Chương 626: Linh Lung đế cơ với Thần Tiêu thánh nữ (1)
Vậy mà lúc này, là lần thứ hai Linh Lung đế cơ có cảm giác tự ti tương tự, thậm chí càng thấy khẩn trương hơn so với vị thiếu niên chí tôn kia nữa.
Dù sao, vị thiếu niên chí tôn kia có ưu tú thế nào cũng là Đường huynh, là người một nhà của Linh Lung đế cơ.
Còn vị thiếu niên thánh tử siêu phàm tuyệt thế trước mắt này là lần đầu tiên nàng ta gặp được.
Nhân sinh nếu như lần đầu gặp gỡ, vừa gặp đã muốn hiến dâng cả đời!
Khụ khụ, nói lộn xộn cái gì đó.
Linh Lung đế cơ khuôn mặt ửng đỏ, trong lòng có chút nháo loạn.
Trước mặt vị Thần Tiêu thánh tử sắp đến đây kia thì nên chào hỏi như thế nào nhỉ?
Nàng ta nghe nói ấn tượng đầu tiên giữa người con trai và người con gái rất quan trọng, nhất định không được khiến đối phương nảy sinh ác cảm.
Nếu không, bản công chúa làm sao có thể chiêu mộ nhân tài ưu tú như vậy cho Đại Hoang Tiên Triêu, làm sao hoàn thành nhiệm vụ mà cha giao cho?
Nàng ta chủ động bước lên, chắp tay nói: "Bổn cung là công chúa của Đại Hoang Tiên Triêu, ngươi có thể cùng ta rèn luyện hay không?"
Không được, cảm giác có chút lỗ mãng, hơn nữa là con gái cũng không thể quá chủ động được.
Nếu không lỡ như đối phương không thương tiếc mà từ chối bản công chúa, chẳng phải bản công chúa rất mất mặt hay sao?
Khống chế kiếm khí so tài với Thần Tiêu thánh tử, sau đó lại nhín thời gian trong lúc chiến đấu hăng say đến mức đẫm mồ hôi để làm tạo hình nữa ư?
Phong cách cao thật, chẳng qua Linh Lung đế cơ hơi lo rằng mình đánh không lại Thần Tiêu thánh tử
Lỡ như hai người còn chưa bước vào giai đoạn chiến đấu quyết liệt mà mình đã quăng mũ cởi giáp, hoa rơi nước chảy thì làm sao bây giờ?
Với lại vừa gặp đã động thủ có phải không thụy mị chút nào không?
Linh Lung đế cơ kiêu hãnh đứng trên lưng phượng hoàng, Bạch Ngọc bảo kiếm sau lưng nàng ta phóng ra kiếm khí ngút trời và vô cùng sắc bén.
Và bản thân nàng ta chỉ dừng lại phía trước đám người của Thẩm Thiên, không nói lời nào, ánh mắt nhìn mọi người có vẻ hết sức phức tạp.
Cô gái mắc chứng sợ giao tiếp gặp phải người con trai mà mình muốn kết giao, hoàn toàn là chuyện vô cùng kinh khủng.
Nếu không phải vì hoàn thành mệnh lệnh của cha thì Linh Lung đế cơ đã rút lui từ sớm.
Chủ động nói chuyện với người đàn ông đẹp trai này khó quá rồi!
...
Không nói tới việc Linh Lung đế cơ ngăn trước mặt Thẩm Thiên, đầu ngón chân rối rắm cào cào trên mặt đất, Trương Vân Hi bên cạnh Thẩm Thiên ánh mắt dần trở nên nguy hiểm.
Nàng nhìn cô gái trước mắt này không mấy thiện cảm, Linh Lung cũng cảm nhận được sự đe dọa của nàng.
Chết tiệt, chắc chắn cô nương này là tiểu yêu tinh ham muốn cơ thể của sư đệ!
Nàng ta còn là một phượng hoàng, xem ra thân phận không đơn giản!
Dị tượng Bạch Hổ gầm trời phía sau Trương Vân Hi đã che khuất bầu trời trong nháy mắt.
Ánh mắt như mang điện của nàng nhìn thẳng vào Linh Lung đế cơ: "Các hạ là người phương nào, tại sao lại chặn trước mặt chúng ta?"
Đôi khi giao tiếp giữa con gái không cần qua lời nói.
Chỉ một ánh mắt đã đủ để nhìn thấu mọi thứ.
Lực chú ý của Linh Lung đế cơ dời từ Thẩm Thiên sang trên người Trương Vân Hi.
Sắc ửng đỏ trên mặt nàng ta dần thu lại, từ từ chuyển sang lạnh lùng và kiêu ngạo, giữa lông mày là vẻ cao quý.
Bạch Ngọc kiếm tiên bắn ra tiên quang rực rỡ.
Rơi vào trong tay Linh Lung đế cơ, nàng ta nhìn thẳng vào Trương Vân Hi: "Các hạ chắc là Thần Tiêu thánh nữ!"
Trương Vân Hi lạnh nhạt nhìn Linh Lung đế cơ: "Có gì xin chỉ giáo?"
Linh Lung đế cơ mỉm cười nói: "Bổn cung là công chúa Thạch Linh Lung, từng đứng thứ sáu trong bảng Châu Kim Đan."
"Nghe nói trong số những người trẻ tuổi ở Đông Hoang, Thần Tiêu thánh tử là người có thiên tư cao nhất bên phía nam và Thần Tiêu thánh nữ là xuất chúng nhất bên phía nữ. Bản công chúa rất hứng thú với ngươi.
Lén lút liếc mắt nhìn Thẩm Thiên, trên mặt Linh Lung đế cơ lại hơi ửng đỏ.
Phải nghĩ ra biện pháp để thu hút sự chú ý của hắn!
Linh Lung đế cơ nói: "Ta mơ hồ có thể cảm giác ngươi chỉ còn cách tu vi Nguyên anh kỳ nửa bước, mà ta thì vừa mới kết Anh không lâu."
"Trương Vân Hi, ngươi có dám so tài cùng cảnh giới với bản công chúa không? Bản công chúa có thể áp chế tu vi trở về Kim Đan kỳ."
"Nếu ngươi còn băn khoăn, bản công chúa sẽ tự buộc tay trái, chiến đấu với ngươi bằng một tay."
Khiêu khích?
Đã áp chế về tu vi Kim Đan kỳ còn tự trói một tay trái để chiến đấu với ta?
Người chiến thắng mới xứng đáng ở bên cạnh sư đệ?
Khóe miệng Trương Vân Hi giật giật, đã hiểu rõ tâm tư của đối phương.
Ghê tởm, tên mẹ già Long Dã lưu manh kia thì cũng thôi đi, nha đầu ngươi cũng dám phách lối với ta?
Nắm tay của Trương Vân Hi siết chặt, dị tượng Bạch Hổ gầm trời phía sau đã trở nên huy hoàng chưa bao giờ có trong chớp mắt.
Gào!
Hỗn Nguyên Thần Lôi màu vàng tràn ngập trong thiên địa, khí tức của Trương Vân Hi cũng dâng lên đến cực hạn.
Một viên Kim Đan vô cùng lộng lẫy chậm rãi dâng lên từ trên đỉnh đầu Trương Vân Hi, trên mặt viên khắc chín đạo thần văn vô cùng huyền diệu, lúc này đang sáng lấp lánh.
"Hóa ra là công chúa điện hạ của Đại Hoang Tiên Triêu, Vân Hi ngưỡng mộ từ lâu, vẫn luôn tò mò về công chúa."
Ánh mắt Trương Vân Hi phóng điện về phía Linh Lung đế cơ, chậm rãi đến gần nàng ta, khí tức quanh cơ thể nàng thăng cấp với tốc độ đáng sợ theo từng bước đi của nàng.
Không biết từ khi nào kiếm Bạch Hổ đã nằm trong tay Trương Vân Hi, nàng nhìn Linh Lung đế cơ: "Áp chế tu vi để làm gì?"
"Bản cô nương có thể đột phá Nguyên Anh cảnh trong nháy mắt, đánh một trận cùng cấp với ngươi làm sao có thể trở ngại được?"
Vừa dứt lời, Trương Vân Hi lại bước thêm một bước. Ánh sáng từ Kim Đan chín đạo nửa thần văn khắc trên đồ vật lại tăng mạnh lần nữa.
Những vết nứt xuất hiện ở mặt ngoài Kim Đan của Trương Vân Hi, từ đó bắn ra quang mang màu tím rực rỡ, đó là màu sắc Nguyên Anh thuộc về Trương Vân Hi.
Cùng lúc đó, đường viền đệ thập thần văn chậm rãi xuất hiện.
Nửa bước Kim Đan thập chuyển!