Chương 803: Ngầu thế này, Vương mỗ giả được! (2)
Ánh mắt Thạch Linh khựng lại, cười lạnh nói: “Thú vị đấy, nghe đồn Tử Phủ Thánh tử có tư chất Đại đế!”
“Bổn Điện hạ cũng muốn xem thử kẻ được gọi là có tư chất Đại đế có bản lĩnh gì?”
Sau lưng Thạch Linh nở rộ kim quang óng ánh, ngưng tụ ra dị tượng Kim Bầng vô cùng to lớn.
Thần bằng bay lượn chân trời, khiến trời đất được bao phủ trong kim quang vô tận.
Trong tay hắn ta xuất hiện một thanh đại đao, phía trên khắc họa thần văn kỳ dị.
Giống như nhật nguyệt lưu chuyển, âm dương đan xen như muốn phá vỡ càn khôn.
“Đây là Cực Phẩm Thánh Khí Càn Khôn Nhật Nguyệt Đao hôm nay bổn thế tử dùng nó để trấn áp ngươi.”
Đôi mắt Thạch Linh bắn ra kim quang, khí tức trở nên kinh khủng đến cực điểm, dị tượng Kim Bằng sau lưng cũng phun trào theo khiến nhật nguyệt thất sắc.
Thần mang trên Càn Khôn Nhật Nguyệt Đao bắn ra, vô cùng chói lọi, mang theo thần uy mênh mông xuyên thủng hoàn toàn hư không.
Thạch Linh cầm Càn Khôn Nhật Nguyệt Đao, uy thế dọa người như muốn đánh nát nhật nguyệt phá tan sơn hà.
Vẻ mặt Tề Thiếu Huyền không hề thay đổi, Phương Thiên Long kích trong tay ngâm lên vang vọng tám phương.
Tử khí vô tận hóa thành cự long tử sắc như muốn thôn phệ nhật nguyệt tinh không!
Keng!
Tia lửa bắn tung tóe!
Trong nháy mắt hai người va vào nhau, uy thế chấn thiên động địa khiến hư không hoàn toàn sụp đổ.
Các thiên kiêu Trung Châu sững sờ: “Tên này thực lực mạnh quá!”
“Lực chiến đấu của hắn hoàn toàn không cùng cấp bậc với tên hòa thượng giả thần giả quỷ trước đó!”
Tất cả mọi người đang thán phục: Có thể dùng tu vi cấp Nguyên Anh để chống lại Thạch Linh, thiên phú có thể nói là kinh khủng.
Khổ Đa: “???”
“Tại sao lại lôi cả bần tăng vào chứ?”
Bần tăng thật khổ quá mà!
Khóe miệng Khổ Đa giật giật, ngồi vẽ vòng tròn hoài nghi nhân sinh.
“Tiểu tử giỏi lắm, đúng là cũng có chút tài năng đấy, nhưng tu vi của ngươi quá yếu!”
Lần đầu tiên Thạch Linh gặp một Nguyên Anh kỳ có thể chống đỡ được hắn ta nên cũng cảm thấy khá hứng thú.
Nhưng cảnh giới của Tề Thiếu Huyền quá thấp, dựa vào tu vi Thiên Tôn trung kỳ của Thạch Linh, trấn áp Nguyên Anh kỳ sẽ dễ như trở bàn tay!
Chiến ý của Tề Thiếu Huyền dâng cao, nói: “Chỉ mỗi hàng rào Hóa Thần, Tề mỗ có thể phá được trong nháy mắt!”
Đối với Tề Thiếu Huyền mà nói, Thạch Linh cũng không phải là kình địch kinh thế gì.
Y đã từng thử khiêu chiến với cường giả khắp nơi, ngạo nghễ nhìn vạn cổ với tư thế vô địch!
Chỉ tiếc khi gặp Thẩm Thiên y đã có một dạo hoài nghi nhân sinh!
Nhưng ngoài ra, Tề Thiếu Huyền chưa từng thua trận nào!
Y tự xưng cả đời không kém ai, tương lai tất nhiên sẽ là cường giả đệ nhất thiên hạ.
Cho dù Thạch Linh là Thiên Tôn trung kỳ thì cũng không thể khiến y kiêng kỵ.
Tử khí trong cơ thể Tề Thiếu Huyền điên cuồng phun trào, tử khí ngập trời hóa thành trường hà!
Sức mạnh bành trướng liên tục không ngừng, lưu chuyển quanh thân, cuối cùng chúng phóng tận trời cao ngưng tụ ra dị tượng vô thượng!
Dị tượng Chân Long gào thét trên trời cao, dị tượng Tử Khí Sơn Hà trấn áp trời đất, dị tượng Cự Côn ngao du hư không, dị tượng Thần Bằng lao thẳng chín tầng mây, khí thế như hồng!
Dưới rất nhiều dị tượng hỗ trợ, uy thế của Tề Thiếu Huyền càng trở nên thần vũ hơn.
Y không kìm được ngửa mặt lên trời thét dài: “Trời không sinh Tề Thiếu Huyền ta, Đông Hoang vạn cổ như đêm dài!”
“Hóa Thần cảnh, thành!!!”
Trong chốc lát, vô số tử khí đều tụ hợp trong cơ thể Tề Thiếu Huyền.
Tu vi của y nhanh chóng tăng lên, dưới sự hỗ trợ của tử khí, thần hi vờn quanh thân, xung quanh mờ mịt.
Ầm!
Cơ thể Tề Thiếu Huyền hơi run lên, khí thế như dòng sông lột xác thành đại dương mênh mông, thành công đột phá Hóa Thần kỳ.
Trong cơ thể y có tích lũy một lượng lớn dược lực Hỗn Độn Bổ Thiên Đan, có thể điều động bất cứ lúc nào, dựa vào đó tấn thăng.
Tề Thiếu Huyền đột phá đến Hóa Thần kỳ, khí tức càng trở nên mạnh mẽ, tử khí lượn lờ quanh thân, giống như chiến thần hạ phàm.
Thạch Linh khẽ gật đầu, hài lòng nói: “Như vậy mới thú vị một chút!”
“Chiến!”
Việc đột phá lại càng khơi dậy chiến ý trong lòng Tề Thiếu Huyền.
Càn Khôn Nhật Nguyệt Đao trên tay hắn ta càng thêm sáng chói, phù văn nhanh chóng lưu chuyển ngưng tụ ra cảnh tượng nhật nguyệt đan xen, diễn sinh ra đao mang cực lớn!
Đao mang chấn động trời đất khiến đại trận trên lôi đài hư không cũng run rẩy theo như muốn hoàn toàn vỡ nát!
“Càn Khôn Nhật Nguyệt Trảm!”
Thạch Linh thét dài một tiếng, chém mạnh đao xuống, chôn vùi hư không vô tận.
“Long Vân Chấn Thiên Kích!”
Long khí, tử khí mênh mông trong cơ thể Tề Thiếu Huyền cuốn lên, Phương Thiên Long kích quét ngang bầu trời bắn ra tia sáng vô cùng kinh khủng.
Trong chốc lát, đao mang và kích mang chạm vào nhau.
Ầm!
Tiếng nổ kinh trời khiến cả hai người đều bị đánh bay ra ngoài nhưng hai người này lại nhanh chóng xông tới tiếp. Tốc độ chiến đấu cực nhanh khiến tàn ảnh chiến đấu che kín hư không trên lôi đài.
Hai người đều là những kẻ cuồng chiến đấu, sau khi gặp được đối thủ có thực lực tương đồng thì đều được kích hoạt nhiệt huyết chiến đấu, nhất định phải phân cao thấp thắng bại!
Chỉ trong vài hơi thở, hai người đã giao thủ mấy trăm hiệp, ác chiến với nhau!
Cảnh tượng này khiến tất cả thiên kiêu nhìn thấy đồi sôi trào nhiệt huyết.
Hai thiên kiêu tuyệt thế đối kháng là chuyện cực kỳ hiếm thấy.
Có điều thiên kiêu Trung Châu nhanh chóng phát hiện ra có điều gì đó không bình thường!
Tuy Tề Thiếu Huyền chiến đấu ngang sức với Thạch Linh, có qua có lại.
Nhưng không bao lâu sau, tử khí vô tận đã che kín lôi đài hư không, áp chế kim mang sáng chói.