Ta Là Võ Học Gia

Chương 152: Nơi Khởi Nguồn Của Thuật Tinh Luyện

Chương 152: Nơi Khởi Nguồn Của Thuật Tinh Luyện

=== oOo ===

“Cái gì? Mười cái hả? Không có cửa đâu!” Con Hổ Nghịch Tập nghe vậy hốt hoảng nói: “Mẹ nó ta chỉ có tổng cộng tám nguyên liệu để chế tạo thôi!”
“Vậy ngươi cho ta năm cái cũng được chứ!”
“Ba cái! Nhiều hơn thì không có!” Con Hổ Nghịch Tập kiên quyết nói.
Vương Vũ cười ha ha dọa dẫm nói: “Dã thú huynh, ngươi nên biết, bây giờ ngươi chỉ mất năm cái bẫy, thế nhưng đổi lại không chỉ có năm cái đó... Ta đoán không nhầm thì nhiệm vụ này của ngươi là duy nhất thì phải...”
Con Hổ Nghịch Tập trầm mặc một lúc, cắn răng nói: “Mẹ nó, coi như ngươi lợi hại!”
Khi Vương Vũ trở lại thành Thiên Phong, Con Hổ Nghịch Tập đã chờ sẵn hắn tại cửa thành từ sáng.
Con Hổ Nghịch Tập nhìn thấy Vương Vũ, vội vàng cười tươi chạy tới nghênh đón: "Người anh em Vô Danh đã về rồi.." Vẻ mặt nịnh nọt hệt như cấp dưới đang nhìn thấy lãnh đạo vậy.
Người ta có câu là: không ai đánh người đang cười. Thấy Con Hổ Nghịch Tập như thế này, người thành thật như Vương Vũ cũng không tiện truy cứu gã về tội lừa hắn.
"Ừ! Cho ngươi!" Vương Vũ gật đầu, đưa Phong Nhãn cho Con Hổ Nghịch Tập.
Con Hổ Nghịch Tập nhận lấy Phong Nhãn, con mắt đảo tròn nghĩ cách chuồn đi, sau đó gã nhận được nhắc nhở từ hệ thống.
[Hệ thống nhắc nhở: Thiết Ngưu gửi lời kết bạn.]
"Thiết... Thiết Ngưu!?" Con Hổ Nghịch Tập lập tức ngây người. Gã vốn đang định chạy trốn, nay lại ngơ ngác nhìn Vương Vũ: "Ngươi là đại thần Thiết Ngưu?"
Đại thần Thiết Ngưu, cao thủ sáng chói nhất nổi tiếng nhất diễn đàn, vì vài lần diệt BOSS mà lên tivi, Đồ Long Giả duy nhất trong thế giới Trọng Sinh, ngay cả hào quang của cựu Chiến Thần và Pháp Thần của game online đều bị hắn che phủ.
Điều này vẫn chưa đáng sợ nhất, thứ đáng sợ nhất chính là người này là một thành viên của "Toàn Chân Giáo", một công hội với tiếng xấu nổi khắp trò chơi.
Xưa nay Toàn Chân Giáo vẫn nổi tiếng là âm hiểm và giả dối, bàng môn tả đạo trong giới chơi game. Trong trò chơi thực tế ảo mới toanh này, Toàn Chân Giáo lại là công hội đầu tiên bảo vệ được trụ sở, còn từng đánh tan công hội lớn nhất game Trọng Sinh là Tung Hoành Thiên Hạ, uy danh hiển hách, gần như người nào cũng biết tới bọn họ.
Thiết Ngưu với thực lực cá nhân siêu mạnh, thủ đoạn âm hiểm và độc ác (Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, cho nên người khác đều cho rằng Vương Vũ cũng vô lại như những người của Toàn Chân Giáo khác), làm cho tất cả người chơi tự do không công hội trong Trọng Sinh đều dán cho Vương Vũ cái nhãn mác là "Quyết không được dây vào".
Con Hổ Nghịch Tập nghĩ tới việc mình lại đi lừa tên trứng thối cấp tổ tông này, gã dường như cảm thấy lưng lạnh toát.
"Đúng vậy, là ta!" Vương Vũ gật đầu.
"Thất kính, thất kính rồi... Các vị đại thần Toàn Chân Giáo vẫn luôn là thần tượng của ta..." Con Hổ Nghịch Tập nói những lời chân tình từ tận đáy lòng.
Vương Vũ khẽ cười: "Ta cũng nhìn ra được điều đó!"
Tác phong vô sỉ đó của Con Hổ Nghịch Tập thật sự là quá ăn khớp với đám người Toàn Chân Giáo kia.
"Cho nên ngươi đừng có hòng lừa ta tiếp, không thì ta có mười mấy phương pháp khiến ngươi sống không bằng chết!" Vương Vũ lên tiếng uy hiếp. Quả thực võ học Trung Hoa có không ít loại võ công dùng để tra tấn người ta, ví dụ như phân cân thác cốt thủ gì đó, Vương Vũ rất am hiểu.
"Biết, biết rồi..." Con Hổ Nghịch Tập toát mồ hôi hột, gã hiểu rất rõ tính cách của đám người Toàn Chân Giáo, năm xưa có một công hội lớn đứng đầu giới game thủ tên là Tam Sát Trang, thế mà bị Toàn Chân Giáo xử mất bốn vị hội trưởng, bởi vậy Tam Sát Trang đã phân tách làm ba công hội lớn... Công hội Vạn Lý Hoàng Sa ở thành Thiên Phong chính là một trong ba công hội kia.
"Biết là tốt rồi!" Vương Vũ cười, bắt đầu tán dóc: "Đúng rồi, ngươi đọc 'Thủy Hử' chưa, trong truyện đó cũng có Thiết Ngưu và con hổ... Kỳ thật hai ta cũng có duyên đấy."
Con Hổ Nghịch Tập: "..."
Trong "Thủy Hử", Thiết Ngưu và hổ vốn không có mối quan hệ tốt đẹp gì với nhau... Tên này đang đe dọa mình sao?
Khi đã biết được Vương Vũ là ai, đương nhiên Con Hổ Nghịch Tập không còn dám có ý tưởng không an phận, thành thật trả nhiệm vụ, học được kỹ năng rồi lập tức bắt tay vào chế tác.
Nửa giờ sau, Con Hổ Nghịch Tập lấy một viên tinh hạch ma pháp to bằng năm đồng xu đưa tới trước mặt Vương Vũ.
"Đây chính là bẫy?" Vương Vũ vốn tưởng bẫy thì phải là thứ to như cái bẫy thú, ai ngờ nó lại bé xíu thế này.
"Bẫy Ma Pháp mà, nếu giống như bẫy của Cung thủ thì rớt giá trị quá..." Lúc này Con Hổ Nghịch Tập cũng không quên tự khoe mẽ.
Vương Vũ nhận lấy tinh hạch trong tay Con Hổ Nghịch Tập, nhìn thoáng qua rồi hài lòng bỏ vào trong túi.
Bẫy Ma Pháp: Làm cho mục tiêu đối địch rơi vào trạng thái giam cầm 45%, vả lại không thể sử dụng kỹ năng trong thời gian ba phút.
Uy lực tuy không bằng cái bẫy vừa rồi, thậm chí kỹ năng giam cầm ngay cả một phần mười còn không có, nhưng Vương Vũ đã rất hài lòng. Dù sao hắn không hứng thú với đánh bia cố định, giam kỹ năng lại mới là thứ mà Vương Vũ thích nhất.
Vương Vũ chia tay Con Hổ Nghịch Tập, đi tới hòm thư gửi Đá Thánh Ma cho Dương Na, sau đó hắn lên phi thuyền bay tới thành Titan.
Tuy cái nơi bé tí xíu này được gọi là thành thị, nhưng thực chất nó giống như một bộ lạc, thậm chí còn chẳng có tường thành bao quanh, chỉ có mấy con đường thưa thớt, một đám NPC cao chừng hai ba mét đứng trong gió lạnh trên đường phố vẫy gọi khách khứa. Ngay cả ngoài đường cũng chẳng có mấy người chơi.
Thành Titan này vừa đơn sơ lại vừa heo hút, đừng nói là so sánh với các thành chính, cho dù thôn tân thủ cũng có vẻ phồn thịnh hơn chỗ này rất nhiều.
Trong cốt truyện thì Titan là con của Thần Sáng Thế, lúc sáng tạo ra thế giới này, Titan cũng tham gia. Nhưng Trung Hoa có câu ngạn ngữ là "Chim chóc hết, cung nỏ cất vào kho", trong chuyện xưa của phương Tây cũng có rất nhiều ví dụ về chuyện này. Vì "khen ngợi" công tích của các Titans, Thần Sáng Thế đã đày Titan tới nơi cực bắc lạnh khủng khiếp.
Dĩ nhiên Thần Sáng Thế đối xử với Titans như vậy là vì Titans cũng chẳng phải hạng tốt đẹp gì, nghe nói là đã liên quan tới vấn đề luân lý gia đình, hệ thống không giới thiệu gì nhiều, nhưng quả thực không thể hoài nghi thực lực của các Titans được.
Người chơi ở thành Titan là rất ít, vì môi trường nơi đây quá khắc nghiệt, nhiệt độ hàng năm luôn duy trì ở âm 30 độ C. Nhất là bây giờ khi đang giữa đông, ngoài đời đã đủ lạnh rồi, vào game lại còn phải chịu lạnh nữa, nên ngoại trừ có nhiệm vụ đặc biệt phải làm ra thì chẳng có kẻ nào ngu ngốc bỏ tiền chạy tới đây ăn hành cả.
Bởi vì người ở nơi này rất ít ỏi, việc tìm người chơi nghe ngóng về nhiệm vụ là điều không nên, Vương Vũ đành phải đi tìm NPC để dò hỏi.
Titan nằm ở trận doanh trung lập, dường như không ưa Long tộc chút nào, mà Vương Vũ thì lại có danh vọng cực kỳ thấp với Long tộc, qua nơi này hắn lại được hoan nghênh nhiệt liệt.
Vương Vũ đi một vòng, nhắm mục tiêu tới tiệm rèn. Vương Vũ cũng biết dùng búa dùng đe, nói thế nào thì cũng là cùng nghề với thợ rèn này, người cùng nghề thường có tiếng nói chung, và quan trọng nhất là lò rèn đang đỏ rực, hừng hực khí thế, vừa nhìn là thấy ấm áp rồi...
Vương Vũ đi vào tiệm rèn, thấy một người khổng lồ Titan tay trần đang đứng bên bếp lò quai búa rèn binh khí.
"Xin chào!" Vương Vũ đi tới bên bếp, chào hỏi thợ rèn kia.
Thợ rèn người khổng lồ Titan nghe thấy thế, bèn buông đồ trong tay ra, chào hỏi Vương Vũ rất thân thiện: "Thưa ngài Đồ Long Giả đáng kính, ta có thể giúp gì cho ngài?"
"Xin hỏi ngươi có biết Trái Tim Titan không?"
"Xin lỗi, ta không biết. Ngài có thể tới chỗ Arceus hỏi xem sao!"
"Arceus? Đó là ai?" Vương Vũ hỏi.
Thợ rèn đáp lời: "Arceus là thủ lĩnh của bọn ta! Hắn rất mạnh, vô cùng mạnh..."
"Cảm ơn!" Vương Vũ quay người định bước đi.
"Ngài không mua món đồ gì sao?" Thợ rèn lại hỏi.
"Không..." Vương Vũ nói, Vương Vũ đã nhìn qua những thứ trong tiệm rèn này rồi, đều là rác cả.
"Thật tiếc quá, ta là thợ rèn tốt nhất thành Titan này..." Thợ rèn lẩm bẩm.
Vương Vũ cười, thầm nghĩ: "Với trình độ này của ngươi mà đặt ở các thành chính khác, cùng lắm chỉ là học việc mà thôi..."
Nhưng thợ rèn kia lại thì thào nói thêm một câu: "Chiếc búa đe hiện tại hoàn toàn không chịu được sức mạnh của ta. Nếu ta có một chiếc búa tốt hơn, ta có thể làm rạng rỡ thuật Tinh Luyện của tộc Titans rồi!"
"Thuật Tinh Luyện?" Vương Vũ hơi giật mình, bèn hỏi: "Ngươi cần chiếc búa như thế nào?"
"Chỗ Arceus có một chiếc búa rất tốt, ngươi có thể mượn nó giúp ta được không?"
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn kích hoạt nhiệm vụ phụ "Thuật Tinh Luyện Titan", có nhận không?]


Trang 77# 2

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất