Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 610: Hi Nộ Địch, Lan Tiếu Tuyền (1)

Chương 610: Hi Nộ Địch, Lan Tiếu Tuyền (1)
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­
­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­
Ngâm trong linh tuyền ấy lá Ngộ Đạo Trà rất nhanh chóng tiết ra hương trà vô cùng nồng đậm, phía trên ấm trà thậm chí còn có dị tượng nổi lên.
Tỳ hưu, đào ngột, đằng xà, thiểm điện...
Dị tượng sáng chói bao phủ hơn phân nửa phi thuyền Thần Tiêu, mùi trà mê người cũng theo đó lan khắp phi thuyền.
Các trưởng lão tầng hai phi thuyền lúc này sắp ứa cả nước bọt rồi.
Một vạc Ngộ Đạo Trà lớn, chừa cho bổn tôn một ngụm với!
Nếu không, hôm nay mặt mo này biết để ở đâu?
Đúng lúc này, một điều bất ngờ đã xảy ra.
Từ trên tầng ba của phi thuyền Thần Tiêu một lão đạo sĩ hạc phát hồng nhan đột nhiên nhảy xuống.
Trên mặt ông ta nở nụ cười hòa ái xán lạn, mắt thì nhìn chằm chằm ấm trà: “Sư điệt ngoan, sao lão đạo cứ cảm thấy Ngộ Đạo Trà này của con chua chua ấy nhỉ?”
Thẩm Thiên hơi sững sờ: “Chua???”
Nói đùa gì vậy.
Cho dù những lá trà này vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành nhưng cũng là chí bảo tuyệt đối!
Thẩm Thiên dở khóc dở cười: “Bích Liên sư bá nói đùa đấy à, lá Ngộ Đạo Trà này sao có thể chua được!”
Bích Liên Thiên tôn kiên định lắc đầu: “Chắc chắn là chua, ta ngửi ra được mà, có phải là đã bị quá thời hạn sử dụng rồi không?”
“Không được, nếu Ngộ Đạo Trà có vấn đề, uống vào có thể sẽ tẩu hỏa nhập ma, không thể mạo hiểm.”
Nói xong Bích Liên Thần tôn đi đến trước ấm trà lớn kia, lấy từ trong nhẫn chứa đồ một cái bát lớn bằng cái đầu: “Để lão đạo nếm thử trước, nếu bị quá hạn thì cứ để tẩu hỏa nhập ma đi! Các ngươi đều là hy vọng tương lai của Thánh địa, không thể xảy ra chuyện gì được.”
Dứt lời, Bích Liên Thần tôn múc một bát Ngộ Đạo Trà to rót vào miệng.
Ực ực ực ực ực ực ực ực…
“Mùi vị không có vấn đề gì, tuy nhiên hình như sức mạnh pháp tắc hơi không trọn vẹn, cảm thấy hơi kỳ lạ, phải nếm thêm bát nữa mới phẩm ra được.”
Ực ực ực ực ực ực ực ực…
Thẩm Thiên: “...”
Chúng đệ tử: “...”
Tất cả trưởng lão: “...”
Mọe nó!!!
Vô sỉ, quá vô sỉ, Bích Liên vô sỉ!
Trên mặt rất nhiều trưởng lão tầng hai đều nở nụ cười khinh bỉ, da mặt tên này đúng là dày quá.
Cái cớ vụng về như vậy mà cũng có thể nghĩ ra được, chạy vào giữa đám đệ tử giành trà với đám đệ tử, không còn chúng dáng vẻ trưởng bối nào cả!
Tất cả trưởng lão hừ lạnh liên tục, từng người một nhảy xuống boong tàu ngăn loại trưởng lão vô sỉ như Bích Liên Thần tôn tiếp tục có những hành động đáng xấu hổ!
“Bích Liên sư huynh không hiểu về đạo luyện dược sao có thể nếm được Ngộ Đạo Trà này có hỏng hay không? Làm vậy đúng là lãng phí Ngộ Đạo Trà quý giá này, việc nguy hiểm này hãy để bổn tôn ra tay đi!”
“Ngươi xứng sao? Trong các trưởng lão của bổn môn ngoài Bạch Liên sư điệt ra, thuật luyện dược mạnh nhất chính là lão phu, chỉ cần một ngụm là có thể nếm được phẩm chất của Ngộ Đạo Trà này như thế nào.”
“Sư bá ngài tuổi tác lớn như vậy rồi, xương cốt không linh hoạt nữa, lỡ như uống vào xảy ra vấn đề gì thì sao, cứ để bổn tôn thử đi!”
Đám đệ tử Thần Tiêu nhìn tất cả các trưởng lão vây xung quanh ấm trà tranh giành Ngộ Đạo Trà liền hai mắt nhìn nhau.
Khụ khụ, sư tôn xuống dưới này có thật là để thử xem trà có vấn đề gì không à?
Ta cũng không biết, ta cũng không dám hỏi!
Tuy nhiên có thể khẳng định là, sau hôm nay Bích Liên Thần tôn có thể đứng thẳng lưng hơn ở Thần Tiêu thánh địa rồi.
Bởi vì giờ khắc này, ai nấy cũng biến thành Bích Liên Thần tôn rồi!
“Tản ra hết đi! Còn ra thể thống gì nữa?”
Đúng lúc này, trên đỉnh phi thuyền Thần Tiêu vang lên giọng nói lạnh lùng của Thánh chủ vang lên: “Ngộ Đạo Trà này không có vấn đề gì cả, mọi người không cần phải kiểm tra.”
Bích Liên Thần tôn vẫn còn đang nuốt Ngộ Đạo Trà ừng ực: “Sao sư đệ biết Ngộ Đạo Trà này không vấn đề gì, chúng ta phải đảm bảo sự an toàn của các đệ tử chứ.”
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể dao động kịch liệt, lôi đình kim sắc hóa thành một bàn tay lớn xách Bích Liên Thần tôn về tầng thứ ba.
“Thiên nhi đã thu hoạch được khá nhiều Ngộ Đạo Trà ở Hỗn Độn Hải Vực, chuyện này đã sớm báo cáo kỹ càng với bổn tọa rồi.”
Thần Tiêu Thánh chủ lấy một lá trà màu bạc nhạt ra: “Hắn đã từng nói với bổn tọa sẽ dùng lá Ngộ Đạo Trà tốt nhất khoản đãi các trưởng lão.”
“Bổn tọa đang pha trà ở tầng ba, nếu chư vị không muốn bỏ lỡ thì lên đó hết đi.”
Trong lúc nói chuyện Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu Thánh chủ càng thêm dập dờn.
Đó là lá Ngộ Đạo Trà màu bạc!
Lúc các Thiên tôn trưởng lão nhìn thấy lá trà trong tay Thần Tiêu Thánh chủ thì đều ngây ngẩn hết cả người.
Khốn kiếp!!!
Ngũ vực này thật sự có loại Ngộ Đạo Trà cấp bậc này sao?
Thánh tử lại có thể phát hiện được loại chí bảo vô thượng này ở Hỗn Độn Hải Vực, hơn nữa còn nộp lên tông môn?
Đây là Thánh tử thần tiên gì vậy? Bổn môn có Thánh tử như vậy sau này lo gì không một lần nữa quật khởi, áp chế ngũ vực Đông Hoang?
Thánh chủ đời tiếp theo chính là hắn!!!
Ai dám phản đối Thánh tử kế nhiệm vị trí Thánh chủ, bổn trưởng lão sẽ vả vỡ mồm hắn!
Vù!
Vù vù vù!
Vù vù vù vù vù!
Tiên quang lấp lóe, từng vị trưởng lão đều bay trở về lên trên lầu, một lần nữa bày ra dáng vẻ “cao nhân đắc đạo”.
“Bản nãy bổn tôn uống một chén rồi, vạc Ngộ Đạo Trà này đúng là hoàn toàn không có vấn đề gì, mặc dù không có tác dụng gì lớn với chúng ta nhưng sẽ có tác dụng rất lớn trong việc tăng trưởng tu vi của các ngươi.”
“Thánh tử khẳng khái tặng trà, các ngươi chỉcần nắm chặt thời cơ cảm ngộ pháp tắc, tranh thủ dựa vào Ngộ Đạo Trà để tiến thêm một bước, đừng cô phụ khổ tâm của Thánh tử.”
“Hôm nay Thánh tử tặng trà chính là nhân, ngày sau các ngươi nếu có cơ hội, nhất định phải ủng hộ Thánh tử, bảo vệ uy nghiêm Thần Tiêu ta, việc nay các ngươi cần phải ghi nhớ trong lòng.”
“Đại sư huynh, Nhị sư huynh, Tam sư huynh, còn chưa lải nhải xong à? Thánh chủ đã bắt đầu pha trà rồi, còn không lên là bị tiểu tử Bích Liên kia cướp sạch đấy!”
“Khốn kiếp, chờ ta!”
“Chừa cho ta một chén nếu không lão phu sẽ dùng Chưởng Tâm Lôi đánh chết ngươi!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất