Chương 718: Thanh Đế: Đánh ta, dốc hết sức đánh ta đi! (3)
Trải quan khoảng thời gian ngộ đạo này, thuật luyện đan của Thạch Linh Lung lại càng tinh thâm hơn, chí ít là giảm được trăm năm khổ tu.
“Không tệ, coi như không tệ.”
“Trong vòng ba ngày có thể ngộ ra bốn mươi chín loại thủ pháp luyện đan.”
Thanh Đế mỉm cười hiền lành, rất hải lòng với Linh Lung Đế Cơ.
Có thể cảm ngộ ra bốn mươi chín loại thủ pháp luyện đan đã coi như có thiên phú đỉnh cao rồi.
Nhìn chung tuyệt đối có thể xếp hạng hàng đầu nổi bật trong số tất cả thiên kiêu ngũ vực.
Đương nhiên, ngoại trừ tên yêu nghiệt nào đó đã bị Thanh Đế che giấu rồi.
Nếu muốn so về thiên phú với tên yêu nghiệt nào đó, đừng nói là Linh Lung Đế Cơ, cho dù là Đại Đế trùng sinh cũng sẽ bị đả kích đến mức tự bế.
“Đa tạ tiền bối khen ngợi.”
Thạch Linh Lung khá vui vẻ, có thể được Đại Đế thừa nhận đương nhiên là chuyện tốt.
Nhưng sau đó nàng đột nhiên nghĩ tới vấn đề gì đó, bèn lên tiếng hỏi: “Thẩm Thiên ca ca thì sao, ca ấy lĩnh ngộ được bao nhiêu bức?”
“Trong ngày đầu tiên tiểu tử kia đã lĩnh ngộ xong hết hoàn toàn một trăm lẻ tám bức bích họa.”
Sắc mặt Thanh Đế có vẻ cổ quái.
Vì sao tiểu nha đầu ngốc nhà ngươi lại muốn hỏi vấn đề này? Đây là ngươi tự muốn ăn đòn đấy, không thể trách bổn Đế!
Thanh Đế còn tưởng sau khi biết thành tích của Thẩm Thiên, nhất định Linh Lung Đế Cơ sẽ bị đả kích nghiêm trọng, thất bại tuyệt vọng, buồn như đưa đám.
Đương nhiên, dù sao Thanh Đế cũng không phải ma quỷ, cho nên đã cố ý đổi “nửa ngày” thành “ngày đầu tiên”.
Có lẽ làm vậy đả kích sẽ không quá thảm!
Nhưng ông ấy đã sai rồi!
Sau khi nghe xong thành tích của Thẩm Thiên, sắc mặt Linh Lung Đế Cơ càng tỏ ra vui sướng hơn, còn vui hơn cả khi mình đạt thành tích tốt.
…
“Ngày đầu tiên đã lĩnh ngộ hết một trăm lẻ tám loại thủ pháp luyện đan sao?”
“Thật tuyệt, không hổ là Thẩm Thiên ca ca!”
Linh Lung Đế Cơ tươi cười như hoa.
Thiên tư của Thẩm Thiên ca ca đã được Đại Đế công nhận, chắc hẳn phụ hoàng sẽ không từ chối chúng ta….
Như nghĩ tới chuyện gì đó, hai má Linh Lung Đế Cơ đỏ hồng lên.
Nhìn Linh Lung Đế Cơ không biết đang nghĩ cái gì trong đầu, trên trán Thanh Đế nhỏ ra một giọt mồ hôi lạnh.
Ừm, có trời mới biết làm sao một sợi tàn niệm lại có thể đổ mồ hôi được!
“Tốt tốt, tiếp theo sẽ là vòng khảo nghiệm thứ ba!”
“Bài kiểm tra thứ ba này chính là kiểm tra thiên phú chiến đấu của các ngươi.”
“Tuy con đường luyện đan là luyện chế đan dược.”
Nhưng muốn cứu người, việc đầu tiên là thầy thuốc phải đảm bảo sự an toàn cho bản thân mình trước đã, chỉ có được thực lực cường đại mới có được vốn liếng để hành ý tế thế.
Nếu không, ân oán nhân quả quấn thân, ngươi cứu được người lại khó cứu được mình, sẽ tự dẫn lửa thiêu thân”.
Thanh Đế nhẹ nhàng thở dài, ánh mắt hơi sầu não, dường như đang nhớ lại chuyện cũ thương tâm nào đó.
Nhìn Thanh Đế phiền muộn, Thẩm Thiên không nhịn được tự lẩm bẩm trong lòng.
Không phải khi còn trẻ vị Đại Đế vạn năm trước này đã gặp phải chuyện phức tạp gì đó chứ!
Dù sao, ông ấy cũng đã náo khắp chư thiên vạn giới.
Muốn học đao pháp cứu người, trước hết phải hực đao pháp chém người đã!
“Vòng kiểm tra thứ ba là đối kháng với một sợi hình chiếu của bổn Đế.”
“Thông qua một sợi hình chiếu này của bổn Đế, các ngươi cso thể học được công pháp võ kỹ của bổn Đế.”
Mặc dù Thanh Đế dùng đan đạo xưng đế, nhưng từ xưa đến nay, có thể thành Đế, có ai không có sức chiến đấu kinh khủng chứ.
Không thích đánh nhau, không có nghĩa là không biết đánh!
“Đương nhiên, bổn Đế sẽ áp chế sợi hình chiếu này tới cấp bậc tương đương với các ngươi.”
“Các ngươi chỉ cần toàn lực thi triển sở học bản thân, cố gắng chèo chống trước mặt bổn Đế là bổn Đế có thể phán đoán được thực lực của các ngươi.”
Đường đường là Đại Đế, cho dù có áp chế tới cảnh giới tương đương cũng đủ vô địch để tung hoành ngũ vực, quét ngang bát phương.
Chẳng mấy chốc, một cỗ sức mạnh mênh mông ập xuống, bao vây lấy ba người.
Cảnh tượng trước mắt Thẩm Thiên lập tức biến hóa, không gian xung quanh hoàn toàn mông lung.
Lúc này, Linh Lung Đế Cơ và Phượng Vũ bên cạnh đều đã biến mất không thấy đâu nữa.
Hiển nhiên bài kiểm tra này là được tách ra để tiến hành.
…
“Tiểu hỏa tử, thể chất và thiên phú của ngươi không tệ.”
“Nhưng con đường luyện đan này rất coi trọng việc điều khiển sức mạnh bản thân, làm thế nào có thể khống chế sức mạnh một cách hoàn mỹ chính xác trong đúng phạm vi, điều này vô cùng quan trọng.”
Trong hư không, một bóng người màu xanh bước ra, toàn thân tản ra khí tức cường đại.
Quanh thân thể người này, ngọn lửa màu lục bích lượn lờ không dứt, sau lưng lại diễn hóa ra một đạo hư ảnh Thanh Đế khổng lồ.
Bóng người này chính là Thanh Đế sao!
“Luyện đan cần khống chế được sức mạnh của hai loại thuộc tính hỏa và mộc.”
“Nhưng hai loại sức mạnh này không chỉ có thể dùng để luyện đan cứu người, mà còn có thể bộc phát ra uy năng chiến đấu cường đại.”
“Hôm nay bổn Đế sẽ dạy ngươi làm cách nào để thôi phát sức mạnh của mộc và hỏa đến mức cao nhất.”
Giọng nói của Thanh Đế nghiêm nghị, tràn đầy uy nghiêm vô thượng.
Ngọn lửa màu bích lục quanh thân thể ông ấy lập tức bùng lên mãnh liệt.
Ngọn lửa xanh hừng hực phóng lên tận trời, mang theo một cỗ năng lượng kinh khủng đủ để thiêu rụi thiên địa, bốc thẳng lên thương khung.
Giữa hư không, cỗ lực lượng này bắt đầu trở nên vặn vẹo, vỡ nát, như muốn thiêu tẫn hư vô.
Đóa sen xanh sau lưng Thanh Đế chậm rãi nở rộ, khí thế rung động thiên địa.
Đóa hoa sen cấp mười hai kia nở rộ, tỏa sáng chói lòa, tràn đầy sinh cơ mãnh liệt, đem đến cho người ta rung động vô tận.
Ngọn lửa màu bích lục phóng lên tận trời, hòa cùng đóa sen xanh cấp mười hai lượn lờ quấn quít, tạo ra một đóa xen sanh bằng lửa to lớn, như phật nộ hỏa liên.
“Dốc hết sức ngươi tấn công ta!”
Thanh Đế lạnh nhạt mở miệng, trong tay ông ấy hơi nâng đóa sen lửa màu xanh, như hỏa thần hạ phàm.
Thẩm Thiên có vẻ khó xử: “Tiền bối, làm vậy không hay đâu!”
“Yên tâm, ngươi không thể làm bổn Đế bị thương đâu.”