Chương 867: Chẳng lẽ phân thân của ngươi còn có thể phân thân? (2)
Ngoại trừ đại tận huyết tế thì không còn thứ gì có thể uy hiếp tu sĩ các tộc nữa.
Các Thánh nhân khác của Tà Linh Giáo đều bị Tề Chiến vung gậy đập chết hết sạch!
Mà các giáo đồ Tà Linh Giáo khác cũng bị tu sĩ các tộc vây công.
Bọn họ không hề thương hại giáo đồ Tà Linh Giáo chút nào.
Lúc trước đã có hàng vạn tu sĩ chết trong tay đám giáo đồ này.
Những kẻ này chính là thủ phạm biến Đông Hải ra cảnh thây ngang khắp đồng thế này.
Tu sĩ các tộc đều bừng bừng lửa giận, toàn bộ đều chém giết các giáo đồ Tà Linh Giáo để phát tiết.
Xong xuôi hết thảy, ai nấy đều mừng rỡ.
Bọn họ cũng không ngờ tình huống lại thay đổi như vậy.
Mới một giây trước bọn họ còn bồi hồi bên bờ sinh tử, một giây sau đã triệt để thoát khỏi hiểm cảnh!
May mà có vị cường giả kia ra tay!
Thành chủ Từ An cũng tới, vừa nhiệt tình vừa cung kính nói: “Đa tạ vị tiền bối này đã cùng Tề Chiến thủ tịch ra tay giúp đỡ.”
Nếu không có Thẩm Thiên và Tề Chiến, tu sĩ thành Đông Hải đều biến thành tế phẩm của Tà Linh Giáo rồi bị luyện hóa thành một bãi cốt nhục cả rồi.
Cho nên, từ sâu trong lòng Từ An tràn đầy cảm kích và sùng kính!
Còn có một vài vị thiên kiêu cũng tới, lúc trước bọn họ đều đối kháng với giáo đồ Tà Linh Giáo.
Nếu không, với thực lực của tu sĩ thành Đông Hải thì còn tan tác nhanh hơn nữa.
Nhưng cũng may, tất cả đã kết thúc rồi, bọn họ cũng rảnh rỗi đi tới tụ tập.
“Xin chào Thần Tiêu Thánh tử, Tề Chiến thủ tịch!”
“NHờ có Thần Tiêu Thánh tử ra tay, chúng ta mới có thể bình yên vô sự!”
“Thần Tiêu Thánh tử không hổ là người của thủ tịch!”
Bọn họ cung kính chào hỏi, ánh mắt tràn đầy hưng phấn.
Chư vị thiên kiêu đều không ngờ chiến lực của THẩm Thiên lại đáng sợ như vậy, ngay cả Thánh Quân cũng có thể đánh lui.
Tề Chiến cười lớn: “Đương nhiên rồi, lão đại ra tay, lấy một chọi mười!”
“Cả Thánh Quân cũng bị đánh thành chó. Thật bá đạo!”
Thấy chiến lực Thẩm Thiên bày ra đó, trong lòng Tề Chiến lại càng kính nể mãnh liệt hơn.
Nào có Thiên Tôn nào có thể đánh bại Thánh Quân chứ?
Nghe cũng còn chưa từng nghe, gặp càng không phải nói.
Nhưng ta đã thấy rồi đây!
Mà đó còn là lão đại của ta nữa!
…
Đồng thời, Tề Chiến sực nhớ ra một vấn đề, tò mò hỏi: “Lão đại, rốt cuộc ngài trở về thế nào vậy?”
“Không phải phù đại na di của Đế Quân mất hiệu lực sao?”
Thực vô lý!
Làm gì có chuyện Đế Quân lừa mình!
Huống hồ, vừa rồi khi mình kích hoạt, rõ ràng đã cảm thấy sức mạnh trong hư không, có thể truyền tống mà.
Tề Chiến vẫn rất tò mò không biết Thẩm Thiên quay về thế nào.
Y vẫn cứ nghĩ mãi vấn đề này, nghĩ đến muốn nổ đầu mà không ra.
Thẩm thiên mặt không đỏ tim không đập trả lời: “Vừa rồi là phân thân của ta. Ta đã tu luyện được một môn bí pháp, có thể phân ra thực thể!”
Hắn cũng không định tiếp tục lừa dối nữa, dù sao cũng là pháp bảo của Đế Quân, làm sao mất hiệu lực đươc?
“Thì ra là thế!”
Tề Chiến bừng tỉnh đại ngộ. Chỉ có vậy mới giải thích được mọi chuyện.
Dường như nhớ tới chuyện gì đó, khóe miệng Tề Chiến lại điên cuồng run rẩy, hỏi: “Lão đại, cho nên trạng thái đỉnh phong của ngươi không chỉ là mười phân thân, mà còn có thể phân ra hai mươi phân thân vây đánh người ta phải không?”
Hai mươi phân thân, nghĩ thôi cũng sợ!
Mười lão đại đã có thể treo Thánh Quân lên mà đánh.
Nếu là hai mươi lão đại, vậy sẽ kinh khủng cỡ nào?
Khóe miệng THẩm Thiên giật giật, cười khan nói: “Khụ khụ, làm sao có thể.”
“PHân thân rồi lại phân thân à? Thằng nhóc ngốc này, ngươi đùa trẻ con hả?”
Khụ khụ.
Sao đột nhiên đầu óc con khỉ này lại thông minh thế.
Suýt nữa đã bị y đoán ra chân tướng.
Thẩm Thiên đồng thời tu luyện Huyết Thần Kinh và Tự Hóa Thương Sinh, cả hai loại bí pháp này đều có thể ngưng tụ phân thân.
Chỉ có điều, môn bí pháp Từ Hóa Thương Sinh này là lợi dụng pháp lực để triệu hoán phân thân, không giữ được lâu.
Còn Huyết Thần Kinh là dùng tinh huyết mà luyện ra phân thân, độc lập với thân thể chính.
Phân thân này có thể có được một phần thực lực của bản thể, cũng có thể hòa làm một với bản thể.
Như vậy đương nhiên cũng có thể thôi động Từ Hóa Thương Sinh.
Phối hợp Huyết Thần Kinh với Từ Hóa Thương Sinh, hoàn toàn có thể pháp huy pháp thuật quân công vô lại này đến cực hạn.
Thử nghĩ một chút xem, mỗi phân thân Huyết Thần Tử đều có thể thôi động Từ Hóa Thương Sinh, diễn hóa ra chín cái phân thân.
Một biến thành chín, vậy khủng bố tới cỡ nào chứ?
Nhưng với người bình thường, muốn tu luyện một môn Đế Kinh đến hóa cảnh cũng đã cực kỳ khó khăn.
Không chỉ cần có thiên phú cực cao mà còn cần có vô số tài nguyên chèo chống.
Chớ nói gì đến cùng lúc tu luyện hai môn, mười môn.
Nhưng với Thẩm Thiên thì đó hoàn toàn không phải áp lực.
Bản thân hắn có tiên thiên đạo thể, còn có vô số niết bàn thánh dịch và tam quang thần thủy.
Có thể nói, trạng thái đỉnh phong của Thẩm Thiên không phải chỉ có hai mươi phân thân, mà được quyết định bởi việc hắn có bao nhiêu phân thân Huyết Thần Tử.
Tổng số phân thân = số phân thân Huyết Thần Tử x9
Đương nhiên, Thẩm Thiên sẽ không nói điều này ra.
Bằng không, sẽ rất dễ bị người ta chú ý.
Dù sao thì cây to vẫn đón gió lớn!
…
Tề Chiến nghe vậy, trong lòng cũng dễ chịu hơn một chút!
Nếu đúng như lời y nói thì thực lực của Thẩm thiên mạnh đến kinh khủng.
Tề Chiến bèn dò hỏi: “Lão đại, việc ở đây kết thúc rồi.”
“Nhưng Tà Hỏa Thánh Quân đã chạy trốn vẫn cứ là một uy hiếp!”
“Chúng ta có nên quay về học viện báo cáo tình hình không?”