Chương 55: Trận Chiến Bắt Đầu (2)
=== oOo ===
Vừa đến giờ, chỉ thấy chính giữa trận hình của lũ quái nhỏ phía trước trụ sở công hội hiện lên một chùm sáng vàng, một tên đạo tặc cao lớn, người quấn kín như cái vại xuất hiện ở cửa khe núi.
Đây là lần đầu mọi người nhìn thấy BOSS Hoàng Kim, tất cả đều tò mò tung Thuật Thăm Dò.
Đạo tặc hung hãn Lạc Nhật phẫn nộ - Urtus (Cấp ???) (BOSS) (Hoàng Kim)
HP: 300.000
MP: 5.000
Kỹ năng: Xung Phong, Băng Sơn Kích, Toàn Phong Trảm, Chiến Tranh Nộ Hống (chiến trận), Tuyệt Vọng Báo Thù (bị động).
Không hổ là BOSS Hoàng Kim, thuộc tính hơn cấp Bạch Ngân tới mấy lần, còn có nhiều hơn hai kỹ năng.
Nhất là trang bị trên người Urtus này, so với Urtus lúc trước, rõ ràng là hơn hẳn một cấp bậc.
Urtus lúc trước chỉ có áo giáp, các khớp ở thân dưới đều để lộ, mà BOSS cấp Hoàng Kim nhưng lại ăn mặc như Gundam, thêm thanh đao trong tay kia còn đang tỏa ra ánh sáng lấp lánh, trông hết sức hấp dẫn.
"Ôi, bộ đồ con BOSS này mặc yếu hơn con lần trước nhiều!" Vương Vũ quan sát Urtus một chút, lẩm bẩm trong kênh công hội.
Minh Đô bật cười: "Sao thế? Ngươi với nó có chuyện cũ gì với nhau à?"
Trong lúc hai người nói chuyện, Urtus giận dữ gầm lên một tiếng, quát to: "Hỡi các chàng trai của đoàn Đạo Tặc Lạc Nhật, đám dân ti tiện này lại chiếm lấy gia viên của chúng ta, chúng ta nên làm gì đây?"
Đám quái nhỏ ngu ngốc bên ngoài khe núi bị cuốn hút, cùng kêu vang: "Đánh mẹ chúng, giết cả nhà chúng!"
Cái lời thoại chó má gì vậy!
"Ha ha ha, không tệ! Hãy làm cho lũ dân ti tiện như đàn bà này biết đến sự lợi hại của chúng ta nào!"
Lúc này Urtus cười to một tiếng. Một quầng sáng màu vàng tỏa ra từ trên người Urtus, nhanh chóng lan ra, bao trùm lên tất cả quái nhỏ.
Đám quái nhỏ lập tức như được phủ thêm một tầng chiến giáp màu vàng.
Quăng thuật Thăm Dò qua, quả nhiên thuộc tính của đám quái nhỏ này tăng lên gấp đôi!
"Xông lên!!"
Urtus thét lên, đám quái nhỏ của đoàn Đạo Tặc Lạc Nhật lập tức ùa tới như thủy triều.
Trong lúc bầy đạo tặc càng ngày càng chạy tới gần, Vô Kỵ tỉnh táo đếm ngược trong kênh công hội.
"3... 2... 1! Bắt đầu!"
Vô Kỵ vừa dứt lời, Xuân Tường vung pháp trượng lên, bốn tiểu quỷ lập tức chặn kín cửa vào khe núi.
Vị trí cửa vào chỉ có từng đó, đám đạo tặc công thành có thể phá tường, nhưng chúng còn chưa mạnh tới mức phá được núi, cho nên nếu chúng muốn đi qua thì ắt phải tiêu diệt tiểu quỷ của Xuân Tường.
Xuân Tường là một Thuật sĩ hắc ám cộng điểm vào nhanh nhẹn, đi theo trường phái đáng khinh, tuy lượng máu không bằng nghề nghiệp Tanker, nhưng cao hơn các nghề nghiệp cận chiến khác chứ không hề thua kém.
Cho nên đám tiểu quỷ của hắn ta cũng chịu đòn khá ác.
Hàng Đạo Tặc Lạc Nhật đi đầu bị Xuân Tường hạ độc, thuộc tính sụt giảm, một lượt công kích chỉ làm giảm 80% máu của tiểu quỷ.
Đợt tấn công thứ hai còn chưa rơi xuống, Xuân Tường đã tung chiêu Bẻ Cong, dãy Đạo Tặc Lạc Nhật đi đầu bị định thân tại chỗ, còn dãy Lưu Manh Lạc Nhật và Đạo Tặc Lạc Nhật khác thì bị chặn lại ở phía sau.
Dưới sự yểm hộ từ sấm sét và hỏa cầu của Minh Đô, Bao Tam, Ký Ngạo và Danh Kiếm Đạo Tuyết chỉ mất một hiệp đã tiêu diệt được ba tên Lưu Manh Lạc Nhật, lại còn rút lui thành công.
Điều khiến bốn người vui mừng đó là giết quái nhỏ vẫn được cho điểm!
Giết một quái nhỏ được ba điểm, hỗ trợ một lần thì được một điểm.
Bốn người được ba điểm, hưng phấn không thôi, lòng thầm nghĩ một ý tưởng đáng khinh: "Nếu không gì bất ngờ, phần thưởng của hệ thống hẳn là phát theo điểm, đến lúc đó mấy người bọn họ không giết được mạng nào thì đúng là quá ngu rồi, ha ha ha!!"
Bốn người đang đắc chí, một bóng người bỗng giẫm lên vách núi bên trên đầu lũ Đạo Tặc Lạc Nhật.
Bịch bịch bịch, chỉ cái cú nhảy, hắn đã nhảy tới ngay trên đầu Urtus.
Trong game online, bọn họ mới chỉ gặp được một người có võ công cao cường như vậy... đó chính là Vương Vũ.
"Choang! Choang! Choang!"
Vương Vũ lao xuống, tung chiêu Ưng Đạp giẫm lên đầu Urtus.
Urtus quay người lại, Vương Vũ giẫm vào không khí, ba chiêu Ưng Đạp đều đánh lên lưng Urtus.
- 68
- 120
- 270
Sát thương tăng thêm - 100
Những con số liên tục xuất hiện trên đỉnh đầu Urtus.
Urtus nổi giận gầm lên một tiếng, thu đao, cúi người dùng một chiêu Xung Phong đâm tới.
Vương Vũ đáp xuống đất xong, hơi sững người ra. Lũ quái nhỏ còn chưa kịp tấn công, hắn đã mở kỹ năng U Linh, thuận tay tung một sóng niệm khí đánh lên người Urtus, rồi nương phản lực bật người ra sau, nhảy vọt giữa không trung tránh né Xung Phong của Urtus. Hắn giẫm lên đầu quái nhỏ, thoát khỏi vòng vây.
Urtus làm gì chịu bỏ qua cho Vương Vũ, nó hủy chiêu Xung Phong, dùng Băng Sơn Kích, cũng nhảy ra khỏi vòng vây.
Ngay khi Urtus nhảy ra khỏi vòng vây, ánh sáng vàng trên người đám quái nhỏ Đạo Tặc Lạc Nhật cũng biến mất...
Vương Vũ giẫm lên vách núi, phi thân nhảy sang, giữ chắc thù hận của BOSS rồi mới quay người chạy đi, đây là chuyện diễn ra chỉ trong nháy mắt.
Thấy Vương Vũ bay tới đỉnh đầu BOSS, đạp mấy cái, người đứng xem trên khe núi nhất thời trợn tròn mắt.
"Mẹ nó... Ngươi có nhìn thấy không, tên Võ sư kia bay được kìa..."
Những người chơi này phần đông đều truyền tống tới từ các chủ thành khác, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp được hành vi kiểu vượt nóc băng tường trông rất mãn nhãn này.
"Thấy rồi, nhưng vì sao hắn lại đạp BOSS, chẳng lẽ chán sống rồi?"
So với việc nhảy nhót tung bay, phương thức trêu chọc BOSS của Vương Vũ càng khiến người ta rúng động.
"Không phải là hắn định dẫn BOSS đi chứ..." Một người lẩm bẩm.
Những người khác cười: "Nói đùa gì vậy, dẫn quái là chuyện của Cung thủ, một Võ sư tay ngắn, lượng máu lại tí xíu như hắn làm vậy không phải là đang lao đầu vào chỗ chết à?"
Nhưng khi thấy Urtus đuổi theo Vương Vũ... Đám người đứng xem đều há hốc mồm.
"Mẹ ơi, đúng là hắn dám dẫn BOSS thật!"
Một tên Kỵ sĩ tên là Mặt To Tròn lạnh lùng nói: "Hừ! Lại chẳng phải nghề nghiệp full nhanh nhẹn, có thể kéo được sao? Cho dù có kéo được, kéo thù hận hả? Ta thấy hắn không sống nổi ba mươi giây! Võ sư chung quy là nghề nghiệp rác mà thôi."
Một Võ sư tên là Lý Đại Long đứng bên cạnh Mặt To Tròn tỏ ra khó chịu: "Nói vậy cũng chưa chắc nhé, Võ sư kia tuy không cộng hết điểm vào nhanh nhẹn, nhưng hắn có thân thủ rất tốt, lại còn có Niệm Khí Ba, nói không chừng có thể kéo được BOSS. Nhưng Kỵ sĩ thì... Ngươi nhìn xem, người ta để Thuật sĩ đứng ở đầu hàng, cũng chẳng cần tới Kỵ sĩ, cho nên rốt cuộc ai rác rưởi, nhìn là thấy rõ rồi!"
Chỉ nhìn tên là biết vị Võ sư này là fan của võ công, nay trong game Trọng Sinh này, số người vẫn còn kiên trì chơi Võ sư đều là thật sự yêu thích nghề nghiệp này. Mãi mới gặp được một Võ sư kiệt xuất, lại còn bị kẻ khác coi thường, Lý Đại Long lập tức không vui.
"Hừ! Võ sư vốn rác rưởi, mọi người đều thấy thế! Không tin ta thì cứ chờ xem!"
Urtus dùng Băng Sơn Kích nhảy ra khỏi bầy quái, lập tức sải bước đuổi theo Vương Vũ.
Dù sao Vương Vũ mới chỉ cấp 16, Urtus dù là loại BOSS thiên về sức mạnh, nhưng dầu gì nó cũng là BOSS Hoàng Kim cấp 40, nên mặc dù Vương Vũ bật U Linh cũng vẫn bị Urtus đuổi kịp rất nhanh.
Urtus phát huy hoàn chỉnh đặc điểm tung kỹ năng một cách ngu ngốc với chế độ hệ thống, giơ tay là Toàn Phong Trảm, chém tới Vương Vũ với tiếng gió ù ù.
"Thấy chưa! Ta đã bảo là hắn không làm được mà!" Mắt thấy Vương Vũ sắp chết ngay tại chỗ, Mặt To Tròn hài lòng đắc chí mỉm cười, khiến mọi người phải căm tức quay sang trừng hắn.
Những người này đều đặt cược Toàn Chân Giáo sẽ bảo vệ được lãnh địa, thật không rõ Vương Vũ chết sẽ có lợi gì cho tên Kỵ sĩ này.
Lý Đại Long nắm chặt tay lại, không nói câu nào, chỉ nhìn chằm chằm Vương Vũ, trông hắn ta còn căng thẳng hơn cả người trong cuộc là Vương Vũ.
Đúng lúc này, Vương Vũ đột nhiên nằm xuống, lưng dán xuống đất, sau đó hai tay hắn đẩy mạnh khiến người trượt qua ánh đao, ra phía sau Urtus.
Urtus có vóc dáng cao lớn, ánh đao của nó cách mặt đất khá cao, nên Vương Vũ lướt qua mà không bị thương.
Độ vô sỉ của hệ thống là có hạn, chí ít chiêu này của Urtus tên là Toàn Phong Trảm chứ không phải là Đao Quang Thuẫn...
"Mẹ nó!"
Đám người đứng xem đều trợn tròn mắt: "Mẹ nó, thế này cũng được hả?? Có thể tránh né Toàn Phong Trảm của Chiến sĩ như vậy à? Điều này..."
Thấy cảnh tượng vừa rồi, bọn họ đều cảm thấy chuyến đi này không uổng công chút nào, tối thiểu là bọn họ còn học được một kỹ xảo hữu dụng.
Trang 29# 1