Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 110: Giết sạch toàn bộ các ngươi

Chương 110: Giết sạch toàn bộ các ngươi

Chương 110: Giết sạch toàn bộ các ngươi Trong đại điện.
“Còn không thừa nhận thì ném hắn ta vào trong hầm Vạn Ưng đi.” Thanh Thận nhìn Thanh Hoa đã bị đánh tàn nhẫn nhưng vẫn còn mạnh mồm với ánh mắt u ám và nói, lão ta kiêng dè đại nhân vật mà người cha tộc trưởng của Thanh Hoa đã kết giao ở bên ngoài đó.
Nhưng bây giờ đứa cháu trai nhỏ Thanh Kiêu mà mình thương yêu nhất đó đã chết rồi, trước không quan tâm có phải là Thanh Hoa giết hay không, dù sao lão ta cũng định nói với bên ngoài là Thanh Hoa giết.
Bằng cách này, lời đánh giá về bọn họ ở bên ngoài sẽ chiếm thế thượng phong, mới có lý do để giết Thanh Hoa.
Nhưng lão ta vẫn sẽ không trực tiếp giết chết Thanh Hoa, lão ta dự định ném Thanh Hoa vào trong hầm Vạn Ưng.
Đây cũng được tính là nề mặt sự tồn tại đó vì dù sao bọn họ cũng không ra tay trực tiếp giết chết Thanh Hoa. Hơn nữa còn là dưới tình huống Thanh Hoa đã giết cháu trai ruột của Đại Trưởng Lão trong tộc. Có thể xử lý như vậy, thật sự ở trong mắt người ngoài đã là rất nể mặt vị tồn tại đó rồi.
Đương nhiên nếu như vị tồn tại đó ở đây, cứ nhất định vì nguyên do này mà gây sự với bọn họ vậy Thôn Thiên Mãng Tộc bọn họ cũng không cần.
Không nói trong tộc đã có một vị lão tổ sắp đột phá đến Thiên Tôn Cảnh mà bây giờ tộc bọn họ cũng là người sở hữu một Thiên Tôn tại thế còn sống.
“Lão bất tử nhà ngươi, nếu như lần này ta không chết ta nhất định sẽ giết sạch toàn bộ các ngươi, không chừa một ai.” Lúc này, ánh mắt của Thanh Hoa cương quyết, trong lòng tràn đầy hận ý và đau đớn.
Hắn ta rất sợ em gái mình bị những tên cầm thú này bắt đi làm đỉnh nô cho lão bất tử đó. Đây là tình huống còn đáng sợ hơn cả chết.
“Sau này ta nhất định sẽ trở thành cường giả mạnh nhất thế gian, phải khiến bọn họ sống không bằng chết.” Trong mắt Thanh Hoa chảy ra huyết lệ, trong lòng lại lạnh lẽo đến tột cùng, em gái của hắn ta thậm chí tu vi còn không bằng mình, chỉ có tu vi Linh Luân Cảnh, như vậy làm sao mà trốn thoát được bàn tay quỷ dữ của những người này?
“Ha ha ha.” Thanh Hoa tức đến bật cười, nếu sống trên đời này không có đủ thực lực vậy ngay cả người thân yêu nhất của mình cũng không thể bảo vệ nổi.
“Kéo Thanh Hoa đi ném vào hầm Vạn Ưng.” Lúc này ánh mắt của Thanh Thận hàm chứa ý cười lạnh lùng, nhìn Thanh Hoa giống như một con dã thú phát điên trong đại điện.
Lão ta rất hưởng thụ loại cảm giác này, loại cảm giác có thể kiểm soát số phận của người khác.
“Bốp bốp bốp!”
“Một vở tuồng hay, cảm giác xem qua vẫn rất đã ghiền đấy.” Một giọng nói lạnh lùng vang lên trong đại điện khiến toàn bộ tộc nhân Thôn Thiên Mãng có mặt ở đây đều rất kinh hãi, nơi này là đại điện cá nhân của Đại Trưởng Lão Thôn Thiên Mãng Tộc, nào phải nơi bất cứ ai cũng có thể tiến vào được.
Mà giọng nói vừa rồi hoàn toàn không phải giọng của tộc nhân Thôn Thiên Mãng đang có mặt ở đây, hơn nữa cũng không có tộc nhân Thôn Thiên Mãng nào dám nói chuyện như vậy ở nơi này hết.
Cho nên người này chắc chắn không phải là tộc nhân của Thôn Thiên Mãng Tộc bọn họ.
“Đồ tiểu nhân từ phương nào dám ở đây ồn ào?” Thanh Thận nhìn xung quanh với ánh mắt tràn đầy sát khí, nói loại lời này ở đây còn không phải chính là vả vào mặt lão ta sao?”
Huống chi đây còn là vả vào mặt lão ta ngay trước mặt toàn bộ tộc nhân Thôn Thiên Mãng trong đại điện.
“Đại Trưởng Lão Thôn Thiên Mãng Tộc này rất khoa trương đấy.” Giọng nói vừa rồi lại vang lên trong đại điện.
Tần Cửu Ca vừa nói vừa lấy thiên bảo ẩn thân mang từ trong tộc của mình ra, bảo vật có thể khiến hắn và người rắn xinh đẹp này cùng nhau ẩn thân ngay trước mặt nhiều tộc nhân Thôn Thiên Mãng như vậy là một bảo vật vô cùng lớn mạnh.
Cũng là do thân phận của Tần Cửu Ca ở Tiên Cổ Tần Tộc đủ cao cho nên hắn mới mang được ra ngoài.
“Ngươi là ai? Sao lại ở đây?” Lúc này, Đại Trưởng Lão Thanh Thận của Thôn Thiên Mãng Tộc nhìn về phía một thiếu niên áo trắng thần bí đột nhiên xuất hiện này, trong ánh mắt mang theo chút cảnh giác, làm thế nào người này có thể xuất hiện trước mặt lão ta mà lão ta lại hoàn toàn không biết.
“Không cần quan tâm ta là ai, ngươi chỉ cần biết hôm nay ta phải dẫn Thôn Thiên Mãng này đi.” Tần Cửu Ca chắp hai tay sau lưng, ánh mắt nhìn đám người Thanh Thận đầy lạnh lùng, sau này hắn còn muốn giữ lại những Thôn Thiên Mãng này, bọn họ vẫn còn chút tác dụng trong lòng Tần Cửu Ca.
Tần Cửu Ca thản nhiên nhìn Khí Vận Chi Tử ngã xuống đất, trên người có vết máu, trong đôi mắt ánh lên một tia lạnh lùng và cay độc.
Nếu hắn đã quyết định muốn chơi với rắn vậy chắc chắn sẽ chơi cả em gái ruột của hắn ta, cô người rắn xinh đẹp này. Nhưng bây giờ hắn cũng không muốn chơi mạnh, trong lòng Tần Cửu Ca đã sớm có cách xử lý Khí Vận Chi Tử này thế nào.
Bằng không lần nào cũng đánh đánh giết giết thật không thú vị bao nhiêu.
“Ngươi là ai, vậy mà lại dám ở nơi này nói khoác mà không biết ngượng?” Thanh Thận nhìn Tần Cửu Ca mang mặt nạ ở cách đó không xa, ánh mắt híp lại lớn tiếng nói, khí huyết tản ra từ trên cơ thể người này khiến Thanh Thận có thể cảm giác được rõ ràng tuổi tác của hắn rất nhỏ. Thậm chí có khả năng còn chưa qua mười tám tuổi, đương nhiên là dựa theo tuổi của con người bọn họ để tính.
Một thiếu niên chưa qua mười tám tuổi chắc chắn tu vi không cao cho lắm, nhưng tại sao người này có thể tới đây được?
Phải biết này nơi đây cũng được tính là một khu vực bán trung tâm ở Thôn Thiên Mãng Tộc bọn họ, làm thế nào mà người này vào được đây?
Hoặc là trên người người này có bảo vật thần bí gì đó.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất