Chương 701: Hư không loạn lưu, Bất Tử Hoàng Hậu! (1)
Xuyên qua hư không, Thần Tiêu Thánh chủ và Bích Liên Thiên tôn nhanh chóng tụ hợp với các trưởng lão và đệ tử Thần Tiêu thánh địa khác.
Không chỉ nhóm cường giả Thần Tiêu thánh địa, các Thánh chủ và đệ tử thiên kiêu hạch tâm của những Thánh địa khác lúc này cũng đang ở đây.
Bọn họ vốn đang ở trên lôi đài thí luyện trong mộ Kim Ô Đại đế thì đột nhiên bị truyền tống ra.
Sau khi chín vị Kim Ô oán linh được siêu độ, Kim Ô đại đế hoàn thành tâm nguyện đã đưa hết nhóm tu sĩ khác trừ nhóm Thẩm Thiên ra ngoài.
Dù sao bắt đầu từ thời khắc này, Kim Ô Đế mộ đã được coi là đồ riêng của Thẩm Thiên.
Mà bọn họ vừa rời đi không lâu, Đế mộ đã bị kiếm quang vô thượng chia thành hai, hoàn toàn sụp đổ.
Điều này khiến rất nhiều Thánh chủ vừa ão não tiếc nuối, đồng thời đều thầm thấy sợ hãi.
Nếu ban nãy bọn họ còn ở lại bên trong chỉ e là khó thoát khỏi cái chết.
Dù sao hư không loạn lưu hình thành sau khi Kim Ô Đế mộ sụp đổ, dù là Thánh giả cũng không dám chắc chắn sẽ bảo đảm được an toàn bản thân mình.
Còn các tu sĩ từ Thánh giai trở xuống gần như là thập tử vô sinh.
“Thần Tiêu Thánh Chủ và Bích Liên Thiên tôn ra ngoài rồi!”
“Tuy nhiên... sao không thấy bóng dáng Thần Tiêu Thánh tử?”
Có người kinh ngạc, bọn họ không nhìn thấy Thẩm Thiên trong lòng đều hơi hồi hộp, hoảng hốt.”
“Sư tôn, sư đệ đâu? Sao không thấy bóng dáng đệ ấy?”
Trương Vân Hi bước nhanh tới trước, trên gương mặt tuyệt mỹ lúc này mang theo đầy lo lắng.
Dù sao uy thế của một kiếm ban nãy thực sự quá mức kinh khủng, rõ ràng là đã xảy ra đại biến kinh thế gì đó mà bọn họ không biết.
Không chỉ có nàng, Linh Lung Đế cơ Thạch Linh Lung, Côn Ngọc, các thiên kiêu giao hảo với Thẩm Thiên đều tiến lên phía trước.
Tất cả mọi người, đều đang hỏi thăm tung tích Thẩm Thiên.
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu Thánh chủ dập dờn, không ngờ bất tri bất giác Thiên nhi đã kết giao với nhiều chí hữu như vậy.
Những người này đều là thiên kiêu đỉnh cao của các thế lực lớn, nếu họ cùng tụ tập lại sẽ là một cỗ sức mạnh vô cùng to lớn.
Ta đồ Thẩm Thiên thật sự có tư thái Tiên Vương, thiên kiêu Bát Hoang đều phải cúi đầu!
Ôi ôi ôi ôi ôi.
Tiên quang ngoài cơ thể dao động, Thần Tiêu Thánh chủ hờ hững nói: “Sư huynh, ta có một số việc muốn bàn giao với Thái Thượng trưởng lão.”
“Nơi này giao lại cho huynh.”
Nói xong, Thần Tiêu Thánh chủ bước một bước vào hư không, biến mất trước mặt tất cả mọi người.
“Sư đệ… đệ… ông nội đệ!”
Bích Liên Thiên tôn sững sờ, nhưng rất nhanh kịp phản ứng lại.
Tên thâm hiểm này rõ ràng muốn vứt lại cục diện rối rắm cho lão.
Vấn đề là, cục diện rối rắm này lão đạo cũng không muốn nhận!
Những người này đều là hảo hữu chí giao của Thẩm Thiên, nếu biết Thẩm Thiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn chẳng phải sẽ xé xác lão đạo luôn sao?
Không nói ai khác, chỉ riêng cửa Trương Vân Hi đã không dễ qua rồi.
“Ta... Lão đạo ta cũng đi...”
Con ngươi của Bích Liên Thiên tôn chuyển động đang định đi theo, nhưng Trương Vân Hi há lại không biết ý đồ của Bích Liên Thiên tôn?
Phụ tôn có thể đi, sư bá thì không thể đi được.
Nàng trực tiếp tiến lên một bước, ngăn trước mặt Bích Liên Thiên tôn: “Phiền sư bá thông báo cho con biết tung tích sư đệ.”
“Sư điệt nữ nhi, cái đó, cái này... lão đạo ta...”
Bích liền Thiên Tôn gãi đầu một cái, không biết bắt đầu nói từ đâu.
“Vẫn mong Bích Liên Thiên tôn báo cho chúng ta biết tung tích Thần Tiêu Thánh tử (Thánh tử sư huynh).”
Không chỉ riêng Trương Vân Hi, những thiên kiêu giao hảo với Thẩm Thiên đều nhao nhao tiến đến.
Bích Liên Thiên tôn nhìn thấy cảnh này liền cảm thấy đầu mình đang trương lên rồi.
Nếu chỉ có Trương Vân Hi Bích Liên Thiên tôn còn có thể nghĩ cách nói dối qua ải.
Nhưng hiện tại rất nhiều thiên kiêu đều đang hỏi thăm, lão đạo thực sự không thể nào chống đỡ được!
“Được rồi, sư huynh, bổn tọa đã nói rõ sự tình với Thái Thượng trưởng lão rồi.”
Bóng dáng Thần Tiêu Thánh chủ một lần nữa xuất hiện, ngoài cơ thể kim quang bao phủ.
Bích Liên Thiên tôn vui mừng quá đỗi: “Sư đệ, đệ tốt quá, đệ lại đến giúp giải vây cho lão đạo à!”
Hả?
Không đúng!
Cục diện rối rắm này rõ ràng là do tiểu tử già đệ vứt lại cho ta mà.
Giờ lại chạy đến là có ý gì?
“Chư vị an tâm chớ vội, hãy nghe bổn tọa nói rõ ngọn ngành.”
Giọng Thần Tiêu Thánh chủ hờ hững, tường thuật lại rõ ràng mọi chuyện đã qua một cách thứ tự kỹ lưỡng.
Đương nhiên, liên quan đến Nữ Đế tuyệt đại đánh ra một kiếm kinh thiên kia thì đã bị ông mập mờ qua chuyện.
Đây là con át chủ bài thuộc về một mình Thẩm Thiên, lại có liên quan quá lớn nên Thần Tiêu Thánh chủ sẽ không để lộ.
“Cái gì, lại có Tà Linh vực ngoại có thể đoạt xá được chân linh Đại đế?”
Tất cả mọi người nghe Thần Tiêu Thánh chủ kể xong cơ thể đều chấn động, ánh mắt kinh hãi, chẳng trách Đế mộ lại bị sụp đổ.
Tất cả các Thánh chủ ở đây đều là rường cột của Thánh địa lớn, sao lại không hề biết đến sự tồn tại của Tà Linh vực ngoại?
Nhưng cho tới bây giờ chưa ai từng nghe nói có Tà Linh nào có thể vấy nhiễm đoạt xá được cả Đại đế.
Dù sao Đại đế cũng là người mạnh nhất ngũ vực, nếu ngay cả Đại đế Tà Linh kia cũng có thể vấy nhiễm đoạt xá được thì những người khác còn lấy gì để chống cự hắn ta?
Chẳng lẽ, đại kiếp vạn năm trước sắp tái hiện, thậm chí nó sẽ còn đáng sợ hơn cả hạo kiếp vạn năm trước sao?
Sau đó, Thần Tiêu Thánh chủ lại một lần nữa lên tiếng: “Mong mọi người yên tâm, Kim Ô Đại đế còn sót lại một tàn niệm chân linh, nhất thời sơ sẩy nên mới để xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”
“Tà Linh vực ngoại chưa cường đại đến mức ngay cả Đại đế cũng không thể cản được, chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực là chắc chắn có thể thanh tẩy sạch Tà Linh thôi.”