Chương 811: Thần Tiêu Thánh tử, lòng mang thiên hạ! (4)
Trước khi rời đi Chiến Vương từng tìm Thẩm Thiên đưa lệnh bài màu vàng óng này cho hắn nói là khi vào Học Cung cần dùng.
Lúc đó Thẩm Thiên còn tò mò rốt cuộc lệnh bài này có ích gì?
Nhưng giờ xem ra đây chính là Đặc Chiêu Ngự Lệnh!
Thiên kiêu Trung Châu nhìn lệnh bài trong tay Thẩm Thiên, hai mắt trừng lớn: “Đúng là Đặc Chiêu Ngự Lệnh thật à?”
Những thiên kiêu Trung Châu này đều xuất thân quý tộc, mặc dù chưa nhìn thấy Đặc Chiêu Ngự Lệnh bao giờ nhưng cũng từng nghe nói đến.
Đây là lệnh bài của riêng Hoang Thạch Đế quân, có quyền lực vô thượng!
Nó không chỉ là biểu tượng của thân phận và thực lực mà còn ẩn chứa chí lý đại đạo, có được các loại đặc quyền trong Tắc Hạ học cung.
Thần Tiêu Thánh tử quả nhiên là tồn tại có thể sánh với Thạch Thiên Tử Điện hạ!
Nếu không sao có thể được hưởng thụ vinh hạnh đặc biệt như vậy?
Thiên kiêu Đông Hoang thì không biết Đặc Chiêu Ngự Lệnh này là gì.
Nhưng lệnh bài này có thể chen ngang hàng là đủ khiến người ta hâm mộ rồi.
Thẩm Thiên gật đầu, hắn cũng không muốn lãng phí thời gian ở đây nên cũng cầm Đặc Chiêu Ngự Lệnh đi tìm đạo sư.
Đặc Chiêu Ngự Lệnh đúng là rất có tác dụng, cho dù là đạo sư Tắc Hạ học cung cũng không thể không coi trọng, trực tiếp phê chuẩn cho đám Thẩm Thiên được thông hành!
Trong ánh mắt hâm mộ và khiếp sợ của vô số người, nhóm Thẩm Thiên thuận lợi thông hành!
Đám thiên kiêu Trung Châu cũng cùng đi vào theo, thầm thấy may mắn.
Nếu không nhờ hưởng ké hào quang của Thẩm Thiên thì không biết còn phải xếp hàng chờ đến bao giờ!
Mọi người lần lượt cảm thán: “Đi theo Thẩm huynh sướng thật!”
Cảm giác không cần xếp hàng đúng là khoái quá!
Sau khi nhóm Thẩm Thiên tiến vào Tắc Hạ học cung thì thấy chung quanh đã có rất nhiều người đang chờ.
Đó đều là những thiên kiêu từng xếp trong hàng ngũ dài dằng dặc kia và tiến vào học cung.
Mọi người chờ được một lát thì có một lão giả tóc trắng xóa đi tới.
Lão giả người mặc áo gai, đạo cốt tiên phong, khí tức thâm bất khả trắc, rõ ràng thực lực không yếu.
Giọng nói già nua vang lên: “Các vị tuấn kiệt trẻ tuổi ngũ vực, hoan nghênh đã đến Tắc Hạ học cung!”
“Lão hủ là đạo sư dẫn đội của các ngươi, các ngươi có thể gọi ta là Tô lão!”
“Từ giờ trở đi, các ngươi chính là đệ tử ngoại môn của Tắc Hạ học cung!”
“Các ngươi tiến vào Tắc Hạ Học Cung, không thể lơ là, phải nghiêm túc cầu học, không ngừng tinh tiến.”
“Chỉ có bản thân cường đại mới có thể không ngừng tiến lên, tài nguyên tu hành kiếm được cũng sẽ càng nhiều!”
Tắc Hạ Học Cung tuy là học tập thánh địa, nhưng quy củ cũng không khác gì các Thánh địa khác, chia thành rất nhiều cấp.
Học sinh cấp khác nhau có tài nguyên tu hành khác nhau.
Nhưng nội tình của Tắc Hạ học cung thâm hậu hơn các Thánh địa bình thường rất nhiều, có một lượng lớn bí kỹ công pháp, thậm chí ngay cả Đế kinh cũng không chỉ có một bộ!
Những truyền thừa khác hoặc do Hoang Thạch Đế quân thu thập được, hoặc do bản thân ông ta sáng tạo ra.
Nội tình Hoang Thạch Đế quân tích lũy mấy ngàn năm gần như đều ở đây, tài nguyên vô cùng hùng hậu!
Hơn nữa những truyền thừa này đều công khai, chỉ cần lấy đủ học phần, cho dù là Đế kinh cũng có thể được học.
Nên biết Đế kinh cho dù là trong thánh địa, cũng chỉ có đệ tử chân truyền mới có tư cách học tập.
Trong đó chương cấm kỵ thì càng không phải Thánh tử, Thánh nữ thì không thể truyền thừa.
Nhưng Tắc Hạ học cung lại công khai truyền thừa ra bên ngoài.
Mặc dù có học phần hạn chế, nhưng chung quy vẫn có cơ hội.
Cũng chính vì như vậy Tắc Hạ học cung mới có thể nổi tiếng khắp ngũ vực, trở thành Thánh địa vô thượng trong suy nghĩ của vô số thiên kiêu.
Nghe thấy lời Tô lão, vẻ mặt tất cả thiên kiêu ở đây đều ánh lên tia hưng phấn: “Rõ!”
Có thể bước vào Tắc Hạ Học Cung tức là đã bắt đầu bước lên tiên lộ.
Chỉ cần dốc lòng tu hành, tiền đồ sẽ không thể nào đo lường được!
Điểm này, bọn họ đều tin chắc là như vậy!
Thấy mọi người hào hứng sục sôi, Tô lão hài lòng gật đầu: “Tốt lắm, giờ lão hủ dẫn mọi người đến tiểu thế giới động thiên.”
“Đó là nơi nghỉ ngơi của các ngươi, cũng là nơi dừng chân và tu luyện của các ngươi trong trăm năm tới.
Các tân sinh không tập trung ở Tắc Hạ học cung mà chia về các tiểu thế giới động thiên riêng.
Từ khi Tắc Hạ học cung được sáng lập đến nay học viên đông đảo, bao gồm thiên kiêu các đời của ngũ vực.
Nhiều thiên kiêu tề tụ ở Tắc Hạ học cung như vậy nhân số dĩ nhiên vô cùng khổng lồ.
Nếu không có đủ không gian rất khó có thể dung nạp được nhiều học
đến như vậy!
Nhưng Tắc Hạ học cung có cách giải quyết, cường giả đỉnh cao dùng pháp lực vô thượng mở ra hư không cung cấp cho học viên tu hành.
Tắc Hạ Học Cung nhìn như không lớn nhưng lại chứa huyền cơ, bên trong có rất nhiều tiểu thế giới động thiên.
Học viên mỗi đời đều được phân chia đến không gian độc lập để tiện quản lý.
Tô lão đại vung tay lên, hư không phun trào, xung quanh mờ mịt, tất cả các học viên đều được bao phủ lại.
Mặt đất thắp sáng lên thần mang chói lọi, trận pháp hư không khởi động phác họa ra thần văn trời đất.
Không gian vặn vẹo, hào quang rực rỡ!
Tất cả mọi người chỉ cảm thấy trước mắt trắng xóa, cơ thể lập tức biến mất khỏi vị trí cũ.
Đợi khi một lần nữa bọn họ xuất hiện thì đã đổi thành một thế giới cực đẹp rồi!
Nơi này rộng lớn vô biên, phong cảnh rất tươi đẹp, cây cối um tùm.
Đỉnh núi cao ngất đâm thẳng lên tầng mây, thác nước từ trên cao đổ thẳng xuống.
Còn có cả đình đài nhà gỗ, cầu nhỏ nước chảy, giống như tiên cảnh chốn nhân gian!
Trong không khí lượn lờ sương khói mông minh, hơi nước mờ mịt, linh khí lượn lờ!