Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 810: Thần Tiêu Thánh tử, lòng mang thiên hạ! (3)

Chương 810: Thần Tiêu Thánh tử, lòng mang thiên hạ! (3)
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­
“Được rồi, được rồi, mọi người đừng đứng đây nữa.”
“Hôm nay là ngày vui, chúng ta sẽ thay tiểu sư đệ bày tiệc mời khách!”
Bảy đời Thần Tiêu Thánh tử bước ra khuấy động không khí, trong lòng họ không khỏi mừng thầm.
Không ngờ tiểu sư đệ ngầu như vậy, khiến đám thiên kiêu Trung Châu cũng phải khom lưng.
Chỉ cần có hắn bảo bọc lo gì bản môn không quật khởi!
Mọi người tề tụ ở Kim Hoàng ác, ai ngồi chỗ nấy.
Rượu ngon, thức ăn ngon, sơn hào hải vị lập tức bày kín bàn.
Đồng Tước đài không hổ là tử lâu phồn hoa nhất Thiên Thánh thành, nội tình thực sự phi phàm.
Thức ăn được nấu đều dùng những linh dược của trời đất, có chứa lượng linh khí không hề nhỏ.
Hai đại thế tử khá vui vẻ, lấy cả tiên tửu ngự dụng của Đại Hoang Tiên triều ra chia sẻ với mọi người.
Thạch Linh khoe khoang: “Thẩm huynh, rượu này được cất từ nhựa của Tam kiếp Thánh Linh thụ, được xưng là tiên dịch, có thể khiến người ta mơ mơ màng màng!”
“Ngay cả phụ vương ta cũng rất thèm loại rượu này nhưng ngày thường không nỡ đem ra uống!”
“Ta đã lén lấy trộm một ít, nếu bị phát hiện chắc chắn sẽ bị ăn đòn một trận nhớ đời!”
“Không biết Thẩm huynh có thể nể mặt uống một chén không?”
Tửu phẩm tức nhân phẩm, lên bàn rượu, Thạch Linh cũng hoàn toàn thả lỏng.
Hắn ta bắt đầu khoe khoang rượu nhà mình ngon, rõ ràng là một kẻ rất thích thẩm rượu.
Hắn ta bưng chén rượu lên, định cùng Thẩm Thiên uống một chén.
Thẩm Thiên tiếp nhận chén rượu: “Thạch huynh khách khí!”
Thẩm Thiên mặc dù không thích uống rượu, lúc này cũng không muốn làm mọi người mất vui.
Thẩm Thiên tháo mặt nạ xuống, một hơi uống cạn chén rượu ngon, hắn cảm thấy có linh khí vô tận đang lưu chuyển.
“Thuần hương mỹ vị vừa, vào miệng rất êm, đi thẳng xuống họng, đúng là rượu ngon!”
Thẩm Thiên mỉm cười tán thưởng thì phát hiện tất cả mọi người xung quanh đều đang ngẩn ra nhìn mình chằm chằm.
Nhất là những thiên kiêu giới tính nữ kia, ánh mắt cực kỳ say mê.
Thẩm Thiên nhìn mặt nạ trên bàn rồi lập tức hiểu ra.
Ôi, quả nhiên lại thế rồi.
Bổn Thánh tử đáng chết, lại phóng mị lực lung tung mất rồi!
“Loảng xoảng!”
Chén rượu trong tay Thạch Linh rơi xuống bàn khiến mọi người bừng tỉnh.
Hắn ta cảm thán nói: “Thẩm huynh dung mạo khí độ tựa như trích tiên, đúng là khiến người ta kinh động như gặp thiên nhân!”
Thạch Linh thân là thế tử Đại Hoang Tiên triều, hắn ta không chỉ có thực lực cường đại, dung mạo cũng phi phàm, được đông đảo tiểu muội si mê.
Sau khi hắn ta nhìn thấy dung nhan Thẩm Thiên thì bản thân hắn ta cũng không khỏi cảm thấy mình thật thua kém,
Dung nhan như thế có thể nói là phong hoa tuyệt đại, siêu thoát phàm trần.
Hắn ở nhân gian đúng là không xứng chút nào.
Suy nghĩ trong lòng những thiên kiêu Trung Châu khác cũng chẳng khác Thạch Linh là mấy.
Rung động, cảm khái, hâm mộ, thất bại.
Không ngờ chúng ta chẳng những thiên phú, thực lực không sánh bằng Thần Tiêu Thánh tử, ngay cả nhan sắc cũng đấu không lại.
Ừm, có lẽ nên nói là chênh lệch còn lớn hơn!
Trong lúc nhất thời mọi người lại luân phiên chúc mừng rồi trò chuyện, tiếng cười nói vui vẻ trên tiệc rượu khiến không khí rất náo nhiệt.
Quế công công nhìn vô số thiên kiêu chen chúc quanh Thẩm Thiên, trong mắt tràn đầy vui mừng.
Ôi, nếu Lan Phi nương nương có thể thấy cảnh này thì tốt quá!
Cơm nước no nê, chư thiên kiêu kết bạn chạy tới Tắc Hạ Học Cung.
Hôm nay Tắc Hạ Học Cung, có thể nói người đông nghìn nghịt.
Rất nhiều người đang đứng trước cổng lớn, đội ngũ nhập học xếp hàng dài như rắn, đến khi màn đêm buông xuống vẫn chưa thấy giảm bớt chút nào!
Bởi vì đám đám Thẩm Thiên cần phải báo danh nhập học trước nên Thánh tử các đời cũng không đi tiếp.
Còn các Thánh địa Trung Châu thì có không ít thiên kiêu không cùng thế hệ cùng nhau đến đây.
Lúc nhóm Thẩm Thiên về đến Tắc Hạ học cung thì không kìm được sững sờ!
Vương Thần Hư thấy choáng váng: “Không phải đấy chứ?”
“Hàng dài như vậy thì biết xếp đến ngày tháng năm nào?”
Thiên kiêu Kim Đan Lục Chuyển trở lên của ngũ vực đều hội tụ tại đây nên số lượng nhiều đến mức khó có thể tưởng tượng được!
Có thể nói ở Tắc Hạ học cung Trung Châu bây giờ thứ không thiếu nhất là thiên kiêu!
Lượng thiên kiêu lớn như vậy vào Tắc Hạ học cung học, chỉ riêng đăng ký thôi cũng phải tốn rất nhiều thời gian.
Có thiên kiêu Trung Châu thở dài: “Không còn cách nào cả, đây là quy củ của Tắc Hạ học cung, tất cả mọi người nhất định phải tuân thủ.”
Cho dù là thiên kiêu tuyệt thế hay là Thánh tử Hoàng tộc, muốn vào Tắc Hạ Học Cung, phải ngoan ngoãn xếp hàng.
Trước đây số người nhập học ít, dù xếp hàng cũng chẳng cần tốn bao nhiêu thời gian.
Nhưng giờ Tắc Hạ học cung nới lỏng hạn chế, chiêu sinh mở rộng, thiên kiêu ngũ vực ùn ùn kéo đến nên mới xuất hiện cục diện trước mắt.
“Có cách nào để vào nhanh hơn một chút không?”
“Chẳng hạn như đi cửa sau?”
Vương Thần Hư cũng không muốn xếp hàng, nhìn cảnh tượng này thôi cũng đủ khiến người ta tê cả da đầu rồi.
“Không có cửa sau!”
“Trừ phi có Đặc Chiêu Ngự Lệnh thì mới có thể đi thẳng vào được.”
Thiên kiêu Trung Châu thở dài, nói cơ bản không còn cách nào khác.
Đặc Chiêu Ngự Lệnh có thể dễ dàng có được vậy sao?
Gần ngàn năm nay chỉ có Thạch Thiên Tử là được đặc biệt tuyển vào Tắc Hạ học cung, chỉ có hắn ta mới có Đặc Chiêu Ngự Lệnh!
Thẩm Thiên như nhớ ra gì đó, móc ra một tấm lệnh bài, nói: “Ngươi nói là cái này sao?”
Đó là một tấm lệnh bài màu vàng óng ánh, đường vân màu vàng che kín lệnh bài, vô cùng thần dị.
Trên lệnh bài khắc chữ “Hoang”, từng nét chữ, từng cái móc đều ẩn chứa chân lý đại đạo.
Vừa nhìn đã khiến người ta không khỏi đắm chìm vào trong, khó mà tự kềm chế!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất