Chương 336: Diễn xuất thật tốt
Chương 336: Diễn xuất thật tốt Luận mối quan hệ không ai biết giữa sư tôn và Tần Cửu Ca?
Vì sao sư tôn của mình quan tâm đến vấn đề của Tần Cửu Ca?
Bây giờ trong lòng Hoa Khinh Ngữ có rất nhiều nghi vấn với chuyện này.
“Thật là một nữ tử xinh đẹp đó.”
Loạn Không nhẹ nhàng nói, thuận tiện trêu chọc nữ tử bên cạnh mình một chút.
Vẻ mặt của Loạn Không không hiểu, nữ tử như vậy thật sự là hiếm thấy.
Hắn vừa từ Viêm Châu trở về, thật không ngờ trong một chốc đã nhìn thấy liên tục mấy nữ tử tuyệt mỹ.
Thực sự là quá tốt rồi.
Hai nữ tử xông vào Đế Bộc vào thời điểm trước kia, mấy ngày trước đột nhiên lại có một nữ tử tuyệt mỹ có diện mạo ôn nhuận ở xung quanh đây.
Loạn Không cảm thấy nếu mình không tranh thủ mấy nữ tử tuyệt sắc này một chút, hắn sẽ không cam lòng.
Suy nghĩ, đang suy nghĩ.
Loạn Không cười ha hả bay đến chỗ vân mây, cười tủm tỉm bái một cái hướng về phía cung chủ Dao Đài.
“Bái kiến tiên tử.”
Loạn Không nhẹ giọng nói với Hoa Khinh Ngữ, tuy rằng hắn là yêu nghiệt đời trước của Hoa Khinh Ngữ, từ nhỏ còn không sinh sống ở Thiên Châu.
Nhưng Loạn Không cũng đã nghe qua thanh danh của Hoa Khinh Ngữ.
“Ừm.”
Vẻ mặt Hoa Khinh Ngữ mỉm cười, xem như đáp lại Loạn Không này.
Bởi vì mình có một sư tỷ chính là người của Loạn Không thời đại này, cho nên nàng vẫn biết có người này trong Yêu Nghiệt Thiên Châu.
Về phần Dao Đài cung chủ thì nàng hoàn toàn không để ý tới Loạn Không này, nàng có thân phận của mình.
Hơn nữa hiện tại nàng cũng có người quen cũ ở đây.
Không hề nói gì cả.
Thần sắc của Dao Đài cung chủ chợt lóe, liền rời khỏi nơi này.
Chuyện giữa tiểu bối, để cho tiểu bối tự mình quản đi.
“Không biết Tiên Tử có ý định đi vào xem một chút, nếu có thì tại hạ có thể đưa Tiên Tử vào.”
Loạn Không nhẹ giọng nhìn Hoa Khinh Ngữ nói, ngữ khí rất là nhẹ nhàng.
“Không có.”
Ánh mắt Hoa Khinh Ngữ bình tĩnh, ngữ khí cũng không thay đổi nói với Loạn Không, ngay cả che dấu cũng không muốn che dấu.
Hoa Khinh Ngữ trải qua nhiều chuyện như vậy, tất nhiên là biết người như Loạn Không là loại người gì.
Vốn dĩ nếu không nhìn thấy Chí Tôn Yêu Nghiệt như Tần Cửu Ca, nói không chừng Hoa Khinh Ngữ sẽ nói mấy câu với Loạn Không này.
Nhưng từ khi gặp Tần Cửu Ca, Hoa Khinh Ngữ nhìn thấy những người tự xưng là Yêu Nghiệt này liền không biết sao mà cảm lạnh rồi.
Cảm thấy bọn họ so với Tần Cửu Ca thì chả là cái gì cả.
Đây là một loại tâm tư rất kỳ quái.
“Ừ.”
Vẻ mặt của Loạn Không không thay đổi, tuy rằng cũng có chút khó chịu trong lòng, nhưng trong lòng Loạn Không cảm thấy nữ tử như vậy mới đáng để hắn theo đuổi.
Hơn nữa xem ra, Hoa Khinh Ngữ cũng với không có liên hệ thân mật gì với đệ tử của Cổ Tộc kia.
Ít nhất là cho đến bây giờ, Thiên Châu cũng không truyền ra tin tức này.
Điều này có nghĩa là hắn vẫn rất có khả năng.
Đột nhiên.
Loạn Không cảm nhận được một trận công kích rất cường đại xông về phía hắn, làm cho hắn kinh hãi trong lòng.
Hắn lập tức phản kích ngược lại.
“Là ai?” Dám cả gan đánh lén ta.
Chân của Loạn Không đạp vào hư không, ánh mắt nhìn chằm chằm bốn phía, lạnh lùng nói.
Bây giờ hắn có tu vi Hoàng Tam Trọng, đạo khí tức vừa rồi khiến cho hắn cảm nhận được sự uy hiếp rất to lớn.
Cho nên người đánh lén hắn vừa rồi ít nhất cũng có tu vi Nhân Hoàng Chi Cảnh.
“Cẩu tặc, mang mạng của ngươi tới đây.”
Một tiếng hét lớn vang lên bên tai Loạn Không, nghe qua có vẻ cực kỳ đè nén phẫn nộ.
Tuy rằng tu vi hiện tại của Vương Đằng không đủ để có uy hiếp gì với Loạn Không.
Nhưng tâm tình phẫn nộ tràn ngập trong lòng Vương Đằng.
Vừa nghĩ đến chính là người này vô lễ với Tinh Nguyệt, trong lòng Vương Đằng tức giận đến mức không thể đánh một chỗ được.
“Chiến lão thay ta giết hắn.”
Vương Đằng lớn tiếng hô với chỗ nào đó, lúc này hắn chỉ vào Loạn Không.
“Ngươi là ai, vì sao phải công kích ta.”
Ánh mắt của Loạn Không hơi híp lại nói với Vương Đằng, xem ra oán niệm của người này đối với hắn rất nặng.
Chính Loạn Không cũng không biết mình đã đắc tội với một người như vậy lúc nào.
“Việc mình làm, mình còn không rõ sao?”
Vương Đằng gắt gao nhìn chằm chằm Loạn Không nói, biểu tình tràn ngập sát ý
???
Vẻ mặt của Loạn Không cạn lời, thật sự muốn hỏi người khó hiểu này một chút, rốt cuộc ngươi là ai?
“Còn giả vờ.”
Vương Đằng thấy dáng vẻ này của Loạn Không thì ánh mắt có lửa giận thiêu đốt, trong lòng càng phẫn nộ hơn.
Cũng không để ý thực lực yếu hơn Loạn Không rất nhiều của mình liền trực tiếp cầm lấy bảo vật trên tay mình đánh về phía Loạn Không.
Một nơi ở trên cao.
“Nữ Đế diễn xuất thật tốt.”
Tần Cửu Ca nhìn Đạo Tinh Nữ Đế chiếm cứ thân thể Tinh Nguyệt mỉm cười nói.
Quả nhiên nam chính như Vương Đằng vô cùng quan tâm đến nửa kia của mình.
Sau khi biết được tin tức nửa kia của mình bị người khác khi nhục, nhất định là lửa giận công tâm.
Dù sao cũng không có nam nhân nào nguyện ý để cho vị hôn thê của mình bị người khác khi dễ.
“Đạo Tử dạy rất hay.”
Đạo Tinh Nữ Đế hừ lạnh một tiếng nói với Tần Cửu Ca.
Kỳ thật trong lòng Đạo Tinh Nữ Đế cũng có chút kinh ngạc về Vương Đằng này bình thường trông có vẻ như là một người vô cùng lý trí, nhưng thật không ngờ là hắn căn bản không suy nghĩ xem mình có nói đúng hay không liền hoàn toàn tin tưởng mình.
Không biết hành vi này là thì nên chế giễu hay nên khen ngợi.