Chương 777: Hỗn Độn Bổ Thiên Đan tự uống không sướng sao? (2)
Đêm đó, bóng đêm dần dần kéo đến!
Đan Vũ Thiên tôn đang ở trong phòng tu luyện nhưng thỉnh thoảng lại dừng lại, không cách nào bình tĩnh.
Một lúc lâu sau, nàng ta không kìm được thở dài: “Ta đã làm sai điều gì, vì sao Sở Hà sư huynh không để ý đến ta?”
Lần này nàng ta đến Thần Tiêu thánh địa không phải chỉ để tham gia đại điển kế nhiệm Thánh tử.
Mục đích quan trọng hơn đó là nàng ta muốn gặp Bích Liên Thiên tôn!
Nhưng Bích Liên Thiên tôn luôn hờ hững với nàng ta khiến nàng ta luôn thầm cảm thấy mất mát.
Đúng lúc này, đột nhiên ngoài cửa sổ có một vật gì đó được ném vào.
“Ai?”
Đan Vũ Thiên tôn vội vàng chạy ra ngoài thì thấy bên ngoài hoàn toàn yên tĩnh, không hề có bóng một người nào.
“Kỳ lạ thật, nửa đêm nửa hôm rồi mà còn ai tới nữa?”
Đan Vũ Thiên tôn lắc đầu, mặc dù nàng ta không biết là ai nhưng cũng không để ý lắm.
Dù sao nơi này cũng là Thần Tiêu thánh địa, vấn đề an ninh ở đây vô cùng hòan thiện.
Đan Vũ Thiên tôn về đến phòng thì thấy trên mặt đất xuất hiện một bình bạch ngọc.
Rõ ràng là ban nãy người kia đã ném nó vào.
“Thứ gì vậy?”
Đan Vũ Thiên tôn tò mò mở nắp bình, lập tức một mùi thơm tràn ra.
Mùi thơm này vừa tràn ra Đan Vũ Thiên tôn lập tức cảm thấy tâm cảnh của mình trở nên vô cùng thanh thản.
Nhiều chỗ chưa rõ trong tu luyện trước đây giờ đều vô cùng rõ ràng.
Chỉ mới nghe mùi đan mà đã có cảm giác tọa ngộ văn đạo như vậy rồi.
“Đây là… Hỗn Độn Bổ Thiên Đan!”
Đan Vũ Thiên tôn nhìn viên đan dược màu vàng tròn trịa trong bình, trong lòng không kìm được chấn động.
Giọng nàng ta hơi run rẩy, vô cùng hưng phấn: “Nhất định là Sở Hà sư huynh!”
“Sở Hà sư huynh cchắc chắn là thích ta.”
Bằng lòng tặng vô thượng thần đan như Hỗn Độn Bổ Thiên Đan cho nàng ta, ngoài Bích Liên Thiên tôn nàng ta không nghĩ ra ai cả!
Nghĩ tới đây, gương mặt xinh đẹp của Đan Vũ Thiên tôn ửng đỏ, trong lòng vô cùng ấm áp.
...
Ở một bên khác, Thánh Chủ điện.
Người nào đó nhìn thấy văn tự bán thân năm trăm năm trong tay mình, Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể dập đờn điên cuồng.
Ôi ôi ôi ôi ôi ôi.
Ầm ầm!
Bóng đêm thâm trầm, không một ánh sao.
Bên ngoài Thần Tiêu thánh địa, tiếng sấm vang rền, điện quang sáng chói.
Phóng tầm mắt nhìn ra cứ cách vài trăm dặm lại có lôi đình đang giáng xuống, kiếp vân hội tụ.
Rõ ràng, ở đây có Thánh giả đang độ kiếp, hơn nữa không chỉ có một vị Thánh giả mà là rất nhiều vị đồng thời độ kiếp.
Đây đều là những Thánh nhân đấu giá được Hỗn Độn Bổ Thiên Đan.
Bọn họ không thể kìm nén được hưng phấn trong lòng đã lập tức sử dụng đan dược.
Trong lúc nhất thời, mấy trăm dặm xung quanh Thần Tiêu thánh địa, linh khí thuộc tính lôi đã dồi dào hơn rất nhiều.
Thậm chí trong tiểu thế giới Thần Tiêu tốc độ tu luyện của rất nhiều đệ tử Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ đều tăng lên gấp mấy lần!
Nhạc Vân Đức nhìn thấy cảnh tượng này khóe mắt lóe ra tia sáng vàng: “Linh khí thuộc tính lôi dày đặc như vậy có thể ngưng tụ được bao nhiêu là Hỗn Nguyên Thần Lôi!”
Đúng vậy, Nhạc Vân Đức vô cùng kích động!
Thần Tiêu Lôi Đế kinh có thể dựa vào linh khí thuộc tính lôi để ngưng tụ ra Hỗn Nguyên Thần Lôi.
Thiên kiếp đối với đệ tử chân truyền Thần Tiêu mà nói chính là loại thuốc cực bổ.
Bởi vậy, Nhạc Vân Đức đã chạy thẳng đến gần các Thánh nhân kia hưởng ké lôi kiếp.
Không chỉ có hắn ta, ngay cả các đệ tử chân truyền khác dưới sự giật dây của Nhạc Vân Đức cũng lần lượt chạy tới hưởng ké lôi kiếp.
Chỉ trong thoáng chốc, một cảnh tượng kỳ lạ hiện ra trước mặt các thế lực lớn.
Chính giữa lôi kiếp, các Thánh giả đang ra sức ác chiến với kiếp lôi, khuấy động ra thần uy vô tận.
Bên ngoài lôi kiếp có rất nhiều đệ tử Thần Tiêu ngồi chung quanh, không ngừng hưởng ké lôi kiếp, ngưng tụ ra Hỗn Nguyên Thần Lôi.
Hai nhóm người vô cùng hài hòa, không liên quan gì tới nhau!
Điều này khiến tất cả các trưởng lão trong Thần Tiêu thánh địa không kìm được cảm thán: “Nhạc Vân Đức này đúng là đứa trẻ lanh lợi!”
“Đúng là không lãng phí chút tài nguyên nào, chắc hẳn những Thánh giả đang độ kiếp kia giờ cũng rất bất đắc dĩ!”
Có điều các Thánh giả đang độ kiếp cũng không hề ngăn cản kiểu ăn chặn lôi kiếp của đệ tử Thần Tiêu.
Sở dĩ bọn họ có thể độ kiếp là nhờ có Hỗn Độn Bổ Thiên Đan.
Vô thượng đan bậc này khiến thể chất tất cả Thánh nhân uống nó thuế biến, bình quân độ qua được hai tầng lôi kiếp.
Điều này cũng làm bọn họ cảm nhận được sâu sắc sự cường đại của Hỗn Độn Bổ Thiên Đan.
Tất thảy những điều này đều nhờ vào Thần Tiêu thánh địa!
Bây giờ, bọn họ cũng chấp nhận thuận nước giong thuyền.
Dù sao về sau nói không chừng còn có việc phải nhờ vả Thần Tiêu thánh địa đấy!
Chút chuyện nhỏ này, không cần thiết so đo.
Có Thánh địa nào mà không có Thánh nhân?
Có Thánh nhân nào lại không muốn được uống Hỗn Độn Bổ Thiên Đan?
Độ Kiếp kỳ muốn nâng cao tu vi cực kì khó khăn, hở một chút là phải dùng đến đơn vị tính ngàn năm.
Rất nhiều Thánh nhân vu vi đạt đến bình cảnh, mấy ngàn năm trôi qua cũng chưa chắc có thể tinh tiến thêm một bước.
Thậm chí hao hết thọ nguyên mà vẫn không thể đột phá bình cảnh để rồi quy khư.
Có Hỗn Độn Bổ Thiên Đan thì khác!
Một viên Hỗn Độn Bổ Thiên Đan được nuốt vào bụng thì lôi kiếp mặc sức để ngươi độ!
Hơn nữa chỉ cần vượt qua Thánh kiếp, tuổi thọ của Thánh nhân sẽ gia tăng cực nhiều.
Những lão cổ đồng đã sống nhiều năm, gần cạn thọ nguyên kia không thể nào không động lòng!
Nếu bọn họ có thể dựa vào Hỗn Độn Bổ Thiên Đan đột phá bình cảnh gia tăng thọ nguyên thì nói không chừng có thể tiến thêm một bước.
Vận khí tốt, nói không chừng còn trực tiếp thành tiên!