Chương 340: Loạn mỗ sẽ không mắc mưu
Chương 340: Loạn mỗ sẽ không mắc mưu Trong lòng Loạn Không lúc này nghĩ về Vương Đằng như vậy, hắn rất xem thường loại nam tử si tình này.
Trong mắt hắn, hành vi như vậy của Vương Đằng chẳng khác gì dại gái cả.
“Như ta vẫn là thoải mái nhất. mê gái sẽ không được chết tử tế. Ha ha ha.”
Loạn Không cười lớn, là nam nhân phải giống như hắn vậy, trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, trên người không dính chiếc lá nào há chẳng tốt đẹp lắm sao?
“Nàng ta lại muốn làm gì thế?”
Loạn Không nhìn nữ tử tên Tinh Nguyệt này lại sát đến gần hắn, trong lòng hơi trầm xuống, xem ra nội tâm của nữ tử này quả thật cực kỳ nham hiểm.
Theo như Loạn Không thấy, Tinh Nguyệt lại nảy ra suy nghĩ xấu xa gì rồi.
“Có điều, nếu ta đã biết nguyên do của chuyện này rồi, vậy thì tại sao ta còn để cho ngươi lợi dụng chứ?”
Loạn Không âm thầm suy nghĩ tất cả những điều này trong đầu, dựa vào cái gì mà hắn phải làm thương cho nữ tử tên Tinh Nguyệt này sử dụng chứ?
“Vương Đằng không có đầu óc, ta thì không thể không có đầu óc như hắn.”
Loạn Không thầm hạ quyết định trong lòng, tuyệt đối sẽ không để hắn và Vương Đằng xảy ra tranh chấp chỉ bởi vì hiểu lầm cỏn con như vậy.
Dù sao thì thực lực của bản thân Vương Đằng cũng rất cường đại, còn có bối cảnh rất vững chắc như vậy nữa.
Vô duyên vô cớ tranh đấu với người có thực lực và bối cảnh như vậy đối với Loạn Không không có chút ích lợi gì.
Trong mắt Loạn Không, người giống như Vương Đằng chính là loại người kinh điển bị nữ nhân lừa gạt còn giúp nàng ta đếm tiền.
Đột nhiên, Loạn Không nhìn Tinh Nguyệt đã đi tới cách mình không xa, trên mặt khẽ nở nụ cười, bởi vì hắn cảm thấy bản thân đã hoàn toàn nắm được kế hoạch của nữ nhân có tâm tư rất gian ác này rồi.
“Các hạ lại muốn làm gì? Tâm tư của các hạ ta đã hoàn toàn đoán ra được rồi.”
Loạn Không khẽ nói với Tinh Nguyệt, sắc mặt ngả ngớn, giống như tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn vậy.
“Cho dù các hạ không thích vị hôn phu của mình thì cũng không thể lợi dụng người khác để giết chết vị hôn phu của mình như vậy chứ?”
Loạn Không nói với Tinh Nguyệt, vẻ mặt bình tĩnh, nữ tử như vậy hắn cũng đã gặp không ít.
Có điều, trong lòng Đạo Tinh Nữ Đế lúc này lại toàn dấu chấm hỏi.
Vãi chưởng, ta còn chưa có hành động cụ thể mà ngươi đã nói ta tâm tư ác độc rồi.
Đạo Tinh Nữ Đế cũng cạn lời, lại là một tên ngốc, không biết trong lòng hắn đang nghĩ cái gì nữa.
“Các hạ không cần phải không thừa nhận, ngươi muốn lợi dụng Loạn mỗ để đạt được kế hoạch trong lòng mình.”
Loạn Không nhìn Đạo Tinh Nữ Đế và nói, tâm tư của nữ tử là ác độc nhất, tuyệt đối không sai.
“Nhưng hiện giờ Loạn mỗ đã nhìn ra rồi, cho nên Loạn mỗ sẽ không mắc lừa ngươi đâu.”
Loạn Không thản nhiên nói với Đạo Tinh Nữ Đế.
Loạn Không thấy Đạo Tinh Nữ Đế ở cách mình không xa không lên tiếng nữa thì sắc mặt lộ vẻ khinh thường.
“Nếu như ta đem tin tức này nói cho Vương Đằng biết, ngươi nói xem liệu hắn có giết ngươi không?”
Loạn Không bình tĩnh nhìn Đạo Tinh Nữ Đế, nói.
Tần Cửu Ca lúc này đang ở trong bóng tối âm thầm quan sát, đã âm thầm trao danh hiệu “não bổ quái” cho Khí Vận Thần Tử Loạn Không này.
Nhưng mà Tần Cửu Ca cảm thấy Loạn Không đã xem nhẹ sự tín nhiệm mà Vương Đằng dành cho phần hồn Tinh Nguyệt của Đạo Tinh Nữ Đế.
“Tinh Nguyệt!”
Vương Đằng vừa ra khỏi động phủ liền nhìn thấy Loạn Không đứng bên cạnh nhìn chằm chằm Tinh Nguyệt như hổ rình mồi, ít nhất thì trong mắt Vương Đằng, gã Loạn Không này đang nhìn Tinh Nguyệt bằng một ánh mắt hoàn toàn xấu xa.
Rất nhanh, Vương Đằng đã xông đến bên cạnh Đạo Tinh Nữ Đế, dùng ánh mắt dữ tợn mà trừng Loạn Không.
Giống như là chỉ cần Loạn Không có chút động tĩnh, Vương Đằng sẽ lập tức xông về phía hắn vậy.
“Vương huynh, ta nói cho huynh một tin, sau khi huynh nghe xong chắc chắn sẽ rất có hứng thú.”
Loạn Không nhìn Vương Đằng, nói, hắn không cần thiết phải trở thành con dao trong tay kẻ khác, cho nên dĩ nhiên hắn phải giải thích rõ ràng với Vương Đằng rồi.
Nhưng mà không đợi Vương Đằng trả lời, Đạo Tinh Nữ Đế đã đi đến bên cạnh Vương Đằng nói vài câu gì đó, khiến cơn lửa giận của Vương Đằng lại càng bốc lên tận trời.
Tần Cửu Ca núp trong bóng tối cũng cười một cách khó hiểu, Đạo Tinh Nữ Đế này quả là lòng dạ sắt đá.
Nàng không mảy may quan tâm đến tình cảm mà Vương Đằng dành cho nàng, hoàn toàn chỉ quan tâm đến lợi ích của bản thân, muốn nhanh chóng thoát khỏi sự khống chế trong đầu mình.
“Ta phải giết ngươi!”
Vương Đằng gắt gao nhìn chằm chằm Loạn Không rồi nói, vẻ mặt giống như có thâm thù đại hận gì vậy.
“Vương huynh, nữ tử bên cạnh ngươi không phải người tốt, muốn mượn tay ta để trừ khử ngươi đó!”
Loạn Không nhíu chặt lông mày nói với Vương Đằng, xem ra trong lòng Vương Đằng lại yêu thích nữ tử này đến vậy, rất không dễ lay động.
“Giữa ta với nàng không có quan hệ gì cả!”
Chuon
Loạn Không lại một lần nữa giải thích với Vương Đằng, không hiểu được trên đời này lại có nam tử dại gái đến vậy.