Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 640: Tâm cảnh Niết Bàn! (2)

Chương 640: Tâm cảnh Niết Bàn! (2)
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­
­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­­­
Trong tiếng giao lưu ồn ào, các Thiên tôn, Tôn giả và thiên kiêu Kim Đan kỳ của các thế lực lớn đều bị đệ tử Thần Tiêu chọc cho tức giận đến tê cả da đầu.
Con mẹ nó chứ, trà ngộ đạo Thánh tử sư huynh ban thưởng là có phúc phần, có thể tăng cường khí vận đấy, ngài nháo cái gì!
Lại còn nói cái gì nữa? Thánh khí? Sao ngươi không nói luôn muốn đòi Tiên khí chứ?
Nếu không phải hiện giờ Thần Tiêu Thánh chủ còn đang vững vàng ngồi trước truyền đạo đế bia, dị tượng vòng mặt trời phía năm cũng đã dần dần thành hình, nhìn thôi cũng thấy chiến lực phá trần, đoán chừng lúc này đám thiên tôn kia cũng đã bắt đầu động thủ đánh người.
Bọn Thần Tiêu đệ tử Mã Hi Bì đơn giản đều đen tới mức không có bằng hữu, chỉ một chén trà ngộ đạo, ngươi cần đến mức đó sao!
Cuối cùng, sau khi Quế công công chia hết gần trăm chén trà cho chúng đệ tử Thần Tiêu, chỉ còn lại năm chén không được đưa ra.
Mà năm chén này vẫn là của Thần Tiêu đệ tử chuyển cho thân nhân, đạo lữ, chứ không phải trao đổi lấy lợi ích.
Còn lại hơn chín mươi chén, tất cả đều được Thần Tiêu đệ tử uống vào bụng, sau đó từng người ngồi xếp bằng đến trước bia ngộ đạo, khí tức của vị đệ tử nào cũng tăng nhanh.
Nhìn một màn trước mắt đây, Thẩm Thiên vừa vui mừng lại vừa thở dài cảm khái.
Bổn Thánh tử ban trà ngộ đạo cho các ngươi là vì muốn bón phân cho rau hẹ, nước phân không chảy ruộng ngoài.
Đám khờ các ngươi đều tăng được khí vận rồi, ngược lại nên bán số trà ngộ đạo này cho đám khờ của Thánh địa khác đổi lấy linh khí cực phẩm chứ!
Cùng lắm thì đổi xong bổn Thánh tử lại nấu cho các ngươi!
Đám người các ngươi, ai nấy đều một đám ngốc, có bảo bối cũng không biết đổi, để bổn Thánh tử phải phiền muộn!
Được rồi, mặc dù cực kỳ không có gì để nói!
Nhưng nhìn đệ tử trong môn ủng hộ mình như vậy, Thẩm Thiên cũng thấy ấm lòng, đây chính là lòng cảm mến mà sư tôn đã nói phải không nhỉ!
Bọn sư đệ rau hẹ ngốc nghếch hề hề này ủng hộ tin cậy bổn Thánh tử như vậy, bổn Thánh tử có nghĩa vụ phù hộ bọn họ khỏe mạnh trưởng thành.
Lúc này, dường như tâm cảnh của Thẩm Thiên đã thay đổi vài phần.

Nhìn vô số người chen chúc vây quanh truyền đạo đế bia, Thẩm Thiên âm thầm gật đầu.
Chỗ tốt nào nên thu hoạch đều đã thu khá ổn rồi, cũng đã đến lúc bổn Thánh tử đi tìm hiểu truyền đạo đế bia này một chút.
Dù sao thì, đế pháp cũng chỉ thế thôi, nhưng thu thập nhiều thêm một môn đế pháp cũng không phải chuyện xấu.
Dù có luyện ra thêm một mảnh ghép cho dị tượng cũng không lỗ!
Ý niệm dâng lên trong lòng, Thẩm Thiên bèn chậm rãi đi tới trước truyền đạo đế bia, từng bước từng bước bước vào chiếm lấy khu vực quan trọng nhất giữa chư Thánh.
Uy áp của thánh vực bành trướng hạo đãng ập tới Thẩm Thiên. Đây là thánh uy mà chư Thánh vô thức thả ra khi ngộ đạo, ẩn chứa một phần Thánh lực.
Cho dù là tồn tại cấp Thiên tôn cũng rất khó mà thoải mái được dưới Thánh uy này, đại khái sẽ bị bức lui, thậm chí là trọng thương.
Nhìn thấy Thẩm Thiên thực sự đi vào trong lĩnh vực của chư Thánh, tất cả mọi người đều trừng lớn hai con mắt.
Lại nói, hình như Thần Tiêu Thánh tử không uống trà!
Không uống trà cũng lĩnh hội được Thái Dương Đế kinh, hơn nữa còn muốn cùng chư thánh ngộ đạo.
Vị Thần Tiêu Thánh tử này, quá điên cuồng đi!
Uy áp của chư Thánh phô thiên cái địa cuốn tới.
Ngoài mặt Thẩm Thiên hoàn toàn không có vẻ mảy may kiêng kỵ, sợ hãi, chỉ là lạnh nhạt và tự tin.
Hắn từng bước từng bước đi vào trong uy áp Thánh vực, thân thể như thật như ảo, dường như toàn thân đã hòa làm một thể cùng với thiên địa.
Uy áp Thánh giả xuyên qua thân thể Thẩm Thiên mà không để lại chút ảnh hưởng nào với hắn.
Dường như hắn không hề tồn tại trong phương hư không này, độc lập một thế giới riêng.
Vương Thần Hư đứng trong đám người, hai mắt trợn trừng trừng: “Đây là thuật pháp thân hóa hư không trong áo nghĩa hư không pháp, không ngờ Thẩm huynh đã lĩnh ngộ hư không pháp tới trình độ này rồi!”
Hư không pháp của ngũ vực Đông Hoang, nếu nói Thái Hư Đế kinh đứng thứ hai thì không có Đế kinh nào dám đứng hạng nhất.
Chớ nói chi là Thái Hư Thánh Tử Vương Thần Hư còn là thánh thể hư không thiên cổ khó gặp, độ phù hợp với Thái Hư Đế kinh gần như đã đạt tới mức cực hạn, tuyệt đối là thiên tài cực hạn của hư không pháp.
Nhưng dù là Vương Thần Hư đi nữa, sau khi kiến thức được thủ đoạn của Thẩm Thiên, lúc này y vẫn chấn động đến mức không nói nên lời.
Không sai, thực sự, lúc này thủ đoạn Thẩm Thiên tùy ý triển lộ ra đã tinh diệu hết mức!
Nên nhớ, mặc dù có rất nhiều Thánh giai có thể tự do xuyên thẳng qua hư không nhưng cũng chỉ là xuyên thẳng qua hư không mà thôi, căn abrn không thể làm được tới mức “thân hóa hư không”.
Có thể làm được tới bước này, nhục thân chính là hư không, hư không chính là nhục thân.
Khi bị kẻ địch tấn công, chín phần chín hắn sẽ tiến nhập vào hư không, thân thể gần như không bị tổn thương gì.
Mà khi mình tấn công kẻ địch, chẳng những đòn tấn công sẽ không bị suy yếu khi di chuyển qua không gian, ngược lại còn có thể kéo theo cả sức mạnh của hư không gia trì cho đòn tấn công, uy lực tăng gấp bội.
“Không ngờ dù là lĩnh vực Vương mỗ am hiểu nhất cũng đã bị Thẩm huynh vượt qua từ lâu. Thật hổ thẹn!”
Trong ánh mắt Vương Thần Hư có vài phần buồn bã nhưng càng nhiều hơn là đấu chí và chiến ý!
Hư không nhất mạch, không ai kém ai!
Cho dù Thẩm huynh thiên tư vô thượng, nếu chiến đấu thực tế, Vương mỗ tuyệt đối khó mà so sánh được, nhưng nếu xét vẻn vẹn chỉ về tạo nghệ phương diện hư không pháp, Vương mỗ tuyệt đối không thể bị vượt xa như vậy.
Nhất định phải cố gắng tu luyện Bất tử trường xuân kinh, tăng thọ nguyên lên mức tối đa, có vậy Vương mỗ mới có thể lĩnh ngộ được Thái Hư Đế kinh.
Dù đời này không có cơ hội vượt qua được Thẩm huynh, chí ít, Vương mỗ nhất định phải đoạt được vị trí đệ nhất Thiên hạ này!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất