Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 341: Cặn bã

Chương 341: Cặn bã

Chương 341: Cặn bã “Ngươi muốn chết à!”
Vương Đằng còn lâu mới nghe lọt tai lời giải thích của Loạn Không, kế ly gián đơn giản ấu trĩ như vậy mà còn muốn lừa hắn?
Đứa trẻ ba tuổi cũng biết điều này hoàn toàn là không thể.
Quan hệ của hắn và Tinh Nguyệt rất tốt, nếu hắn tin mới là có quỷ đó.
Trong lòng Loạn Không lúc này cũng rất phẫn nộ, đối với người như vậy quả thực rất cạn lời.
“Vương huynh có thể tin tưởng ta, nữ tử bên cạnh ngươi lòng dạ rắn rết, nàng ở bên cạnh ngươi, tương lai ngươi sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu.”
Loạn Không lại hít sâu một hơi, nhìn Vương Đằng, nói, hắn vẫn không muốn đánh đến mức kẻ sống người chết với Vương Đằng này.
Có điều đáp lại Loạn Không lại là ngọn lửa giận của Vương Đằng.
Lại dám nói Tinh Nguyệt đã hứa hôn với hắn từ nhỏ như vậy, mặc dù cho tới hiện tại Vương Đằng vẫn giữ lễ quân tử với Tinh Nguyệt, nhưng trong lòng Vương Đằng, Tinh Nguyệt chính là thê tử tương lai của hắn.
“Hiện giờ ta vẫn có chút hiếu kỳ, Khí Vận Thần Tử có khí vận nồng hậu như vậy nếu xảy ra tranh chấp thì ai có thể thắng đây…”
Tần Cửu Ca ở trong bóng tối, đôi mắt lộ vẻ thâm thúy, khẽ nói.
Vương Đằng hay là Loạn Không?
Có điều, trình độ này vẫn còn chưa đủ, vẫn cần châm thêm chút lửa.
Sau khi Tần Cửu Ca nghĩ thầm trong đầu thì liền âm thầm nói với Đạo Tinh Nữ Đế.
Đạo Tinh Nữ Đế đứng bên cạnh Vương Đằng, thần sắc lại một lần nữa khẽ biến, ánh mắt thản nhiên liếc nhìn về phía Tần Cửu Ca.
Đạo Tử Cổ Tộc bây giờ thật biết chơi đùa.
Có vẻ còn chơi rất hăng nữa.
Đạo Tinh Nữ Đế hướng về phía Tần Cửu Ca rồi khẽ gật đầu, quay đầu lại nhìn Vương Đằng bên cạnh mình.
“Vừa nãy người này chắc hẳn định đợi chúng ta tìm được thứ đồ gì tốt trong đó rồi xông ra cướp.”
Đạo Tinh Nữ Đế khẽ nói với Vương Đằng, nếu Tần Cửu Ca đã muốn làm vậy thì nàng sẽ làm như vậy trước.
Không gây nguy hại đến nàng là được, nàng vẫn rất kiêng dè thân phận của Tần Cửu Ca, cho dù nàng không nói ra.
Nhưng đối với thân phận của Tần Cửu Ca nàng thật sự rất kiêng dè, thân phận Đạo Tử Tiên Cổ Tần Tộc của Tần Cửu Ca luôn giống như một ngọn núi lớn đè nặng lên người nàng.
Ngọn núi lớn này nàng hiện tại tuyệt đối không thể nào vượt qua được.
Trong Thái Cổ Tiên Vực, những người ngoại giới kia không biết nội tình kiêng kỵ cổ tộc, nhưng trong lòng Đạo Tinh Nữ Đế, nàng hoàn toàn biết rõ.
Hơn nữa chính bởi vì biết nên trong lòng mới rất coi trọng.
Hiện tại nếu đã có thể giải quyết vấn đề trong hòa bình với vị Đạo Tử Cổ Tộc này thì trước hết cứ làm như vậy đã.
“Đồ cặn bã!”
Sau khi nghe xong lời của Đạo Tinh Nữ Đế, ngọn lửa giận trong lòng Vương Đằng lại một lần nữa bùng cháy.
Nhưng Vương Đằng lúc này không hề manh động, dù sao thì hắn cũng không phải là đối thủ của Loạn Không.
Vào trong Đế Phần ngoại trừ Thiên Tôn trở lên thì muốn vào được nơi này, không phải là tu vi càng cao càng tốt mà phải xem thiên tư, chỉ có thiên tư đạt đến một trình độ nhất định mới có thể đi vào.
Cho nên hiện tại Chiến Lão không ở bên cạnh hắn.
“Ngu xuẩn!”
Loạn Không tức giận mắng một tiếng trong lòng, tình huống hiện giờ xem ra không thể nào hòa giải được với Vương Đằng rồi.
“Hay là bây giờ giết hắn luôn ở đây đi, bằng không ra ngoài rồi chắc chắn sẽ có phiền phức rất lớn.”
Loạn Không nhìn Vương Đằng, chau mày nghĩ, ở bên ngoài gia tộc của Vương Đằng vẫn rất có thế lực.
Mà Vương Đằng này lại là thiếu tộc trưởng trong tộc, thế lực gia tộc có thể điều động chắc chắn cũng rất đông.
Hắn hoàn toàn có thể nhìn ra, Vương Đằng này hiện giờ mới vừa bắt đầu có xích mích với hắn, hơn nữa chắc là không có gì hòa giải được.
Dù sao thì Vương Đằng này tín nhiệm yêu nữ bên cạnh hắn như vậy, Loạn Không nghĩ miên man, trên người bắt đầu nổi lên sát khí nhàn nhạt.
Mà chỉ cần hiện tại hắn giết chết Vương Đằng tại đây thì chẳng còn chuyện gì nữa.
Bởi vì ở đây ngoại trừ bọn họ ra thì chẳng còn ai khác.
Đến lúc đó người chết rồi thì còn uy hiếp gì tới hắn nữa?
“Chết!”
Loạn Không nghĩ thầm trong lòng rồi lớn tiếng nói, lúc này thần sắc của Loạn Không bùng nổ, nếu hắn đã quyết định rồi thì phải bắt đầu hành động ngay.
Tu vi hiện tại của Loạn Không đã đạt đến Nhân Hoàng Tam Trùng, đối phó với Vương Đằng chỉ mới đạt đến Thái Hư chi Cảnh này còn không đơn giản hay sao.
Trên người Vương Đằng có chí bảo, lẽ nào Loạn Không hắn không có?
Hơn nữa trong lòng Loạn Không không có bảo vật nào có thể sánh được với Luân Hồi Đế Cảnh của hắn.
Ít nhất thì cho đến hiện tại hắn đã từng gặp vô số bảo vật nhưng vẫn cảm thấy Luân Hồi Đế Cảnh của bản thân bá đạo phi phàm có thể xếp hàng đầu.
“Luân Hồi Đế Cảnh, Luân Hồi Đạo.”
Loạn Không lớn tiếng hô lên trong lòng, nếu hắn đã quyết định ra tay thì phải ra sát chiêu, một kích tất sát.
Trong lòng Loạn Không vẫn rất tự tin về việc bản thân có thể giết được Vương Đằng hay không.
Dù nói thế nào đi nữa, tu vi của hắn cũng cao hơn Vương Đằng một đại cảnh giới.
Trong tay còn có chí bảo khủng bố tuyệt luân như Luân Hồi Đế Cảnh nữa.
Cho dù Luân Hồi Đế Cảnh này bị phong ấn, vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh nhưng sự trợ giúp của nó đối với Loạn Không mà nói là vô cùng to lớn.
Nhân Hoàng Tam Trùng cường đại bình thường không phải là đối thủ của một tay hắn.
Nhân Hoàng cao hơn hắn một hai trùng cảnh giới cũng chưa chắc đã là đối thủ của hắn.
“Tinh Nguyệt cẩn thận!”
Vương Đằng thấy trên người Loạn Không có một cổ đạo tràn đầy khí tức thần bí, lớn tiếng hét lên với Tinh Nguyệt.
Tuy rằng đây không phải là Luân Hồi Đạo chân chính, nhưng cũng đã chạm đến ranh giới của Luân Hồi Đại Đạo.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất