Chương 821: Thẩm Thiên? Thạch Thiên Tử? Cái tên cũng có chút liên quan (1)
Bỗng nhiên, Thạch Thiên Tử hành động.
Áo trắng của hắn ta phần phật, dạo bước đi về phía linh sơn thứ nhất.
Thần mang sau lưng hắn ta sáng chói, pháp tắc trời đất rung chuyển, hư không rung động kịch liệt rồi vỡ nát.
“Ta biết rồi!”
“Thiên tử Điện hạ muốn khiêu chiến linh sơn đầu tiên?”
“Không ngờ vị thiên kiêu tuyệt đại này lại muốn khiêu chiến linh sơn thứ nhất!”
Đây là linh sơn mạnh nhất trong tiểu thế giới này, cần phải có sức mạnh của Tứ kiếp Chân Thánh thì mới có thể phá vỡ được!
Nhưng bên ngoài từ lâu đã có lời đồn, Thạch Thiên Tử đã từng nghịch trảm Chân Thánh của Tà Linh giáo, thực lực rất mạnh!
Với chiến lực của Thạch Thiên Tử, muốn công phá linh sơn thứ nhất cũng không hẳn là khó.
Rất nhiều người lại nhớ tới Thẩm Thiên, không khỏi đem hai người ra so sánh với nhau.
“Thần Tiêu Thánh tử chỉ dùng bảy chiêu là có thể phá vỡ được tòa linh sơn thứ hai, chiến lực có thể so với Cực đạo Thiên tôn.”
“Không biết Thạch Thiên Tử Điện hạ phải mất mấy chiêu để công phá tòa linh sơn thứ nhất?”
Tất cả mọi người đều tò mò muốn xem thử rốt cuộc giữa Thạch Thiên Tử và Thần Tiêu Thánh tử ai mạnh ai yếu?
Một vị là thiếu niên chí tôn được vinh danh là thiên kiêu tuyệt đại dựa vào tu vi thiên tôn nghịch phạt Chân Thánh!
Một vị khác là Thần Tiêu Thánh tử nghe nói có thể một búa đánh chết Lục kiếp Chân Thánh!
Hai vị thiên kiêu kinh diễm như vậy hôm nay lại gián tiếp tỷ thí một trận, sao chúng thiên kiêu có thể không mong chờ được chứ?
Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía bóng dáng trong bầu trời.
Cuối cùng Thạch Thiên Tử đã ra tay, hắn ta tay không tấc sắt huy động quyền mang hực hực đánh thẳng vào linh sơn đầu tiên.
Quyền mang sáng chói bộc phát ra dị tượng kinh khủng, sáng chế và diệt thế luân chuyển không ngừng đang diễn sinh, hủy diệt, trùng sinh trong quyền mang!
Một quyền đấm ra cửu thiên cộng minh.
Quyền mang mênh mông ba ngàn dặm đánh cho hư không vô tận thành bột mịn.
Keng!
Một tiếng động vang lên!
Quyền ảnh to lớn đánh vào linh sơn thứ nhất.
Vô số cấm chế lập tức vỡ nát, hào quang bốn phía, trời đất run rẩy dữ dội!
Chỉ một chuyền mà suýt nữa đã hoàn toàn phá vỡ cấm chế của linh sơn thứ nhất.
Uy năng kinh khủng quá!
Linh sơn thứ nhất cũng không hề tầm thường, thần mang phóng lên tận trời, tạo dựng ra vô số đại trận pháp tắc từ trong vòm trời trút xuống.
Đây là pháp trận cường giả vô thượng mới có thể tạo dựng ra được, cho dù là Tứ kiếp Chân Thánh cũng không thể tùy tiện phá vỡ!
Thần mang sáng chói che kín linh sơn thứ nhất, tia sáng thần thánh giống như một thế giới không thể phá vỡ!
“Hừ!”
Thạch Thiên Tử hừ lạnh một tiếng, lại một lần nữa tiến lên, khí thế như nước thủy triều quét sạch trời đất!
Đế cốt trước ngực phát sáng, khí thế uy hách, năng lượng vô cùng kinh khủng từ trong đế cốt bạo phát ra.
Thần năng kinh khủng như con sóng đào cuồn cuộn ập tới khiến khí tức của hắn ta càng thêm kinh khủng, giống như đế giả tuyệt đại hạ phàm.
Thần mang quanh quẩn tay Thạch Thiên Tử mang theo thế vô địch ầm ầm bộc phát!
Quyền của hạo kiếp mênh mông chấn động trời đất.
Trời đất thất sắc, nhật nguyệt mất đi ánh sáng, giống như tất thảy đều sắp vỡ vụn trong hạo kiếp vô tận!
Dưới sự hỗ trợ của đế cốt, công kích của Thạch Thiên Tử thế như chẻ tre!
Cấm chế vô tận đang bị đánh phá!
Ầm!
Ầm!
Thạch Thiên Tử lại một lần nữa ra tay, đánh liên tục hai quyền lên linh sơn thứ nhất.
m thanh như tiếng sấm khiến người ta đau tim nhức óc, lồng ngực như muốn nổ tung.
Những thiên kiêu tu vi hơi kém đều bị uy thế tràn ra làm cho sắc mặt trắng bệt, cả người nằm tê liệt trên mặt đất.
Quá đáng sợ!
Chỉ với dư uy tản ra này cũng đủ khiến người ta sợ hãi rồi.
Nếu nghênh kích chính diện chỉ e là Thánh giả bình thường cũng không thể ngăn cản nổi, sẽ bị một quyền này đập chết!
Dưới công phạt bá đạo vô song của Thạch Thiên Tử, linh sơn thứ nhất cũng không thể chịu nổi, pháp tắc vô tận bị đánh vỡ, xích trật tự cũng bị ép thành bột mnj, thần quang hoàn toàn ảm đạm!
Ầm!
Một tiếng nổ mạnh vang lên!
Linh sơn mạnh nhất cuối cùng cũng bị mở ra!
Chúng thiên kiêu thấy vận liền thất thần hoa mắt, tâm thần dao động.
Chiến lực của Thạch Thiên Tử quá kinh khủng, chỉ với ba chiêu đã phá được linh sơn đầu tiên?
Hơn nữa chiến lực lúc không sử dụng vũ khí, tay không tấc sắc còn có thể so với Tứ kiếp Chân thánh?
Không biết, chiến lực thực sự của Thạch Thiên Tử rốt cuộc là mạnh nhường nào?
Có thể so với Ngũ kiếp Chân Thánh? Hay mạnh hơn cả Lục kiếp?
Quá kinh khủng!
Không hổ là thiếu niên chí tôn?
Chiến lực như vậy, quả nhiên không ai bằng!
Tất cả mọi người đều bị bóng dáng giữa vòm trời làm chấn động.
Nhưng sau khi linh sơn mở ra vẻ mặt Thạch Thiên Tử vẫn không hề có sự biến đổi gì.
Hắn ta không để ý tới tòa linh sơn thứ nhất mà nhìn về phía Thẩm Thiên: “Ngươi chính là Thần Tiêu Thánh tử?”
Đôi mắt lấp lóe, ánh mắt dọa người.
Vẻ mặt Thạch Thiên Tử rất lạnh lùng, khí tức lại vô cùng mạnh mẽ.
Uy áp đáng sợ giống như con sóng lớn cuốn tới, dấy lên cuồng phong vô tận!
Vẻ mặt của Thẩm Thiên cũng chẳng thay đổi, cơ thể thẳng tắp như cây tùng, sừng sững không ngã, không hề bị khí thế này làm ảnh hưởng.
Trong mắt hắn lấp lóe thần mang, trên mặt nở nụ cười ấm áp: “Chính là Thẩm mỗ!”
Chỉ vẻn vẹn hai câu đối thoại đơn giản đã khiến trời đất thất sắc.
Ánh mắt cả hai giao nhau, giống như thần năng vô hình không ngừng va chạm.
Trong chốc lát hư không cũng dao động, vỡ vụn từng mảnh.
Chúng thiên kiêu cảm thấy có một cỗ uy áp vô hình từ trong trời đấ tràn ra khiến tâm thần của họ vô cùng chấn động.
Chẳng lẽ hai vị thiên kiêu tuyệt đại này lần đầu gặp nhau đã muốn phân cao thấp?