Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 190: Tác dụng của Lưu Ảnh Thạch

Chương 190: Tác dụng của Lưu Ảnh Thạch

Chương 190: Tác dụng của Lưu Ảnh Thạch Sở U Cơ và Thần Nữ Ngạn nghe được thanh âm của Tần Cửu Ca thì đều khẽ gật đầu.
Nữ tử sắc đẹp tuyệt trần nghe lời là tuyệt đại đa số nam tử đều không thể cự tuyệt, điểm này mỗi một người các nàng đều là nữ tử thông tuệ, tất nhiên là hiểu rất rõ ràng.
Chỉ có nữ tử nghe lời mới có thể trước mặt vị nam tử này coi trọng, điểm này Sở U Cơ là biết thật sâu.
Tuy rằng Thần Nữ Ngạn chưa ở cùng Tần Cửu Ca trong một thời gian dài nhưng nàng cũng có thể hiểu được điểm này.
Ngươi thích nữ tử thích nghe lời nhu thuận hay là thích nữ tử càn quấy, đặc biệt là Đạo Tử đại tộc như Tần Cửu Ca.
Thần Nữ Ngạn đã từng nghe tỷ muội nhà mình nói về dục vọng khống chế của nam tử mạnh bao nhiêu.
Cho nên ngay cả Thần Nữ Ngạn là thần nữ nữ chiến thần trời sinh thì cũng thể hiện ra bộ dáng chim nhỏ dựa vào người trước mặt Tần Cửu Ca.
....
“Y Y có thể cảm nhận được vị trí của Khí Vận Chân Long không.”
Một tay Tần Cửu Ca xách Y Y lên, để cho nó ngồi trên vai mình tiếp tục làm một con cá muối.
Hết cách rồi, vừa rồi thứ này đã ăn không ít Tiên Thiên Tinh Hoa của Tần Cửu Ca cho nó.
Bụng đã phồng lên thật lớn, xem ra là không đi nổi nữa.
“Sao ngươi có thể ăn lung tung nhiều như vậy hả? Nhìn ngươi ăn căng cả bụng như vậy rồi thì không biết lát nữa ngươi có thể ăn Khí Vận Chân Long kia hay không.”
Tần Cửu Ca trực tiếp vỗ vỗ trên lưng Y Y, Y Y liền ợ một cái, nhìn Tần Cửu Ca kêu ê nha nha nha.
Nghe Y Y kêu nha nha, ngón tay ngắn ngủn cũng chỉ về phía Trần Trường Sinh đi qua vừa rồi.
“Quả nhiên là như thế.”
Ánh mắt của Tần Cửu Ca đùa cợt nhìn Trần Trường Sinh đi xa, loại sinh vật này chính là không nói đạo lý như thế, quả thực không xứng là người.
May mà mình không đáng là người hơn bọn họ một chút.
Ánh mắt Tần Cửu Ca hơi lạnh, ngươi cho rằng lúc đùa bỡn Trần Linh Ngọc thì hắn không làm gì sao?
Tuyệt đối không được quên Lưu Ảnh Thạch này.
Làm sao Tần Cửu Ca có thể cởi quần áo Trần Linh Ngọc ra, làm sao có thể giữ lại hết hình ảnh lưu luyến trên người nàng.
Chính là vì để đả kích Đạo Tâm của Trần Trường Sinh đến mức độ sụp đổ vào giờ khắc này.
Đùa giỡn với tỷ tỷ của ngươi trước mặt ngươi, nhưng thậm chí ngươi lại không có bất cứ cách nào để cứu giúp.
Nếu nói với ngươi, tỷ tỷ của ngươi đã dính ma chủng của hắn rồi.
Muốn đùa giỡn như thế nào thì đùa giỡn như thế đó, ngươi nghĩ ngươi chấp nhận được không?
Ngươi nói chuyện này không vui sao?
.....
“Sao nơi này lại không giống với những vị trí khác.”
Trần Trường Sinh nhìn một dãy núi cách đó không xa, từ nhỏ hắn đã xem qua rất nhiều chuyện tạp đàm kỳ dị, cho nên có thể nói đã hiểu không ít những thứ về địa thế phong thủy này.
Mà vị trí dãy núi của Trần Trường Sinh đang đứng nối liền không dứt, xa xa nhìn lại giống như nhìn thấy một con rồng.
Mặc dù người khác rất khó phát hiện, nhưng lực quan sát của Trần Trường Sinh từ nhỏ đã rất cẩn thận, hơn nữa hắn có một tôn cường giả của Nhân Hoàng Cảnh Giới có cảm giác của hắn, cho nên hắn có thể tra ra.
“Có người tới.”
Ánh mắt Trần Trường Sinh khẽ động, một thân thể khác của hắn ở gần đây để trợ giúp hắn.
“Không biết có phải cũng nhìn ra sự khác biệt của nơi này hay không.”
Trần Trường Sinh yên lặng nghĩ đến ở trong lòng, hắn cũng không tự tin cho rằng mình hắn biết được sự khác biệt của địa thế ở nơi này.
Không chừng người khác từ nhỏ đã là người nghiên cứu loại vật này.
Vào lúc Trần Trường Sinh đang suy nghĩ thì mấy người thoạt nhìn tản ra khí tức Hoàng Đạo ở trên người bay tới.
“Sao có vẻ là tới đây để tìm ta vậy.”
Vẻ mặt của Trần Trường Sinh có chút ngưng trọng nói.
Trong mắt Trần Trường Sinh có sự kinh ngạc có thể nhìn thấy, hắn cũng không biết đã đắc tội với những cường giả của Nhân Hoàng Chi Cảnh này từ lúc nào.
Chẳng lẽ là thế lực đối địch phái tới để giết ta, chẳng lẽ không sợ phụ thân hắn trả thù sao?
Ánh mắt Trần Trường Sinh ngưng tụ, thấy mấy cường giả tản ra khí tức Hoàng Đạo trên người chạy về phía hắn.
Trần Trường Sinh vội vàng bay về phía bên kia.
Tính mạng của mình vẫn quý giá hơn bảo vật gì đó một chút.
Hắn đã cảm nhận được người phía sau tản ra sát khí.
Nhưng mà không cần biết hắn thiên phú dị bẩm như thế nào thì bây giờ Trần Trường Sinh cũng chỉ là một người có Thần Phủ Chi Cảnh, còn kém xa loại Nhân Hoàng Chi Cảnh này.
Vì thế cho nên hắn có chạy như thế nào thì cũng sẽ bị bọn họ đuổi kịp.
Trên bầu trời cao của dãy núi.
“Các hạ rốt cuộc là ai? Ta nghĩ rằng ta không có thù hận gì với các người.”
Trong mắt Trần Trường Sinh tràn ngập đề phòng, tuy rằng hắn có một thân thể khác có thực lực là Nhân Hoàng Chi Cảnh nhưng hắn không thấy hắn không thể một đánh ba mà có thể giết chết những Nhân Hoàng này.
Nếu kiêu ngạo thì sẽ không thể sống lâu ở thế giới này, Trần Trường Sinh hiểu rất rõ đạo lý này.
Cho dù bây giờ hắn có thể giết cường giả của Nhân Hoàng Cảnh Giới để bước vào Nhân Hoàng Lộ.
Mấy người này hoàn toàn không để ý tới lời Trần Trường Sinh nói, nhìn kỹ ánh mắt dưới mặt nạ bọn họ tràn ngập lãnh đạm.
Là kiểu hoàn toàn không quan tâm hờ hững với tính mạng con người, tựa như tính mạng của người khác đều là mạng của con kiến hôi mà thôi.
“Ngươi là người bên cạnh Tiên Tộc Thiên Tôn vừa rồi.”
Trần Trường Sinh đột nhiên lớn tiếng nói lớn với một cường giả Nhân Hoàng Cảnh đeo mặt nạ trong đó, hắn có cảm giác của Nhân Hoàng Chi Cảnh, cộng thêm viên ngọc bội dưới thắt lưng người này rất đặc biệt, khi đó Trần Trường Sinh đã nhìn thêm vài lần.
Lúc này ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào người này, thì ra là bọn họ muốn giết mình.
Trong ánh mắt Trần Trường Sinh bộc phát ra lửa giận cường đại, hắn căn bản không có cừu hận gì với những người này, vì sao bọn họ phải giết mình.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất