Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 594: Côn tộc Đại Đế thật thông minh!

Chương 594: Côn tộc Đại Đế thật thông minh!
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­
­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­
Chẳng qua có sao nói vậy, vật quý báu như cây trà ngộ đạo cũng chỉ có một buội cây chín mươi vạn năm trong cung Chiến Thần và một buội cây trà mười hai vạn năm ở trong tháp Chiến Thần.
Tên hài tử đó có thể trồng thành công một buội cây, điều đó khá vô nghĩa.
Tại sao còn có một buội cây trà ngộ đạo một trăm vạn năm trong Hải Vực Hỗn Độn ở Bắc Hải? Thật không thể tin được!
Dựa trên kiến thức của Diệp Kình Thương, ông vẫn vô cùng chấn động khi nhớ lại Thẩm Thiên từng truyền cho ông tin tức liên quan tới cây trà ngộ đạo.
Nguồn gốc của buội cây trà kia e rằng rất kinh người.
Địa vị ở nhân gian hình như không hề đơn giản nha!
Thần Tiêu thánh chủ thấy Diệp Kình Thương chậm trễ không châm trà, cũng không hề tức giận.
Ông nâng bình trà và rót một chén, nhẹ nhàng uống một hơi: "Tại sao tiền bồi đồng ý cho Thiên nhi đi lĩnh hội bia cổ cấm kỵ?"
Thần Tiêu thánh chủ vẫn tin chắc rằng Thẩm Thiên là đứa con khí vận chân chính, nhưng khi Côn Thần Vương hỏi ông có muốn để cho Thẩm Thiên đi lĩnh hội bia cổ cấm kỵ hay không thì ông vẫn có chút lo âu.
Bởi vì tấm bia cổ này thật sự quá quỷ dị, không chỉ có thiên kiêu Côn tộc bị làm hại mà các thiên kiêu chủng tộc lớn khác cũng thất thủ.
Vạn năm trước, Côn tộc đã từng công khai tấm bia cổ này, chỉ cần là thiên kiêu trong năm vực đều có thể tới lĩnh hội bia cổ này.
Nhưng cho dù là thiên kiêu tài năng tuyệt diễm đến mức nào thì vẫn trước sau không may mắn qua khỏi khi lĩnh hội bia cổ này.
Hoặc là tẩu hỏa nhập ma, hoặc là tự bạo thân, hoặc là bị bia cổ nuốt chửng.
Thần Tiêu thánh chủ cảm thấy nguy hiểm lần này hơi lớn.
Suy cho cùng, cái này không đơn giản là thập tử nhất sinh mà là trăm chết vô sinh.
Diệp Kình Thương mỉm cười nói: "Không sao, tiểu tử đó hầu tinh tốt! Hắn sẽ không gặp nguy hiểm, huống chi lão phu còn dùng thần niệm để phân thân xem, ngươi yên tâm đi!"
Thần Tiêu thánh chủ suy nghĩ một lát rồi chậm rãi đứng dậy: "Tiền bối, hậu bối vẫn không yên tâm lắm."
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể của Thần Tiêu thánh chủ dao động: "Bổn tọa sẽ tự mình đi đến Bắc Hải một chuyến để bảo vệ Thiên nhi!"
Thần Tiêu thánh chủ cũng không phải lo lắng lần lĩnh hội bia cổ cấm kỵ này của Thẩm Thiên sẽ gặp phải nguy hiểm như lần trước.
Với thiên phú, khí vận và thế lực mà Thẩm Thiên có được ngày hôm nay, nếu như hắn gặp tai nạn trong quá trình tìm kiếm cơ duyên thì không một ai trong năm vực có thể lĩnh hội được tấm bia cổ kia.
Dù sao Thẩm Thiên cũng có dáng dấp của một Đại Đế!
Điều Thần Tiêu thánh chủ đang lo lắng là lỡ như Thẩm Thiên lĩnh hội được truyền thừa tuyệt thế từ trong bia cổ cấm kỵ, khiến cho Côn tộc ghen tỵ đến đỏ mắt thì phải làm sao?
Mặc dù Côn Thần Vương đương nhiệm và Thần Tiêu thánh chủ làm bạn đã nhiều năm, nhờ giao chiến mà quen biết, có thể xem là bằng hữu lâu dài.
Nhưng Côn tộc không chỉ có mình Côn Thần Vương, rất nhiều thái thượng trưởng lão cũng có quyền lên tiếng.
Côn Thần Vương đã mạo hiểm giao Tam Quang Thần Thủy của Côn tộc cho Thẩm Thiên, không chừng có một số vị thượng giả của Côn tộc không hài lòng.
Nếu như Thẩm Thiên lĩnh hội bia cổ cấm kỵ và ngộ ra được chí tôn pháp vô địch gì đó thì sợ rằng những cường giả có ham muốn sẽ tấn công hắn.
Đương nhiên, Thần Tiêu thánh chủ không hề lo lắng nếu như hắn bị cường giả tập kích.
Dù sao với khí vận của Thiên nhi thì trong năm vực ai có thể làm hại hắn được?
Kẻ nào dám đối đầu với đứa con khí vận đều phải chết.
Thần Tiêu thánh chủ lo lắng nếu như Thiên nhi gặp phải kẻ xấu đánh úp, không có người làm sư phụ này ở bên cạnh thì không thể tăng thêm cảm tình được nha!
Nghĩ chút đã thấy đau lòng nha!
Không được, ông không thể ở lại Thần Tiêu Thánh Địa được nữa.
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu thánh chủ dao động kịch liệt. Sau khi dựng nên lối đi trong hư không, ông rời khỏi tháp Chiến Thần và chạy cực nhanh về phía Bắc Hải.
...
Ở phía bên kia, Thẩm Thiên dưới sự hướng dẫn của Côn Thần Vương đã đến trong thung lũng nơi có bia cổ cấm kỵ.
Thung lũng này nằm sâu mười tám nghìn trượng bên trong vực thẳm tuyệt vọng, nghiêm túc mà nói nó nằm ở cấm địa của Thái Hư Côn tộc và được các trưởng lão trong Côn tộc canh giữ quanh năm.
Ngay khi Thẩm Thiên bước vào trong thung lũng, hắn có thể cảm nhận mười đạo khí tức mạnh mẽ đang càn quét, mỗi một đạo tu vi đều ở cấp thiên tôn trở lên.
Hơn nữa là một thiên tôn cường giả có thâm niên, sức chiến đấu không phải loại gà mờ vừa mới đột phá như Côn Ngọc có thể sánh được.
Rõ ràng, mặc dù không ai dám lĩnh hội bia cổ cấm kỵ nhưng Côn tộc vẫn rất coi trọng nó.
Côn Thần Vương giải thích: "Bia cổ cấm kỵ này vô cùng quỷ dị, do thủy tổ kéo ra từ chỗ sâu trong vực thẳm tuyệt vọng và hoàn toàn không thể lay động bằng thần lực."
"Năm đó thủy tổ đã sử dụng vô lượng thần thông, vậy mà tấm bia cổ cấm kỵ kia không thể di chuyển dù chỉ một chút, thậm chí suýt nữa đã bị thương."
Thẩm Thiên khóe miệng giật giật: "Thánh nhân không thể di chuyển được nó sao?"
Côn Thần Vương bất đắc dĩ nói: "Thủy tổ vào thời điểm đó đã xưng đế rồi."
Đập!
Ta đập!!!
Đường đường là Đại Đế, là sự tồn tại vô thượng đã vượt qua ba mươi sáu lôi kiếp lớn, sự tồn tại chém người chém chó, vậy mà suýt chút nữa bị thương bởi tấm bia cổ nhỏ bé sao?
Đến cùng nguồn gốc của đồ chơi này là gì?
Hơn nữa vị Côn tộc Đại Đế này yếu như vậy sao?
Đường đường lại Đại Đế mà bị một cục gạch vô chủ lật mặt? Uy hiếp cũng quá thấp đi!
Còn nữa, không phải nói Côn tộc Đại Đế lĩnh hội được một phần sâu xa trong bia cổ sao? Tại sao vẫn bị bia cổ kia phản phệ?
...
Trong lòng Thẩm Thiên đang âm thầm rủa vị Côn tộc Đại Đế kia, ngoài miệng vẫn dò hỏi: "Nếu như vậy thì làm sao chở tấm bia cổ đó về sơn cốc được!"
Côn Thần Vương cười thần bí: "Thủy tổ lợi dụng lúc tấm bia cổ này không chú ý đã thi triển bí pháp vô thượng, cắt trăm dặm xung quanh tấm bia cổ này, di dời toàn bộ không gian vào bên trong."
"Bởi vì độ bao phủ lớn và tốc độ rất nhanh, cho nên bia cổ không thể gây phản phệ được."
Thẩm Thiên: ???
Lợi dụng bia cổ không chú ý đã thẳng tay đóng gói hang ổ mang đi cũng được sao?
Lão tổ quý tộc Côn Côn ngài thật thông minh nha!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất