Chương 339: Cho Đạo Tử hết cũng được
Chương 339: Cho Đạo Tử hết cũng được Trong một động khẩu tràn ngập yêu khí ở Đế Phần.
Sắc mặt của Vương Đằng lúc này xám xanh, tấm bản đồ kho báu này có độc, một vài nơi hiển thị có bảo vật rất cường đại, hoặc là có rất nhiều yêu thú mạnh trấn thủ, hoặc là có một vài trận pháp vô cùng kì quái.
Tóm lại là khiến Vương Đằng hiện giờ rất khó chịu.
Đáng giận hơn là có một vài nơi Vương Đằng có thể vào thì bên trong lại chẳng có bảo vật gì hết.
“Liệu có phải Tần Cửu Ca đã lấy đồ bên trong đi trước rồi?”
Đạo Tinh Nữ Đế nói với Vương Đằng, sắc mặt khẽ biến, nàng muốn xem thử rốt cuộc Vương Đằng này đã trúng độc gì của Tần Cửu Ca.
“Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.”
Vương Đằng mỉm cười dịu dàng với Đạo Tinh Nữ Đế, nói.
“Tinh Nguyệt, Đạo Tử sao có thể làm chuyện như vậy được, phải biết rằng dựa vào thân phận của Đạo Tử, nếu muốn những thứ này thì chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao.”
Vương Đằng nói, nét mặt rất khẳng định, biểu cảm rất tán dương nhân cách của Tần Cửu Ca.
Chỉ thiếu nước khen Tần Cửu Ca là nhân vật dưới đất không có, trên trời hiếm gặp mà thôi.
“Tinh Nguyệt, sao nàng có thể nghĩ về Đạo Tử như vậy chứ?”
Vương Đằng khẽ nói với Tinh Nguyệt, người như Tần Cửu Ca mà còn có người nói xấu, cho dù người nói xấu hắn có là thê tử tương lai của mình đi nữa thì trong lòng Vương Đằng cũng cảm thấy không vui.
Vương Đằng chưa bao giờ nghi ngờ Tinh Nguyệt của mình, nhưng mà bây giờ chỉ vì Tần Cửu Ca mà hắn lại chất vấn Tinh Nguyệt như vậy.
“Nhân cách của Đạo Tử này tốt như vậy, như vậy thì nàng phải nhớ lấy đừng nói thêm gì nữa.”
Vương Đằng lắc đầu, nói một cách rất khẳng định.
“Hơn nữa nếu như Đạo Tử muốn những thứ này thì ta cho Đạo Tử hết cũng được.”
Vương Đằng nói với Tinh Nguyệt, giọng điệu rất bình tĩnh, kể từ sau khi Tần Cửu Ca cho hắn đơn dược để cứu Tinh Nguyệt một mạng thì Vương Đằng cảm thấy cho dù có cho Tần Cửu Ca nhiều thứ hơn cũng không quá đáng.
Đạo Tinh Nữ Đế nghe vậy thì cười nhạt, Vương Đằng này hết thuốc chữa rồi, nàng nói.
Bị Cổ Tộc Đạo Tử kia ăn sạch sành sanh là xong rồi.
Nhưng mà chuyện này liên quan gì đến nàng?
“Trong này chắc chắn có đồ tốt.”
Vương Đằng nhìn cổ động trước mặt mình, sắc mặt rõ ràng rất vui mừng.
“Tinh Nguyệt, nàng ở đây, ta xuống trước xem thử!”
Vương Đằng nhìn động phủ cổ này, sắc mặt rất vui mừng, dù sao thì một nơi như thế này chắc chắn là có rất nhiều đồ tốt.
Ở một nơi tăm tối.
Tần Cửu Ca luôn yên lặng quan sát Khí Vận Thần Tử Vương Đằng này.
Hắn phát hiện ra một chuyện khác, đó là cho dù những nhân vật khí vận chính này không có bản đồ kho báu thì Tần Cửu Ca cũng cảm thấy họ có thể tìm thấy những nơi tốt này.
Bởi vì Tần Cửu Ca ở nơi không xa đã nhìn thấy Khí Vận Thần Tử Loạn Không, tình huống này khiến trong lòng Tần Cửu Ca rất cạn lời, sinh vật Khí Vận Thần Tử này không ngờ lại khủng bố đến vậy, năng lực tầm bảo không ai có thể địch nổi.
Đột nhiên, Tần Cửu Ca lại nảy ra một suy nghĩ không tồi.
“Cái gì? Ngươi bảo ta giả vờ bị Loạn Không bắt được?”
Đạo Tinh Nữ Đế hỏi lại tính xác thực lời Tần Cửu Ca vừa nói trong đầu.
Đạo Tinh Nữ Đế bây giờ ngày càng cảm thấy hiếu kì, tại sao Cổ Tộc Đạo Tử này lại muốn sử dụng cách như vậy để giải quyết mấy người này.
Có điều nàng hiện tại không hề để tâm đến những điều này.
Chỉ cần có thể giúp nàng sớm ngày thoát khỏi thứ trong đầu là được.
Đạo Tinh Nữ Đế nghĩ trong đầu, sau đó đồng ý, dù sao cũng chỉ là giả vờ, đối với nàng mà nói chẳng có gì khó khăn cả.
Đạo Tinh Nữ Đế nghe thấy lời nhắn của Tần Cửu Ca, trong lòng có một chút cảm giác kì lạ.
“Xem ra trong lòng vị Đạo Tử Cổ Tộc này thật sự muốn khiến hai người họ đối địch nhau.”
Trong lòng Đạo Tinh Nữ Đế thầm nghĩ, tuy rằng thời gian Đạo Tinh Nữ Đế và Vương Đằng tiếp xúc không lâu, nhưng nàng biết rằng Vương Đằng rất coi trọng cô gái tên Tinh Nguyệt này, cũng có nghĩa là hắn rất coi trọng phần linh hồn kia của bản thân.
Vị Đạo Tử Cổ Tộc này sắp xếp như vậy là muốn trêu đùa Vương Đằng đến chết đây mà.
Lại liên tưởng đến Vương Đằng đối với Tần Cửu Ca vô cùng tôn trọng và tin tưởng, khóe miệng của Đạo Tinh Nữ Đế hơi nhếch lên, trong lòng không hề có chút phản cảm nào đối với hành vi như vậy của Tần Cửu Ca, thậm chí còn có chút tán thưởng.
Cho dù Tần Cửu Ca này không có thân phận là Đạo Tử Cổ Tộc thì hắn vẫn có thể sống rất tốt ở Tiên Vực.
Nhưng mà điều này không ảnh hưởng gì đến sự chán ghét của nàng đối với Tần Cửu Ca hiện giờ.
Dù sao thì có ai lại muốn cấy thứ đồ chơi đó vào trong đầu mình cơ chứ.
...
“Sao nàng ta lại ở đó?”
Loạn Không hơi nheo mắt lại nhìn Đạo Tinh Nữ Đế ở phía xa, Loạn Không biết người tên là Vương Đằng kia chính là bởi vì nữ tử này nên mới đánh nhau với hắn.
Nhưng hắn thật sự chưa từng có qua lại gì với nữ tử này, cho nên hắn biết rất rõ là nữ tử này đang muốn lợi dụng Vương Đằng để diệt trừ hắn.
Hoặc là lợi dụng bản thân để diệt trừ Vương Đằng.
Vừa mới nghĩ như vậy, trong lòng Loạn Không cảm thấy mình đã tìm ra được nguyên nhân.
Hơn nữa trong hai nguyên nhân này, cái có khả năng nhất là nguyên nhân sau, nữ tử này muốn lợi dụng bản thân để giết Vương Đằng, vị hôn phu của nàng.
“Quả nhiên rắn rết đều không độc, độc nhất vẫn là lòng dạ đàn bà.”
Loạn Không khẽ nói, hắn cảm thấy nguyên nhân thứ hai mà mình nghĩ ra chính là nguyên nhân căn bản nhất.
Nữ tử tên Tinh Nguyệt này trong lòng đã rất chán ghét vị hôn phu này của mình rồi, nhưng bản thân nàng lại không có cách nào để giải quyết.
Căn cứ theo suy nghĩ trong lòng Loạn Không, nữ tử này chắc chắn là bị trưởng bối trong tộc ép gả cho Vương Đằng.
Hoặc nói cách khác là gia tộc của Vương Đằng cưỡng ép Tinh Nguyệt phải gả cho Vương Đằng.
Nhưng trong lòng Tinh Nguyệt cực kỳ không đồng ý, cho nên mới lợi dụng bản thân để giết chết Vương Đằng như vậy.
“Xem ra trong lòng Vương Đằng vô cùng yêu thích nữ tử này, hắn quả là ngốc đến mức đáng thương!”