Ta Là Võ Học Gia

Chương 151: Bẫy Khốn Ma!

Chương 151: Bẫy Khốn Ma!

=== oOo ===

Vương Vũ cũng không phải kẻ ngu, ngay lúc hắn nhìn thấy Thiên Phong Thú đã biết là Con Hổ Nghịch Tập đang lợi dụng mình, người Toàn Chân Giáo trước giờ đều là hại người, nếu Vương Vũ mơ mơ hồ hồ bị người khác lợi dụng, sau này không chừng sẽ bị người khác chế giễu!
Tốc độ của Vương Vũ nhanh, tốc độ Thiên Phong Thú càng nhanh hơn, một người một thú rất nhanh đã chạy đến bên cạnh Con Hổ Nghịch Tập.
“Trời ơi!”
Thấy Vương Vũ không bị lừa, Con Hổ Nghịch Tập co cẳng vừa chạy vừa la lớn: “Người anh em à, ngươi cần gì phải vậy chứ, sơn cốc nhỏ thế này ngươi cảm thấy có thể trốn nó sao?”
Thân hình Vương Vũ lóe lên, lắc lên phía trước Con Hổ Nghịch Tập, quay đầu cười nói: “Ta chạy qua người là được rồi!”
“Cha mày...” Con Hổ Nghịch Tập còn chưa chửi tục xong đã bị Thiên Phong Thú đuổi sát sau lưng, bị nó giẫm một cước đè xuống mặt đất, Thiên Phong Thú bật nhảy, giẫm mạnh liên tục mấy cước, Con Hổ Nghịch Tập biến thành một luồng ánh sáng trắng.
“Thật hung ác...”
Vương Vũ nhìn vào chỗ Con Hổ Nghịch Tập chết, âm thầm lau mồ hôi, hắn ta chết như vậy nhất định trong lòng sinh ra có bóng ma tâm lý.
Nghề nghiệp Võ sư người nhẹ như chim yến, hoàn toàn không phải loại nghề nghiệp thô kệch như Kỵ sĩ có thể sánh được.
Thiên Phong Thú giết chết Con Hổ Nghịch Tập xong lại đuổi sang bên này, Vương Vũ không hề hoang mang nhảy qua phía bên cạnh, một gậy quất vào Thiên Phong Thú.
-1958
Thân hình Thiên Phong Thú run lên, nó muốn xoay người lại, nhưng mặc dù tốc độ của con hàng này không chậm, cơ thể của nó thật sự quá lớn, trong mắt Vương Vũ tốc độ xoay người của nó như phim chiếu chậm.
Đầu Thiên Phong Thú còn chưa xoay lại thì Vương Vũ đã nhảy đến, đánh vào đầu nó một gậy.
-2125
Thiên Phong Thú bị đau, nó vung cái đuôi có đầy gai muốn quật vào Vương Vũ. Vương Vũ nhảy xuống, cái đuôi Thiên Phong Thú nện vào đầu nó tạo ra một hiệu quả gây choáng...
Thừa dịp Thiên Phong Thú bị choáng, Vương Vũ nhảy lên đầu nó một lần nữa, hắn thay găng tay rồi một đấm mạnh xuống.
Bao tay có tốc độ đánh nhanh cùng với lực tấn công cao, còn có thể tung ra tất cả kỹ năng, phóng chiêu cũng mạnh mẽ hơn nhiều trường côn, một bộ liên kích hạ xuống, Thiên Phong Thú lại bị Vương Vũ đập rớt khoảng ba trăm nghìn máu.
Thiên Phong Thú vô cùng tức giận, nó chợt trở mình hất Vương Vũ xuống, sau đó há miệng ra, gió từ bốn phương tám hướng trong sơn cốc ùa qua, tạo thành một tấm bình phong che Thiên Phong Thú lại.
Vương Vũ thầm nghĩ: “Sao nó tung chiêu cuối nhanh như vậy chứ?”
Thiên Phong Thú ngây người một hồi, tấm bình phong của nó đã tản đi, sau đó nó lại đầy sinh lực và nội lực xuất hiện trước mặt Vương Vũ.
“...” Lần này làm cho Vương Vũ đau cả đầu... Thiên Phong Thú chỉ rơi 10% máu đã phóng chiêu cuối rồi, đủ thấy chiêu này có thời gian phục hồi không dài... Con chuột thối máu nhiều như vậy nên đánh sao đây.
Lúc này Con Hổ Nghịch Tập trong thành kêu lên một tràng trong kênh đội ngũ: “Ngươi làm vậy thì có ích gì chứ... Bản thân ngươi cũng không giết được nó!”
Vương Vũ cười ha ha nói: “Ta có thể dẫn nó đến vị trí ở hướng sáu giờ mà!” Vừa rồi Vương Vũ đã thấy Con Hổ Nghịch Tập chôn vật gì ở đó.
“Ngươi!” Ngữ khí Con Hổ Nghịch Tập liền mềm nhũn: “Người anh em à, nể tình ta dẫn ngươi ra khỏi Vùng nước xoáy, chúng ta thương lượng đi!”
“...” Vương Vũ im lặng, trong trò chơi thật sự không thiếu những người tài giỏi, vừa rồi Con Hổ Nghịch Tập còn dám gài mình vào chỗ chết, bây giờ lại còn dám đưa cái mặt ra mà lôi kéo tình cảm, trình độ vô sỉ cũng không kém bao nhiêu so với đám người Toàn Chân Giáo kia.
“Thế nào?” Vương Vũ hỏi.
“Kinh nghiệm giết BOSS về ngươi, còn đồ vật rơi ra thì cho ta, như thế nào?”
Vương Vũ tức giận nói: “Ngươi có biết xấu hổ không hả?”
Tên này đúng là mặt dày vô cùng, yêu cầu vô sỉ như vậy cũng dám nói ra được, không nói đến việc hiện tại kinh nghiệm của Vương Vũ bị phong tỏa khiến hắn đã không chiếm được lợi ích nào, cho dù Vương Vũ có thể nhận được kinh nghiệm, chỉ cần hắn không ngu thì sẽ không đồng ý với đề nghị của Con Hổ Nghịch Tập.
“Ta có thể bỏ tiền ra mua mà!” Con Hổ Nghịch Tập vội vàng nói.
“Thật không? Vậy đợi lát nữa rơi ra cái gì rồi hãy nói!” Thân hình Vương Vũ nhảy vọt lên, lên xuống mấy cái đã tới vị trí Con Hổ Nghịch Tập chỉ.
Trí thông minh của Thiên Phong Thú không cao nên nó luôn theo sát phía sau Vương Vũ, vừa đi vào bên trong phạm vi một mét nơi Vương Vũ đứng, đột nhiên cả sơn cốc tỏa ánh sáng rực rỡ, tất cả gió trong sơn cốc đều ngừng lại.
Ngay sau đó một trận pháp ngôi sao màu xanh lục bay lên từ dưới chân Vương Vũ và Thiên Phong Thú, Vương Vũ vội vã nhảy về sau chạy ra khỏi trận pháp. Thiên Phong Thú không có ý thức như Vương Vũ, nó ngờ nghệch đứng tại chỗ nhìn xung quanh, sau đó bị trận pháp hóa thành lồng giam nhốt vào bên trong.
[Hệ thống nhắc nhở: Đội ngũ của bạn khởi động Bẫy Khốn Ma vây hãm, Thiên Phong Thú bị nhốt 30 phút đồng hồ.]
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn bị Bẫy Khốn Ma đánh trúng, không thể sử dụng kỹ năng trong 30 phút.]
Vương Vũ nhìn lại bảng kỹ năng của mình, quả nhiên đã hóa thành màu xám... Ở trên mỗi kỹ năng còn có thời gian đếm ngược, mà Thiên Phong Thú bị vây hãm bên trong trận pháp ngôi sao màu xanh lục này, không nói đến việc dùng kỹ năng, thân hình con súc sinh này to lớn như thế, lại phải chen chúc trong cái lồng giam nhỏ hẹp như vậy, muốn quay người thôi cũng khó rồi.
Thân là một tông sư võ học, đánh nhau không cần kỹ năng ở trong game này thì Vương Vũ còn ngán ai nữa?
Tấn công bằng tay cũng không đến được bên trong cái bẫy, Vương Vũ đổi vũ khí thành Sự Chấp Nhất Của Võ Giả, hắn hất gậy ra, Bẫy Khốn Ma, một chiêu Dương Xung Ngạ Hổ đập vào đầu Thiên Phong Thú.
Côn pháp di chuyển theo thế phòng thủ, cho nên trong võ thuật cổ xưa Trung Hoa, lực công kích của côn pháp không quá cao, do Thiên Phong Thú không thể hành động, Vương Vũ dứt khoát bỏ qua phòng ngực dùng Ngũ Lang Bát Quái Côn lấy tấn công làm chính.
Ngũ Lang Bát Quái Côn biến hóa giống như thương pháp, thế võ nhẹ nhàng biến hóa quỷ dị, dùng tấn công thay phòng thủ nên lực sát thương vô cùng kinh người.
Có khả năng Thiên Phong Thú này máu dày, Vương Vũ đánh xong hết một lần cả bộ côn pháp sáu mươi bốn thức mới khiến nó thành một luồng ánh sáng trắng.
Ánh sáng trắng hiện lên, Bẫy Khốn Ma giải trừ, một hạt châu to tròn rơi trên mặt đất.
Phong Nhãn: Vật phẩm nhiệm vụ!
“Đệt! Lại là BOSS nhiệm vụ!” Vương Vũ thất vọng thầm mắng một tiếng rồi ném Phong Nhãn vào trong túi.
Trong game Trọng Sinh, đa số BOSS nhiệm vụ đều có đạo cụ đặc biệt để ứng phó, cho nên để ngăn ngừa người chơi có dụng ý xấu đi săn BOSS, trừ khi là BOSS nhiệm vụ duy nhất giống như Ngân Lang Vương, thì BOSS nhiệm vụ thông thường ngoại trừ rơi ra vật phẩm nhiệm vụ, rất ít khi rơi những vật khác.
Sau khi Thiên Phong Thú chết, gió trong sơn cốc liền ngừng lại, Vùng nước xoáy Thiên Phong ngoài sơn cốc kia cũng biến mất không thấy đâu, Vương Vũ lại mở bản đồ ra, tìm được phương hướng của thành Thiên Phong rồi lập tức đi về hướng đó.
Bên kia Con Hổ Nghịch Tập nhận được tin Thiên Phong Thú bị giết, lập tức gửi tin nhắn cho Vương Vũ: “Rớt chứ?”
“Có rớt!” Vương Vũ buồn bực nói: “Con mẹ nó sao không nói sớm là BOSS nhiệm vụ, hại ta tốn sức cả buổi, không ngờ lại là đánh thuê cho ngươi!”
Con Hổ Nghịch Tập cười khà khà nói: “Khà khà, nói trước cho ngươi biết thì ngươi sẽ đánh sao?”
“Mụ nội ngươi! Lại dám gài ta!” Vương Vũ kịp phản ứng lại.
Con Hổ Nghịch Tập vội nói: “Đâu dám đâu dám, ta cũng không còn cách nào khác hết, ta ra giá cao để mua vật kia có được không!”
Vương Vũ suy nghĩ một lúc hỏi: “Đây là nhiệm vụ gì vậy?”
“À...” Vốn Con Hổ Nghịch Tập thật sự không muốn nói ra, nhưng lại sợ Vương Vũ làm khó mình, do dự một hồi nói: “Kỹ năng ẩn giấu, Bẫy Ma Pháp!”
“Chính là cái cạm bẫy vừa rồi sao?” Vương Vũ hoảng sợ nói...
Vương Vũ từng chứng kiến qua uy lực của Cạm Bẫy Khốn Ma, món đồ chơi này quá biến thái, nó không chỉ có thể phong ấn kỹ năng còn có thể giam cầm BOSS hoàn toàn, nếu thật sự Con Hổ Nghịch Tập có loại kỹ năng này thì hắn còn không phải muốn lên trời hay sao?
Con Hổ Nghịch Tập mỉm cười đáp: “Đâu có biến thái đến như vậy, cái kia là bẫy ma pháp mà NPC cho ta... Bẫy Ma Pháp của ta có thể được một phần mười của NPC thì ta đã cảm tạ trời đất rồi!”
“Ba phút à? Cũng không tệ!” Trong trò chơi với thời gian mấy giây trong chiến đấu cũng có khả năng chi phối toàn bộ cuộc chiến, cho dù ba phút cũng tuyệt đối là cực kỳ biến thái.
“Ta có thể cho không ngươi Phong Nhãn này, nhưng mà ngươi phải làm cho ta mười cái bẫy!” Vương Vũ đáp.
Vừa rồi Vương Vũ thấy Con Hổ Nghịch Tập chôn đồ xuống đó, cho nên khẳng định Bẫy Ma Pháp này là vật phẩm có thể sử dụng được, Vương Vũ còn ba con BOSS cần giết, không chừng những con BOSS vô sỉ đó còn có kỹ năng biến thái gì, Bẫy Ma Pháp nhất định có thể có tác dụng lớn.


Trang 77# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất