Chương 903: Muốn cho không mà cũng khó vậy sao? (2)
. . . . . . . . . . . .
Đến tận bây giờ, cho dù là cường giả đỉnh cao cũng sẽ không dám tự tiện xâm nhập vào sâu trong Côn Lôn.
Nghe thấy lời của Tô lão, mọi người kinh hãi, không dám tự tiện đi lại nữa.
“Chỉ cần không tiến vào khu vực bên trong thì sẽ không có gì nguy hiểm!”
Tô lão giải thích rồi dẫn mọi người tiến vào Côn Lôn sơn mạch.
Thông Thiên Kiến Mộc nằm khu vực bên ngoài Côn Lôn.
Dưới sự dẫn dắt của đạo sư học viện, mọi người nhanh chóng đi tới được nơi có Thông Thiên Kiến Mộc.
Nơi này vô cùng bao la, sương mù bao quanh, trong tầm mắt là một mảnh trắng xóa.
Chỉ ở khu vực trung tâm có một gốc cây cổ thụ vô cùng to lớn.
Cây cổ thụ này cao không thấy đỉnh, chỉ riêng độ rộng đã chừng mấy vạn trượng.
Nó căn bản không giống một gốc cây mà giống trụ trời đang chống đỡ trời đất hơn!
Thậm chí còn nghe đồn đỉnh cao nhất của Kiến Mộc này đâm thẳng tới tiên giới.
Bởi vậy, Kiến Mộc còn được gọi là thang trời.
“Đây là Thông Thiên Kiến Mộc sao?”
“Hùng vĩ quá!”
Vô số người bắt đầu cảm thán!
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên trong đời họ nhìn thấy cây cỗ thụ hùng vĩ như vậy!
Vì Thông Thiên Kiến Mộc vừa mới hiển hiện nên Thông Thiên Kiến Mộc Giới vẫn chưa hoàn toàn vững chắc, không thể nào tiến vào được.
Cho dù là thế vẫn có đạo vận cường đại tản ra khiến tâm cảnh của người ta thông suốt.
Chỉ riêng ở lại đây đã đủ để khiến người ta gần gũi hơn với đại đạo rồi chứ đừng nói chi là bọn họ còn có cơ hội tiến vào Thông Thiên Kiến Mộc Giới.
Không cần nghĩ cũng biết, hiệu quả trong đó sẽ mạnh hơn bên ngoài rất nhiều.
Trong khoảng thời gian này, ngoài Tắc Hạ học cung còn có rất nhiều tu sĩ cường đại lục tục muốn chạy đến.
Một phần trong số họ là tán tu nghe đồn nên tới, muốn thừa cơ tìm chút cơ duyên.
Một bộ phận là những tồn tại cấp bậc Thái Thượng trưởng lão và Thánh chủ Thánh địa lớn của ngũ vực.
Tuổi của họ chưa quá qua ngàn tuổi nên vẫn còn cơ hội tiến vào Thông Thiên Kiến Mộc Giới.
Vô số cường giả sau khi đến đều chào hỏi đạo sư học viện.
Vì những Thánh chủ và Thái thượng trưởng lão này rất nhiều người đều là học viên của Tắc Hạ học cung.
Tắc Hạ Học Cung quảng nạp thiên kiêu ngũ vực, có thể nói là Thánh Viện trong thiên hạ, học viên trải rộng các nơi.
Tu sĩ trong này tiếp xúc với nhau rất hòa thuận, im lặng chờ đợi Thông Thiên Kiến Mộc Giới mở ra.
Lúc này, nhóm Thẩm Thiên và Thần Tiêu Thánh chủ cũng chạy tới đây.
Thông Thiên Kiến Mộc Giới vẫn chưa thể nào vào được nên mọi người cũng không vội vàng, bắt đầu tán gẫu với nhau.
Có vài tu sĩ bắt đầu cảm ngộ đại đạo, tranh thủ đợi Thông Thiên Kiến Mộc giới vững chắc là giành vào trước tiên.
Thẩm Thiên lại bắt đầu giở bài cũ, đem vạc ra pha trà.
Hắn đang pha Ngộ Đạo Trà diệp!
Nơi đây, chính là phúc địa để cảm ngộ cơ duyên đại đạo trời đất.
Nếu kết hợp với lá Ngộ Đạo Trà hiệu quả dĩ nhiên càng rõ rệt hơn.
Thẩm Thiên nhìn thấy trên đỉnh đầu phần lớn thiên kiêu ở đây đều lờ mờ xuất hiện hình tượng cơ duyên.
Rõ ràng, đây là cơ hội tốt để nâng cao cảm tình hưởng ké cơ duyên.
Huống hồ, nhóm Quế công công cũng đang ở đây!
Thẩm Thiên dĩ nhiên phải muốn tốt cho người của mình, pha cho họ ít Ngộ Đạo Trà để họ tăng cơ hội tiến vào Thông Thiên Kiến Mộc Giới.
Động tác của hắn rất nhanh, thủ pháp thành thạo nên Ngộ Đạo Trà nhanh chóng được pha xong.
Lần này hắn vừa ra tay đã dùng hai lá Ngộ Đạo Trà màu bạc.
Đạo vận cường đại lập tức tràn ngập mang theo mùi thơm ngát nồng đậm, bay xa ngàn dặm.
“Mùi gì vậy?”
Mọi người lập tức bị hấp dẫn đến, trong đó có khá nhiều tồn tại cấp Thánh chủ.
“Là Ngộ Đạo Trà!”
“Thần Tiêu Thánh tử lại bắt đầu pha Ngộ Đạo Trà rồi!”
Khi mọi người nhìn thấy vạc trà lớn trước mặt Thẩm Thiên, trên mặt tất cả mọi người đều lộ vẻ thèm khát.
Thông Thiên Kiến Mộc Giới hiện thế không phải ai cũng có thể vào được.
Chỉ ai nghe thấy âm thanh đại đạo tiến vào trạng thái đốn ngộ, nảy sinh cộng minh với Thông Thiên Kiến Mộc thì mới có thể tiến vào.
Nhưng đây không phải là một chuyện đơn giản!
Cho dù là thiên kiêu tuyệt đỉnh cũng cần tốn rất nhiều thời gian mới có thể làm được!
Thông Thiên Kiến Mộc Giới chỉ tồn tại , mỗi một phút mỗi một giây đều cực kì quý giá.
Chỉ riêng vào đã tốn rất nhiều thời gian chứ chưa nói tới tìm kiếm các loại cơ duyên, bảo vật.
Nghe nói trong Thông Thiên Kiến Mộc Giới có rất nhiều thần thông tuyệt thế và chiến pháp Tiên giới.
Nếu có thể vào trong sớm một chút có nghĩa là có thể chiếm trước tiên cơ.
Nếu có thể cảm ngộ được đại đạo trời đất cũng có nghĩa là cơ hội tìm được bảo vật sẽ càng lớn hơn.
Trong lúc nhất thời ánh mắt tất cả mọi người đều tụ trên Ngộ Đạo Trà của Thẩm Thiên, thèm nhỏ dãi.
Mà lúc này, Thẩm Thiên đã pha xong Ngộ Đạo Trà.
Hắn bưng ba chén đi về phía nhóm Thần Tiêu Thánh chủ.
“Sư tôn, Bích Liên sư bá, lão Hầu vương, mời uống trà!”
Ba người này đều là người bên mình, lại là trưởng bối đức cao vọng trọng nên dĩ nhiên phải kính trà đầu tiên.
“Thiên nhi có lòng rồi!”
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu Thánh chủ dập dờn, sau đó nhận Ngộ Đạo Trà nhấp một ngụm.
Rất nhanh, ngoài cơ thể ông bắn ra thần quang vô tận khiến pháp tắc thiên địa đều trở nên gần gũi.
Màn này khiến rất nhiều người nhìn thấy đều cảm thấy vô cùng hâm mộ.
“Sư điệt, lão đạo cũng không khách khí!”
Bích Liên Thiên tôn mặt đầy ý cười, không hề khách sáo nhận Ngộ Đạo Trà rồi uống một hơi.
Chỉ có Tề Đức Long nhìn thấy Ngộ Đạo Trà thì trong lòng cố kìm chế kích động.
Ngộ Đạo Trà cấp bậc này có giá trị vô lượng, nếu là bình thường thì có lẽ giá trị của Ngộ Đạo Trà không thể so được với Thánh khí nhưng ở trong ngộ đạo Thánh địa như Thông Thiên Kiến Mộc Giới này thì giá trị của nó vượt xa Thánh khí.
Cho dù có nhiều Thánh khí thì có lợi ích gì, có thể tăng được ngộ tính sao?
Không được!
Nhưng Ngộ Đạo Trà thì được!
Ngộ Đạo Trà quý giá như vậy mà Thẩm Thiên vẫn khẳng khái dâng tặng đủ để Tề Đức Long tâm thần chấn động.