Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 991: Long Vương đẫm máu, Thẩm Thiên giáng lâm (2)

Chương 991: Long Vương đẫm máu, Thẩm Thiên giáng lâm (2)
Ngao Dạ lập tức khôi phục lý trí, hạ lệnh.
Căn bản bây giờ không phải lúc bi thương. Nếu còn đợi tiếp nữa, tất cả mọi người sẽ phải chết ở nơi này.
Một nên khác, mặc dù Tà Tiên bị lão Long Vương đánh cho bị thương nặng nhưng còn không nguy đến tính mạng.
Lão ta ngồi xếp bằng trong hư không tu dưỡng thương thế, lệnh cho hai mươi mấy tên Chuẩn Tiên tấn công hàng rào thiên địa, muốn thông hoàn toàn con đường tới giới này.
“Đi!”
Thấy cảnh tượng này, mấy người Ngao Dạ đều bay về hướng đảo Hắc Long.
Nếu chờ đến lúc Tà Tiên khôi phục được thương thế, nhất định bọn họ sẽ chết.
Nhưng bọn họ còn chưa bay đi được vạn dặm đã bị một tia sáng đỏ như máu ngăn cản.
Cho dù là cường giả cấp Chuẩn Tiên cũng không thể đánh nát nó.
Sâu trong lỗ hổng hư không, Tà Tiên cười gằn hỏi: “Muốn đi sao?”
“Bổn tọa đã bố trí đại trận Phong Cấm ở đây, hoàn toàn phong cấm trong vòng vạn dặm.”
“Nơi này, chỉ có thể vào, không thể ra!”
“Hôm nay các ngươi nhất định sẽ táng thân ở nơi này, thành chất dinh dưỡng cho bổn tọa!”

Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn!
Rốt cuộc hàng rào thiên địa ở nơi này đã bị hai mươi mấy Tà Linh cấp Chuẩn Tiên liên thủ đánh nát hoàn toàn.
Uy thế vô cùng kinh khủng quét sạch thiên địa, tà khí hạo đãng, khiến cho vô số người run rẩy.
“Giết!”
Hai mươi mấy Tà Linh cấp Chuẩn Tiên vừa xuất thế đã cùng phóng tới tu sĩ Bắc Hải.
Tà ảnh thao thiên hiện ra khắp vòm trời, chấn nhiếp tâm phách của người ta, như vô số tà ma xuất thế, làm hại cả thương sinh.
Từng đạo tà ảnh tung hoành, tà quang che khuất cả bầu trời, dọa nát hồn phách, vô cùng thê lương.
Chỉ trong chốc lát, vô só tu sĩ đã đẫm máu, thây ngang khắp biển, máu nhuộm đỏ cả hải vực.
“Lên. Cản bọn chúng lại!”
Ánh mắt Ngao Dạ lộ ra một tia quyết tuyệt. Ông nhún mình nhảy lên, dẫn theo mấy vị hắc long cấp Chuẩn Tiên cùng hơn mười vị Chuẩn Thánh đánh thẳng vào Tà Linh.
“Giết! Dù có chết cũng phải lột da đám con non Tà Linh này!”
Côn Hư giận dữ hét lớn, cũng dẫn theo các cường giả đỉnh cao trong tộc lao tới đám Tà Linh Chuẩn Tiên.
Mấy chục thân ảnh xông lên thiên khung, bộc phát ra thần năng vô tận, muốn phá vỡ cả thiên khung.
Sóng ba động kinh khủng quét ra, hôn thiên ám địa, giết tới mức thương khung băng liệt.
Cường giả đảo Hắc Long và Côn tộc đều xông ra hêt,s cứng rắn ngăn cản được gần hai mươi tên Chuẩn Tiên.
Các Hải tộc khác cũng ý thức được nguy cơ, những lão tổ, cường giả đỉnh cao trong tộc cũng đều xông lên, quấn lấy Tà Linh Chuẩn Tiên mà chém giết.
Một trận chiến tranh vô cùng thảm liệt đang diễn ra trên hải vực Hỗn Độn.
Cho dù điều động toàn bộ cường giả các tộc ở Bắc Hải cũng không thể ngăn cản được Tà Linh cấp Chuẩn Tiên sát phạt.
Chẳng mấy chốc, tu sĩ Bắc Hải đã rơi xuống thế hạ phong.
Thi thoảng còn có cường giả ngã xuống từ trong hư không, mất đi tất cả khí tức sinh mệnh.
Trong số đó có không ít cường giả cảnh giới Thánh Quân, thậm chí cả Đại Thánh.
Nhưng trước mặt Chuẩn Tiên, tất cả đều không chịu nổi một kích.
Thấy cảnh tượng này, ánh mắt mọi người đều có vẻ tuyệt vọng.
Chẳng lẽ hôm nay phải chết ở đây thật sao?
Thật sự, Bắc Hải không có nổi một tia hy vọng sống sao?

Màu máu nhuộm thẫm hải vực Hỗn Độn không kịp nhạt, ác chiến nổ ra khắp nơi, đâu đâu cũng là tiếng chém giết, tiếng rú thảm, thê lương vô tận.
Hàng rào thiên địa vỡ vụn, Tà Linh tộc xâm lấn với quy mô lớn khiến cho mọi người đều xông lên tử chiến.
Ngao Dạ cùng Côn Hư mang theo hơn mười vị cường giả cấp Đại Thánh đang đánh nhau đến máu nóng bốc lên đầu.
Nhưng tình hình chỗ bọn họ cũng cực kỳ không ổn, trên cơ bản là ai cũng loang lổ vết thương, hơi thở yếu ớt.
Dưới thế công của hai mươi Tà Linh cấp Chuẩn Tiên, đám người chỉ có thể liên tục bại lui, cố gắng chống cự.
Một bên khác, có mấy Tà Linh cấp Chuẩn Tiên không ai ngăn cản, không chút kiêng nể đồ tàn đại thế, giết chóc không ngớt.
Rất nhiều Thánh Quân, Đại Thánh đỉnh tiêm liên thủ muốn ngăn cản bọn chúng đều bị đánh cho liên tục bại lui, ho ra máu ngàn dặm.
Trên mặt biển chất đầy thi thể.
Mỗi một Hải tộc đều liều mạng chiến đấu, không một ai lùi lại.
Sắc mặt bọn họ tràn đầy kiên quyết, thấy chết không sờn.

Trong hư không, Ngao Băng huy động Tinh Trường Kiếm, không ngừng chém giết Tà Linh.
Mỗi một kiếm nàng chém xuống đều có thể giết được Tà Linh cấp Thánh Quân.
Nhưng vẫn không có ảnh hưởng quá lớn tới cục diện trận chiến.
Bộ váy đen kia đã nhuốm đẫm máu đỏ, loang loang lổ lổ, nhìn mà giật mình.
Phía trước còn có một Tà Linh cấp Chuẩn Tiên đang nhìn nàng chằm chằm.
Trong chốc lát, Tà Linh cấp Chuẩn Tiên gào thét xông đến, mang theo tà lực vô tận ngang nhiên xông xuống.
Tà trảo khổng lồ hiện ra giữa vòm trời, xuyên thủng hư không, thế như chẻ tre.
Đang!
Ngao Băng vung kiếm ngăn cản, thân thể rung lên, vội lùi lại.
Mặc dù nàng đã khôi phục được tu vi vạn năm trước nhưng muốn đối kháng với Tà Linh cấp Chuẩn Tiên thì vẫn hơi quá sức.
Nhưng sau lưng nàng lại xuất hiện thêm một Tà Linh cấp Chuẩn Tiên nữa.
Y huy động tà đao chém thẳng vào sau lưng Ngao Băng. Nàng muốn tránh cũng không tránh nổi.
Ngao Băng kinh hãi. Nàng phát giác được khí tức tử vong đang xộc thẳng tới mà không kịp phản ứng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất