Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 588: Bia cổ cấm kỵ của Thái Hư Côn tộc (1)

Chương 588: Bia cổ cấm kỵ của Thái Hư Côn tộc (1)
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­
­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­
Trong đại điện cổ kính, Côn Hư và Côn Ngọc đứng bên cạnh nhau.
Trước mặt bọn họ là một hồ cá khổng lồ, bên trong có một con cá muối.
Khụ khụ, là ngâm một con cá côn.
Lúc này đã một tiếng trôi qua, kể từ lần đầu tiên hai người gặp mặt Thẩm Thiên, nhưng trong lòng bọn họ vẫn không thể bình tĩnh được.
Côn Hư: "Thiên kiêu!"
Côn Ngư: "Trích tiên!"
Côn Minh đang ngâm mình trong hồ cá: "..."
Một lúc sau, cuối cùng Côn Minh không thể chịu đựng được biểu cảm kỳ lạ của cha và chị gái.
Khóe miệng của hắn ta giật giật: "Cha và tỷ cùng tên kia nói chuyện gì? Có phải hắn không đồng ý trả Côn Bằng pháp không?"
Sắc mặt Côn Hư trầm xuống: "Cái gì mà tên kia? Thật không có phép tắc! Đó là Thần Tiêu thánh tử!"
Côn Ngọc liếc mắt nhìn Côn Minh, nghĩ thầm: "Đó là anh rể tương lai của đệ!"
Côn Hư nhìn vẻ đáng thương của Côn Minh trong hồ cá, đối với con trai mình vốn là có chút không đành lòng, vậy mà lúc này lại biến thành ghen tỵ.
Lão hừ lạnh nói: "Hôm nay cha đã gặp Thần Tiêu thánh tử, con thật sự cần học hỏi khí phách của hắn."
"Ỷ có chút thiên phú thì ra vẻ kiêu ngạo đi làm mưa làm gió ở Bắc Hải, còn muốn ra ngoài gây sự, giành giật với người khác."
"May mà Thần Tiêu thánh tử người ta có phong thái phi phàm nên không so đo với con, chứ chỉ riêng việc con xung đột đến mấy lần với người ta cũng đã đủ cho người ta cắt con làm thành món cá sống rồi."
Côn Minh phẫn nộ: "Cha, tại sao cha lại đi bên vực người ngoài?"
"Chẳng qua Thẩm Thiên hắn chỉ là Kim Thân kỳ, nếu không phải con tẩu hỏa nhập ma thì đã có thể trấn áp hắn bằng một tay!"
Côn Ngọc cười nhạo Côn Minh nhìn ngu ngốc: "Đệ đệ ngốc nghếch của ta ơi, đệ hoàn toàn không có hiểu biết gì về sức mạnh cả."
Trong mắt nàng lóe lên một tia sáng khát khao lấp lánh: "Hắn thực sự là thiên kiêu vô thượng, thiên phú của đệ so với hắn chỉ như hạt bụi mà thôi."
Côn Minh: "???"
Tỷ à, không phải hai tiếng trước tỷ còn muốn đánh tiểu tử kia trút giận thay ta sao?
Tại sao mới qua một lúc thì đã thay đổi rồi? Dường như tỷ nhắc tới hắn là như đến thời kỳ động dục vậy, sao tỷ thay đổi nhanh thế?
Không ai hiểu con bằng cha, nhìn nét mặt này của Côn Minh, trong lòng Côn Hư biết chắc chắc tiểu tử này sẽ không phục, không chừng còn đang nghĩ cách làm chuyện xấu!
Vì để tránh tiểu tử không biết suy nghĩ này đi gây phiền phức cho Thẩm Thiên, Côn Hư quyết định cảnh báo trước cho hắn ta.
Côn Hư chậm rãi đi tới trước hồ cá khổng lồ, nhẹ nhàng gõ vào thành hồ cá.
Ầm!
Làn sóng mãnh liệt khiến toàn bộ nước trong hồ cá dâng trào, cơ thể Côn Minh đột nhiên xoay tròn điên cuồng.
Một lát sau mới dừng lại.
Nhìn vẻ mặt Côn Minh u oán, Côn Thần Vương lạnh nhạt nói: "Cho con thời gian suy nghĩ và tỉnh táo lại một chút, nhân tiện nói con biết một chuyện, sức mạnh của Thẩm Thiên còn cao hơn cả tỷ tỷ của con."
Cái gì!
Cả người Côn Minh đều sững sờ khi nghe lời cha nói.
Côn Minh biết sức mạnh của sư tỷ nhà mình, dù sao hắn ta cũng bị Côn Ngọc đánh từ nhỏ đến lớn.
Thậm chí khi còn bé, động lực tu luyện ban đầu của Côn Minh chỉ là để một ngày nào đó trở nên mạnh mẽ hơn tỷ tỷ.
Sau đó thì sẽ không bị tỷ tỷ đánh nữa!
Và Côn Minh biết rất rõ tỷ tỷ của hắn ta đã đột phá đến Thông Thần cảnh.
Nếu là Thông Thần cảnh bình thường thì không sao, Côn Minh tự tin có thể ngang hàng hoặc thậm chí là đánh bại được.
Bản thân Côn Ngọc là thiên kiêu đứng đầu Bắc Hải, cho dù tư chất chỉ kém một nửa so với Côn Minh mà thôi.
Trước khi đột phá thành công, Côn Minh gần như không thể ngang tài ngang sức với Côn Ngọc chứ đừng nói là chiến thắng.
Nếu muốn đánh thắng Côn Ngọc thì ít nhất phải đột phá đến cấp Thiên Tôn.
Côn Minh nghiến răng nghiến lợi: "Đáng ghét! Rốt cuộc tên này thu được bảo vật gì ở Hải Vực Hỗn Độn, mà chỉ mấy tháng ngắn ngủi có thể đột phá đến Thông Thần cảnh?"
Côn Hư ôm trán, ánh mắt nhìn một tên ngốc: "Tu vi của hắn vẫn là Kim Thân cảnh."
Kim Thân cảnh?
Côn Minh sửng sốt, trong suy nghĩ cảm thấy không thể nào được.
Hắn ta tự lẩm bẩm: "Không có khả năng, tại sao Kim Thân cảnh lại có thể đánh bại được Thông Thần cảnh?"
Điều này hoàn toàn thách thức sự hiểu biết của hắn ta, cho dù thật sự là người tài năng vô song cũng không có khả năng đánh bại được thiên tôn.
Đây là định luật mà năm vực công nhận, dù sao vượt qua nghìn dặm mới có thể tìm được một thiên tài tuyệt thế chiến đấu với một đẳng cấp lớn.
Đủ để được gọi là thiên kiêu.
Có thể thắng hai đẳng cấp lớn, vậy thì gọi là gì?
Yêu nghiệt, quái vật hay biến thái?
Hắn ta nghi ngờ, nhìn Côn Hư chăm chú: "Cha, tại sao cha lại gạt con? Cha thật sự là cha của con sao?"
"Không đúng, đây nhất định là ma thuật, có người đã lao vào vực thẳm tuyệt vọng và dùng ma thuật để đối phó với ta, nghĩ rằng ta sẽ dễ bị mắc lừa sao!"
"Ta khuyên các ngươi lập tức hủy bỏ ma thuật và rời khỏi đây, nếu không đợi cha và tỷ tỷ ta đến thì các ngươi có là thánh nhân cũng không thể chạy thoát!"
Côn Hư: "..."
Côn Ngọc khóe miệng co giật, đệ đệ tốt của ta đã bị đánh đến điên rồi.
Ngoài ra, Hư Côn hóa bàng vốn là do căn nguyên lột xác, cả thân thể và linh hồn đều cần tiêu hao số lượng lớn căn nguyên.
Từ lúc Côn Minh tẩu hỏa nhập ma đến nay, trạng thái vẫn luôn không ổn định, đột nhiên hôm nay nghe thông tin nặng nề như vậy thì bị kích thích cũng rất bình thường.
Côn Ngọc bất đắc dĩ nhìn qua Côn Hư: "Cha, nếu không thì cha tái sinh một cái khác?"
Côn Hư khóe miệng giật giật, nha đầu này xác định Côn Minh nhanh chóng đột phá đến Thiên Tôn cảnh, sau này chưa chắc có cơ hội khiêu chiến.
Còn hy vọng cha sẽ sinh ra người khác để ăn hiếp đệ đệ à?
Mặc dù đứa con trai ngốc trước mặt này so với Thần Tiêu thánh tử thì càng không ra hồn, chẳng qua dù sao đi nữa cũng là con của mình, Côn Hư cũng chỉ có thể véo mũi thừa nhận.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất