môn.
Bỗng nhiên, Côn Minh như nhớ ra gì đó: “Phụ vương, vì sao người hiểu rõ chuyện của Thẩm Thiên như vậy?”
Ánh mắt Côn Thần Vương lộ tia mất tự nhiên: “Khụ khụ, chỉ tùy tiện điều tra thêm thôi.”
Haha, vì sao phải điều tra rõ vậy?
Sao không thử nghĩ xem sư phụ của tên này là ai, năm đó lúc hai tên ấy huyên náo Bắc Hải đến nghiêng trời lệch đất con còn chưa ra đời đâu.
Sư phụ hắn hung hăng chừng nào, âm hiểm chừng nào, xấu bụng chừng nào...
Haha. Con không biết được đâu!
Côn Thần Vương có uy tín rất cao trong Thái Hư Côn tộc.
Ông ta vừa ra lệnh một tiếng, các thế lực Côn tộc ở Bắc Hải đều lập tức phát động.
Ít nhất là trên thông cáo ở thành Cực Lạc đúng là đã dán cáo thị, mời tttv đến Tuyệt Vọng thâm uyên làm khách.
Phát thiệp mời “quang minh chính đại” như vậy dĩ nhiên không khỏi rơi vài tai mắt của các chủng tộc Bắc Hải khác, hoặc có thể nói là Côn Thần Vương cũng chẳng muốn che giấu.
Trong lúc nhất thời cả Bắc Hải đều quan tâm đến lời mời của Côn tộc dành cho Thẩm Thiên.
“Hồng Môn Yến, tuyệt đối là Hồng Môn Yến!”
“Cả Bắc Hải ai chẳng biết thiếu tộc trưởng của Thái Hư Côn tộc thích Ngọc Biên Tiên, còn Ngọc Biên Tiên thì lại không rõ ràng với Thần Tiêu Thánh tử, Thái Hư Côn tộc bỗng nhiên mời Thần Tiêu Thánh tử đến làm khách? Haha, chỉ e là muốn biến Thần Tiêu Thánh tử thành thức ăn thì có!”
“Thái Hư Côn tộc có cần huyên hoang như vậy không? Nghe nói Thần Tiêu Thánh tử là người ký khế ước Long Thần với đại nhân vật nào đó của Long tộc, thân phận ở Hắc Long đảo rất siêu nhiên!”
“Thái Hư Côn tộc thực sự dám xuống tay với Thần Tiêu Thánh tử thì e là Hắc Long đảo và Thần Tiêu thánh địa sẽ không đồng ý đâu!”
“Cái này thì cũng chưa chắc, ta nghe nói ở Bắc Hải Thần Tiêu Thánh tử đã từng giành được Côn Bằng pháp hoàn chỉnh trước một bước, đấy là truyền thừa hạch tâm đối với Thái Hư Côn tộc đấy.”
“Vì Côn Bằng pháp, Côn tộc dám làm chuyện này cũng không có gì là lạ.”
Cả Bắc Hải đều bị chuyện của Thẩm Thiên và Côn tộc tác động, Long tộc dĩ nhiên sẽ không thờ ơ.
Trong Long Vương điện, Hắc Long Vương Ngao Dạ đang khoanh chân ngồi tu hành thổ nạp.
Trong tay ông ta đang cầm một Long Nguyên Quả, đó là quà Tề Thiếu Huyền tặng ông ta, coi như đáp lễ ông ta đã tặng Tề Thiếu Huyền một kiện chuẩn Thánh khí.
Nhưng trong mắt Ngao Dạ, thứ này cực kỳ giá trị.
Vì nếu có thể luyện hóa Long Nguyên Quả này một cách hoàn mĩ, Ngao Dạ mặc dù không thể nào đột phá Hắc Long huyết mạch cửu phẩm nhưng ít nhất cũng có thể đạt đến cực hạn của bát phẩm.
Đến lúc đó, thực lực cảu ông ta lại một lần nữa bước lên một đẳng cấp hoàn toàn mới.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất