Chương 109: Thôn Thiên Cửu Mãng chín màu
Chương 109: Thôn Thiên Cửu Mãng chín màu “Có phải ngươi có thể cảm giác được sự tuyệt vọng của anh trai ngươi lúc này không?” Tại một nơi bí mật không người nào có thể phát hiện ra, Tần Cửu Ca nhẹ giọng nói với người rắn xinh đẹp trước mặt mình, bảo.
“Bây giờ tuy rằng bản thân anh trai ta còn khó bảo toàn nhưng trong lúc nhất thời vẫn quan tâm đến sự an nguy tính mạng của ta.”
Giọng nói của Tần Cửu Ca lại vang lên bên tai người rắn xinh đẹp này: “Ngươi có muốn trở nên mạnh hơn không?”
Tần Cửu Ca nhìn về phía Thanh Loan vẫn luôn không nói, cười hỏi.
Hắn hoàn toàn có thể hiểu được tâm trạng của Thanh Loan lúc này, dù sao bị thương ở mức độ này cũng không phải chỉ ở ngoài mặt, mà phần lớn vẫn là ở trong nội tâm.
“Có.” Thanh Loan cắn nhẹ môi, đôi mắt nhìn thẳng lên người anh trai ruột còn đang chảy máu trong đại điện.
Lần này, Thanh Loan cảm thấy nếu như không có thực lực vậy nàng ta và anh sẽ chẳng là gì hết. Nhất định phải có thực lực, nhưng Thanh Loan vừa nghĩ đến mình trời sinh phí thể không thể tu luyện là nàng ta lại cảm thấy tuyệt vọng.
Nàng ta cũng không biết tại sao mười mấy năm trước có đôi khi cơ thể của nàng ta sẽ xuất hiện lạnh giá không giải thích được, mọi thứ xung quanh cơ thể đều sẽ bị đóng băng vì mình.
Thực lực của nàng ta cũng từ từ thụt lùi trong mấy năm sau đó, cuối cùng đến bây giờ nàng ta chỉ có tu vi Linh Luân Cảnh.
Điều này đối với nàng ta có thể nói là cực kỳ tàn nhẫn, nếu không phải thân phận của nàng ta ở Thôn Thiên Mãng Tộc vẫn rất cao, bằng không với dung mạo xinh đẹp của nàng ta đã sớm bị người tùy tiện chơi đùa rồi.
Những chuyện này nàng ta cũng không phải tên ngốc, hiển nhiên biết bình thường ánh mắt của những tộc nhân đó nhìn nàng ta đều không đúng.
Loại cảm giác đó khiến nàng ta cảm thấy rất sợ hãi, nhưng trước đây có cha và anh của mình bảo vệ, ngược lại cũng không có cảm giác quá lớn, mà lần này nàng ta đã hoàn toàn cảm giác được.
“Bây giờ ngươi có muốn cứu anh của ngươi không?” Tần Cửu Ca nhìn về phía người rắn xinh đẹp này với ánh mắt dịu dàng, hắn muốn tấn công vào trái tim, người ở bên cạnh Khí Vận Chi Tử vẫn còn Khí Vận cũng không có khả năng bị Tần Cửu Ca dùng Đại Đạo Ma Chủng cưỡng chế khống chế.
Vì nhân vật quan trọng bên cạnh Khí Vận Chi Tử sẽ được hưởng một chút Khí Vận của Khí Vận Chi Tử đó.
Khi những Khí Vận trên người Khí Vận Chi Tử đó vẫn còn rất nhiều, Đại Đạo Ma Chủng sẽ không có tác dụng gì đối với những sự tồn tại trung tâm bên cạnh Khí Vận Chi Tử này.
“Xin ngươi hãy cứu anh của ta.” Thanh Loan nhìn thiếu niên áo trắng đã giúp dỡ mình ngay khi mình gặp nguy hiểm nhất này với ánh mắt có hơi cầu khẩn, vì nàng ta nhìn thấy anh trai của mình đang bị một xà nhân đánh đòn hiểm rất mạnh.
Mắt thấy sắp bị đánh đến phun máu tiếp, lúc này trong lòng Thanh Loan vô cùng đau đớn. Nhưng nàng ta hoàn toàn không có một chút biện pháp nào cả vì thực lực của nàng ta quá yếu.
Nàng ta cũng không biết ai có thể giúp được nàng ta, bên cạnh càng ta cũng chỉ có một thiếu niên áo trắng thần bí mà mình không quen. Nàng ta cũng chỉ có thể cầu cứu thiếu niên áo trắng thoạt nhìn có thực lực vô cùng mạnh mẽ này, hy vọng hắn ta có cách cứu được anh trai mình.
Tần Cửu Ca mỉm cười nhìn người rắn xinh đẹp này, khỏi phải nói bộ dáng khóc sướt mướt của người rắn này vẫn rất đáng yêu, rất có sức hấp dẫn đấy.
“Được.” Tần Cửu Ca nhẹ nhàng xoa cái đầu nhỏ của người rắn xinh đẹp, thật ra nàng ta vẫn rất có tiềm lực trở thành cường giả, dù sao huyết mạch của nàng ta cũng là huyết mạch của Thôn Thiên Mãng Tộc.
Ở thời kỳ cổ xưa trên Thái Cổ Tiên Vực, Thôn Thiên Mãng Tộc còn có một sự tồn tại cấm kỵ, đó là một Thôn Thiên Mãng chín màu.
Thôn Thiên Mãng chín màu hủy thiên diệt địa, hoành hành Yêu Châu mấy trăm năm, uy danh hiển hách.
Chẳng qua loại Thôn Thiên Mãng chín màu này thật sự quá mức hiếm có, Thái Cổ Tiên Vực trải qua thời gian dài như vậy, một khu vực rộng lớn vô tận như thế cũng chưa xuất hiện được mấy con trong dòng sông lịch sử.
Trong tộc của Tần Cửu Ca ngược lại có vài giọt máu liên quan đến một con Thôn Thiên Mãng chín màu từng xuất hiện trong dòng sông lịch sử, đó là máu đánh rơi khi sự tồn tại cấm kỵ ở Tiên Cổ Tần Tộc bọn họ đại chiến với một Thôn Thiên Mãng chín màu.
Mấy giọt máu tươi đó được một sự tồn tại cấm kỵ trong Tiên Cổ Tần Tộc đó thu thập lại, đặt trong kho báu của tộc.
Trong Tiên Cổ Tần Tộc, người thường không thể lấy được vài giọt máu của Thôn Thiên Mãng chín màu đó nhưng Tần Cửu Ca hoàn toàn có thể lấy được mấy giọt máu đó.
Thanh Loan cảm giác được người nam nhân giống như tiên nhân này đang xoa đầu mình, trên mặt có hơi hồng lên ngại ngùng, nàng ta vẫn chưa từng được ai ngoại trừ người thân của mình xoa đầu hết.
Thật ra theo bản năng nàng ta vẫn muốn phản kháng, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt của thiếu niên áo trắng này lại đang nhìn đại diện nàng ta đã đánh bay suy nghĩ này ngay.
Dù sao bây giờ bên cạnh mình cũng chỉ có một người này có khả năng sẽ cứu anh trai mình, còn nữa, thực ra người này vẫn rất tuấn tú, nói tóm lại nàng ta cũng không chịu thiệt.
Nếu như Tần Cửu Ca biết trong lòng người rắn xinh đẹp bên cạnh mình đã thay đổi chắc chắn sẽ nghĩ đến một câu nói nổi tiếng ở kiếp trước, có đôi khi giá trị nhan sắc chính là chính nghĩa.