Chương 778: Hỗn Độn Bổ Thiên Đan tự uống không sướng sao? (3)
Dù sao hiệu quả lớn nhất của Hỗn Độn Bổ Thiên Đan cũng là thay đổi căn cốt và ngộ tính thiên phú!
Điều này đủ để biến tất cả những thứ không thể biến thành có thể!
Dưới tình huống này, càng không có ai muốn đắc tội với Thần Tiêu thánh địa!
Ngay cả thánh nhân cũng không ngại, dĩ nhiên sẽ không ai đi ngăn cản hành vi ăn chặn này của đám Nhạc Vân Đức.
Bởi vậy, Nhạc Vân Đức lại đi ăn chặn hết bên này sang bên khác.
Nói theo kiểu của hắn ta: Ăn chặn là niềm vui của ta!
Phía bên kia, Tần Vân Địch cũng đang ăn chặn!
Có điều phương thức ăn chặn của hắn ta và người khác hoàn toàn khác nhau.
Người khác đều là dùng bản thân để ăn chặn, dùng Thần Tiêu Lôi Đế kinh để ngưng tụ ra Hỗn Nguyên Thần Lôi.
Tần Vân Địch thì lại lấy cơ giáp của hắn ta ra, dùng trận pháp liên hết với nhau hấp thu sức mạnh của lôi kiếp.
Điều này khiến tốc độ hấp thụ lôi kiếp của Tần Vân Địch vượt xa những đệ tử chân truyền Thần Tiêu khác.
“Khốn kiếp, sao tốc độ ăn chặn của tiểu tử này còn nhanh hơn cả Đạo gia ta!”
“Đạo gia ta nói cho ngươi biết, đàn ông chân chính không thể nhanh như vậy được đâu!”
Nhạc Vân Đức trợn ngược mắt.
Trên gương mặt béo kia tràn ngập tia hâm mộ và ghen tỵ.
Nếu Đạo gia ta có thể làm ra được trận pháp như vậy chẳng phải sẽ cất cánh bay cao sao?
Rất nhanh, Nhạc Vân Đức đã tự tạo dựng một pháp trận xung quanh mình.
Trong chốc lát, vô số linh khí thuộc tính lôi đang khuếch tán khắp nơi tụ về phía hắn ta.
Điều này khiến gương mặt Nhạc Vân Đức đầy tia hung phấn, khí thế bừng bừng chuẩn bị chơi lớn một cú!
Nhưng ngay sau đó, sắc mặt hắn ta đột nhiên thay đổi, mồ hôi lạnh ứa ra.
Bởi vì trận pháp này không chỉ dẫn dắt linh khí thuộc tính lôi tới mà còn dẫn theo một phần kiếp lôi.
Mặc dù đây đều chỉ là một phần kiếp lôi tràn ra khi Thánh giả độ kiếp, uy lực không kinh khủng như Thánh kiếp thực sự nhưng vẫn có uy lực vô tận, Thiên tôn còn lâu mới có thể ngăn cản được!
Tần Vân Địch cũng không cần phải để ý đến, hắn ta dùng cơ giáp hấp thu kiếp lôi, lại dùng trận pháp kết nối lại với nhau.
Dưới sự chia sẻ của cơ giáp đã đủ để cản những kiếp lôi này.
Nhưng Nhạc Vân Đức thì khác!
Hắn ta dùng bản thân làm nền tảng nên những kiếp lôi kia cũng sẽ bổ thẳng xuống đầu hắn ta!
“Mẹ kiếp, có nhầm không đấy?”
“Đạo gia gặp quỷ rồi, thế này mà cũng bị sét đánh nữa à?”
“Đừng mà!”
Ầm!
Ầm ầm ầm!
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Cơ thể Nhạc Vân Đức bị kiếp lôi bao lấy trong nháy mắt.
Một lúc sau, Nhạc Vân Đức mới có thể bước ra khỏi kiếp lôi.
Toàn thân hắn ta cháy đen, bộ đạo bào cỡ lớn trên người hắn ta rách mướp, tóc tai thì hoàn toàn dựng đứng lên.
Miệng hắn ta còn phun ra khói trắng, tạo hình có thể nói là vô cùng thê thảm.
Cũng không biết hắn ta đã bị sét đánh bao nhiêu lần.
Cũng may đạo bào mà hắn ta mặc là bảo cụ có lực phòng ngự cực mạnh mới có thể miễn cưỡng ngăn cản được uy lực của kiếp lôi.
Cho dù vậy, Nhạc Vân Đức vẫn không kìm được kêu rên.
“Móa nó, thất sách thất sách.”
“Nếu không phải Đạo gia nội tình thâm hậu thì lần này thành heo sữa quay mất rồi!”
Chậc!
Hình như lúc đứng dậy đã ảnh hưởng đến thương thế nên Nhạc Vân Đức đau đến mức nhe răng: “Ui da, đạo gia ta không ăn chặn nữa!”
“Ăn chặn bị sét đánh, ăn chặn bị sét đánh, ăn chặn bị sét đánh!”
Ngày hôm sau, đại điển kế nhiệm Thánh tử cử hành đúng thời gian đã định.
“Đại điển kế nhiệm Thánh tử chính thức bắt đầu.”
Một giọng nói to rõ vang lên lập tức hấp dẫn sự chú ý của vô số người.
Tiên nhạc tấu vang, cánh hoa bay lả tả, Thẩm Thiên người mặc Long Uyên chiến giáp dạo bước đi ra.
Dung mạo tuấn dật, khí chất siêu phàm, giống như trích tiên hạ phàm khiến hắn lập tức trở thành tiêu điểm toàn trường.
Ánh mắt của vô số người đều nhìn sang, trong mắt đầy tia sốt ruột.
Nhất là những vị cấp bậc Tôn, Thánh giả kia, ánh mắt lại càng nóng bỏng hơn.
Chuyện xảy ra hôm qua đã khiến tất cả mọi người đều biết dược hiệu của Hỗn Độn Bổ Thiên Đan khủng bố đến mức nào.
Còn Thẩm Thiên thân là người luyện chế Hỗn Độn Bổ Thiên Đan nên đã khiến các Thánh nhân ở đây đều không dám coi thường!
Nên biết đêm qua không chỉ có năm Thánh nhân đấu giá được Hỗn Độn Bổ Thiên Đan độ thiên kiếp.
Còn có cả Bạch Liên Thiên tôn và Đan Vũ Thiên tôn, các nàng ấy cũng đã thành Thánh rồi!
Điều này khiến các Thánh nhân khác không kìm được chấn động!
Nếu có thể tạo mối quan hệ tốt với Thẩm Thiên vậy chẳng phải có thể đi cửa sau kiếm ít Hỗn Độn Bổ Thiên Đan sao.
Đến lúc đó, người thân của họ, đạo lữ của họ nói không chừng đều có thể thành Thánh!
Buổi đấu giá hôm qua đều khiến tất cả mọi người vẫn chưa thỏa mãn.
Dù sao nơi này cũng có nhiều Thánh nhân như vậy mà chỉ còn lại bốn viên Hỗn Độn Bổ Thiên Đan khiến bọn họ không thể kìm được kháng nghị.
Cũng may Thần Tiêu Thánh Chủ ra mặt, nói số Hỗn Độn Bổ Thiên Đan còn lại sẽ đấu giá vào ba tháng sau mới giúp những Thánh nhân này hơi bình tĩnh lại.
Nhưng rất nhiều người đều không kìm được, liên tục thăm dò.
Thậm chí có người muốn dùng quan hệ mời Bích Liên Thiên tôn ra mặt, hy vọng có thể mua được một viên Hỗn Độn Bổ Thiên Đan từ chỗ Thẩm Thiên.
Tâm trạng Bích Liên Thiên tôn vốn không tốt, vẫn đang suy nghĩ linh: “Năm trăm năm, năm trăm năm!”
“Lão đạo ta làm sao lại bị quỷ ám vậy, là năm trăm năm đấy!”
Lúc này đột nhiên có người tìm tới cửa nhờ lão giúp đỡ.
Lập tức, mắt lão lóe sáng.
Bích Liên Thiên tôn tỏ vẻ thâm trầm: “Muốn lão đạo ra mặt cũng không phải không được.”
“Lão đạo ra mặt dĩ nhiên Thiên nhi phải nể chút mặt mũi rồi!”
“Tuy nhiên quy tắc các ngươi hiểu đấy, không đảm bảo sẽ thành công đâu!”
Chư Thánh nghe vậy, đều lộ vẻ khó xử.
Dù sao danh tiếng của Bích Liên Thiên tôn thật sự là... quá tệ!
Người có biệt hiệu như vậy không cần nghĩ cũng biết, rõ ràng là đang muốn lừa gạt tiền thù lao.