Chương 338: Nam tử thì nên giống Vương huynh
Chương 338: Nam tử thì nên giống Vương huynh “Tốt, là nam tử thì nên giống như Vương huynh vậy.”
Tần Cửu Ca cười, tỏ vẻ rất tán thưởng Vương Đằng, khiến Đạo Tinh Nữ Đế ở bên cạnh thấy mà cảm thấy ngứa ngáy.
Ngụy quân tử!
Đây là lời đánh giá chuẩn xác nhất mà Đạo Tinh Nữ Đế dành cho Tần Cửu Ca.
Một Đạo Tử của cổ tộc lớn như vậy, có thực lực như vậy, hơn nữa lại có thế lực, theo lý mà nói hắn nên cực kỳ cao ngạo, đối với hết thảy mọi chuyện đều trấn áp mới phải, nào có tính cách ôn hòa giống như Tần Cửu Ca thế này chứ.
Tần Cửu Ca này quả là Đạo Tử Cổ Tộc đầu tiên mà Đạo Tinh Nữ Đế gặp có tính cách như vậy đấy.
“Đạo Tử, trước hết chúng ta hãy vào tìm kiếm bảo vật đã!”
Vương Đằng nhìn chằm chằm Loạn Không ở phía xa, nói. Hiện tại hắn muốn trở nên thật mạnh trước đã, như vậy mới có thể đánh chết được Loạn Không này.
Dù sao thì chênh lệch thực lực đạo thống của hắn và Loạn Không cũng không xa nhau là mấy.
Nếu hai người họ đối địch với nhau, hai bên đều sẽ không phái nhân vật rất cường đại ra mặt.
Bên cạnh lúc nào cũng có nhân vật Thiên Tôn đi theo giống như Tần Cửu Ca, đó là chuyện hoàn toàn không thể.
Dù sao thì nhân vật cường đại nhất trong đạo thống của bọn họ chỉ là Thiên Tôn mà thôi.
Bảo lão tổ tông phải kè kè ở bên họ, bảo vệ bọn họ, chuyện này hiển nhiên là không thực tế.
“Được.”
Tần Cửu Ca mỉm cười với Vương Đằng, nhưng trong lòng lại tỏ vẻ tán đồng, rau hẹ thơm như vậy không cắt thì quá là uổng phí.
“Nhìn xem, lại có người muốn xông vào Đế Bộc này rồi.”
Bên cạnh Đế Bộc có rất nhiều người, trong đó có người đang hô to, mấy ngày nay vẫn luôn có người dừng lại nơi đây để xông vào Đế Bộc, dù sao thì có xông vào được hay không cũng thể hiện năng lực của bản thân.
“Đạo Tử, chúng ta cùng tiến lên.”
Vương Đằng cười, nói với Tần Cửu Ca, không ngờ đạo tử cổ tộc này lại bình dị dễ gần đến vậy.
Nếu như thân phận của bản thân đủ cao, Vương Đằng nhất định sẽ kết giao với Tần Cửu Ca.
Nhưng mà điều đáng buồn là không chỉ thực lực của hắn mà ngay cả bối cảnh cũng không thể nào đánh đồng với Tần Cửu Ca được.
Vì vậy Vương Đằng vẫn luôn xưng hô với Tần Cửu Ca là đạo tử.
“Đi!”
Tần Cửu Ca mỉm cười với Vương Đằng và nói, hắn chưa từng gặp cây rau hẹ nào lại nóng lòng muốn bị cắt như vậy.
Trên tiên vân.
Cung chủ Dao Đài Tiên Cung một thân bạch y, thản nhiên nhìn Tần Cửu Ca, cũng không biết đang nghĩ những gì.
...
Xông qua Đế Bộc đối với Tần Cửu Ca à nói chẳng có chút khó khăn nào, đối với Khí Vận Thần Tử cũng không có gì khó khăn.
Đạo Tinh Nữ Đế chiếm giữ Khí Vận Nữ Chủ cũng không có gì khó khăn.
Hoặc nói cách khác, nếu như Tần Cửu Ca không xuất hiện thì Đạo Tinh Nữ Đế này chính là nửa còn lại của Khí Vận Thần Tử Vương Đằng, là Khí Vận Nữ Chủ của Vương Đằng.
Vì vậy rất nhanh, Tần Cửu Ca đã cùng họ xông vào trong Đế Bộc, đi tới Đế Phần (Mộ Đế Vương).
Nơi đây tràn ngập hoa thơm, tựa như tiên cảnh vậy.
Khiến người ta vừa nhìn đã biết đây là một nơi tốt lành.
“Đạo Tử, hay là chúng ta cứ chia nhau ra tìm trước, như vậy chắc sẽ nhanh hơn một chút.”
Vương Đằng mỉm cười nói với Tần Cửu Ca, hắn đã sao chép một phần tấm bản đồ kho báu kia đưa cho Tần Cửu Ca rồi.
Cho nên họ chia nhau ra tìm ở đây là cách đơn giản hơn.
Dù sao cũng không còn cách nào khác, họ cũng chưa từng đến nơi này, Đế Phần hiện giờ cũng là thời gian gần đây mới mở ra.
Cho nên có rất nhiều nơi được ghi lại trong bản đồ kho báu mà Vương Đằng cũng không biết.
Tần Cửu Ca thì càng khỏi phải nói.
“Được.”
Khóe miệng của Tần Cửu Ca mang theo nụ cười, đây chẳng phải vừa hợp với ý hắn sao?
Có tấm bản đồ kho báu này, Tần Cửu Ca sẽ lấy được bảo vật ở nơi đây trước một bước, chẳng phải quá ngon ăn rồi sao?
Rất nhanh, Vương Đằng đã dẫn theo Đạo Tinh Nữ Đế qua một bên tìm kiếm cơ duyên trong bản đồ kho báu.
“Linh Lung Thần Tinh, quả là đồ tốt!”
“Chân Long Tiên Thạch, được đấy.”
“Tinh Thần Chân Bảo, cũng được.”
“Tiên Hoàng Huyết, quả nhiên là khí vận của Khí Vận Thần Tử.”
Rất nhiều nơi trong bản đồ kho báu đều đã bị Tần Cửu Ca quét sạch sành sanh, không để lại thứ gì.
Đương nhiên, nơi mà Khí Vận Thần Tử Vương Đằng muốn tìm vẫn có không ít đồ tốt.
Tần Cửu Ca nhìn những thứ đồ tốt trong tay mình, khẽ lẩm bẩm: “Khí vận của Khí Vận Thần Tử này thật là khủng bố quá đi!”
Một tấm bản đồ kho báu vớ vẩn trên người họ mà đã kiếm được rất nhiều đồ tốt rồi.
Những thứ này cho dù là thân phận như Tần Cửu Ca cũng rất thích, miễn cưỡng chấp nhận được, đương nhiên cũng có chút bảo vật mà cá nhân Tần Cửu Ca khá thích.
“Những bảo vật mà Vương Đằng có được hiện tại chắc chắn là cực ít nhỉ!”
Tần Cửu Ca nở nụ cười không phúc hậu, thực lực của Vương Đằng không mạnh bằng hắn, chỉ cần lần nào Tần Cửu Ca cũng cướp được những thứ đồ tốt này ngay trước mặt Vương Đằng, Vương Đằng cũng đành bó tay thôi.
Cái gì mà Vương Đằng ba Tần Cửu Ca bảy?
Tần Cửu Ca bày tỏ tất cả đều là của bản thân hắn, chẳng liên quan gì đến Vương Đằng hết.
Thậm chí ngay cả thê tử tương lai của ngươi…
Được rồi, là Nữ Đế tương lai của ngươi, Tần Cửu Ca cũng bày tỏ bản thân sẽ vui lòng nhận lấy.
Trong mắt của Tần Cửu Ca lóe lên vẻ lạnh lùng, cổ có Tá Ma giết lừa, qua cầu rút ván. Bây giờ có Tần Cửu Ca dùng xong Nữ Đế liền vứt bỏ.