Chương 625: Vì Đại Hoang Tiên triều, bán nhan sắc (2)
Điều này chứng tỏ thực lực vị thiên kiêu đủ để chống lại nàng ta, hơn nữa còn mạnh hơn cả nàng ta, thậm chí có khả năng nghiền ép nàng ta.
Điều này khiến Linh Lung đế cơ tâm cao khí ngạo trong lúc nhất thời không thể nào chấp nhận được, vô cùng chấn động.
“Mặc dù hắn có mạnh đến đâu, cũng không thể nào so được với Thiên tử đường ca, nhưng nhìn khắp ngũ vực thì có lẽ đã đủ để xếp vào năm vị trí đầu.”
Linh Lung đế cơ tự lầm bầm, ánh mắt lóe lên tia hứng thú: “Nhìn khí tức hình như được tạo ra từ Đế kinh thuộc tính lôi, chẳng lẽ là vị Thánh tử truyền kỳ tân nhiệm của Thần Tiêu thánh địa kia?”
Đại Hoang Tiên triều tọa trấn Trung Châu và quản hạt nên hiểu rất rõ về các Thánh địa lớn thần tộc thậm chí là cấm khu, nội tình thâm bất khả trắc.
Linh Lung đế cơ là công chúa được Thạch Hoàng thương yêu nhất, những chuyện nóng sốt của ngũ vực dĩ nhiên biết rất rõ.
Căn cứ theo ghi chép của Đại Hoang Tiên triều, vạn năm trước Thần Tiêu thánh địa đã từng là tồn tại cường thế nhất trong những ttd Đông Hoang, thậm chí có thể chống lại ba Thánh địa đứng đầu Trung Châu.
Chỉ tiếc kiếp nạn thiên ngoại kia đã đánh nát Thần Tiêu thánh địa, sau đó họ không gượng dậy nổi nữa.
Nhưng mà gần hơn một ngàn năm nay, vận khí của Thần Tiêu thánh địa hình như một lần nữa quật khởi, liên tục xuất hiện rất nhiều thiên kiêu tuyệt đại, đã lờ mờ có lại khí thế bá đạo.
Nhất là gần một năm qua đột ngột xuất hiện Thánh tử tân nhiệm của Thần Tiêu thánh địa, vận khí đúng là tốt đến tà môn.
Nếu nói Tề Thiếu Huyền Tử Phủ Thánh địa đã đủ quét ngang Đông Hoang, đủ để khiến thiên kiêu Trung Châu cảm thấy có chút áp lực thì tình báo về vị Thần Tiêu Thánh tử Thẩm Thiên kia càng khiến Thạch Hoàng đương đại coi trọng.
Thậm chí lần này trước khi Thạch Linh Lung đến Doanh Châu đảo lịch luyện Thành Hoàng còn cố ý dặn dò, nếu gặp Thần Tiêu Thánh tử, có thể kết thiện duyên tốt nhất là kết thiện duyên.
Vốn Thạch Linh Lung còn coi thường quét ngang Đông Hoang gần đây sau khi cảm nhận được khí thế Thẩm Thiên tản ra thì Thạch Linh Lung không thể không một lần nữa cân nhắc lời đề nghị của phụ hoàng.
Thiên kiêu như vậy tốt nhất đừng trở mặt!
Nếu có thể kết bạn dĩ nhiên không còn gì tốt hơn, dù sao thì cứ thêm bạn tức thêm một con đường.
“Phượng Vũ, chúng ta đi xem thử vị Thần Tiêu Thánh tử kia đi!”
Linh Lung đế cơ nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh chim Phượng Hoàng dưới người, cơ thể cũng chậm rãi đứng lên.
Toàn thân nàng ta tản ra kiếm khí vô cùng sắc bén, giống như có thể chén nét bầu trời sao chín tầng mây, diệt sát tất thảy cường địch!
Nếu đã muốn kết giao dĩ nhiên cũng phải để đối phương nhìn thấy thực lực của mình, nếu không với tâm tính của thiên kiêu chắc hẳn sẽ không quá coi trọng.
Đối với thiên kiêu thật sự mà nói, không đánh nhau không quen biết đôi khi thật sự không phải một câu nói suông.
Vù!
Ánh lửa sáng chói trong chốc lát nhuộm đỏ nửa bầu trời., cả người Thạch Linh Lung như đã hòa thành một thể với Phượng Hoàng, hóa thành một đạo lưu quang màu đỏ bắn thẳng về chỗ Thẩm Thiên.
Tới gần rồi!
Càng ngày càng gần!
Khi khoảng cách không ngừng rút ngắn, áp lực Thạch Linh Lung cảm nhận được cũng càng lúc càng to lớn hơn.
Nếu ban đầu nàng ta còn định thử đánh với Thẩm Thiên một trận để thăm dò thực lực của hắn thì bây giờ nàng ta đã hoàn toàn loại bỏ suy nghĩ này.
Bởi vì nàng ta cảm thấy thực lực của mình e là không đủ để thăm dò Thẩm Thiên.
Thậm chí ngay cả khi Thẩm Thiên muốn thăm dò thực lực nàng ta thì chưa chắc nàng ta đã có thể chịu được, có thể sau vài đợt công kích cường thế thì sẽ hát ca khúc bại trận.
Phụ hoàng nói quả nhiên không sai, Thần Tiêu thánh địa xuất hiện rồng rồi! Đánh giá của bổn công chúa đối với Thần Tiêu Thánh tử vãn chưa đúng, có lẽ hắn không chỉ xếp năm thứ hạng đầu ở Trung Châu mà phải là ba thứ hạng đầu mới đúng.
Ngoài đường ca Thiên tử những người khác trên cơ bản không thể nào nắm chắc sẽ thắng được hắn.
Vị thiên kiêu này bổn công chúa nhất định phải kết giao! Chỉ cần không phải trả bằng nhan sắc của mình thì cái giá nào Đại Hoang Tiên triều ta cũng đều có thể chấp nhận!
Cuối cùng, quang mang lôi đình kim sắc kia đã xuất hiện trước mặt Thạch Linh Lung.
Xuyên qua quang mang lôi đình kim sắc kia, rốt cuộc Thạch Linh Lung đã nhìn thấy rõ bóng dáng được bao phủ trong lôi quang.
Cơ thể thon dài, đôi cánh hoàng kim vô cùng sáng chói, áo giáp vô cùng oai hùng, công pháp huy hoàng bá khí phi phàm đến cực hạn.
Nhưng mà, tất thảy những thứ này so với dung nhan tuấn dật không thể nào diễn tả bằng lời kia đều có vẻ quá bình thường, thậm chí còn có vẻ hơi không xứng với dung nhan tuyệt đại như vậy.
Sau khi nhìn rõ dung nhan của nam tử này, trong lòng Linh Lung đế cơ lại nảy sinh một suy nghĩ, đó là, thật ra vì tương lai Đại Hoang Tiên triều...
Thực ra nhan sắc, bổn công chúa cũng có thể cân nhắc dùng đó làm cái giá...
Trong lòng Linh Lung đế cơ lúc này vô cùng rối rắm.
Mặc dù nàng ta là công chúa của Đại Hoang Tiên Triêu, có thân phận cao quý và được nhiều người vây quanh lấy lòng.
Nhưng trên thực tế, kinh nghiệm tình cảm của Linh Lung đế cơ không nhiều, có quá ít người đủ tư cách để nàng ta chủ động tiếp cận.
Khi xưa, mỗi lần Linh Lung đế cơ xuất hiện trong đám đông thì đều bị những người khác kích động tiếp cận và bắt đầu lôi kéo làm quen.
Nhưng Linh Lung đế cơ đều không quan tâm và cũng không có chút hứng thú nào.
Ngay cả khi có trò chuyện thì chỉ để lấy lệ mà thôi.
Có thể nói, nhìn vào tất cả những nhân tài kiệt xuất cùng thế hệ, chỉ khi đối mặt với thiếu niên chí tôn trong truyền thuyết kia đồng thời là thiên kiêu mạnh nhất Đại Hoang Tiên Triêu thì Linh Lung đế cơ hiếm khi mới có cảm giác tự ti.