Chương 137: Ta là chồng của tiểu Hàn Tuyết.
Diệp Thiên Dật không sợ đấy, Linh Kiếm Phái của ngươi rất trâu bò à? Đúng, ta là đánh không lại ngươi, nhưng đừng quên sau lưng tiểu gia ta đây vẫn còn có thần tiên tỷ tỷ đấy! Một thần tiên này đã đủ để các ngươi không thể chống đỡ được rồi? Mặc dù Diệp Thiên Dật không xác định chắc chắn được rằng nếu mà đến lúc đó Mộ Thiên Tuyết biết mình bị Diệp Thiên Dật cho vào bẫy trở thành cái dáng vẻ kia, nàng rốt cuộc là sẽ giết ai
Nhưng Diệp Thiên Dật chính là không sảng khoái! Mẹ kiếp! Còn ưu việt cơ à? Nữ nhân của lão tử cũng là người ngươi có thể chạm vào sao? Chơi chết ngươi!
"Ờm... tiểu Hà à, là như vậy..."
Ngay vào lúc này, cửa lớn bị mở ra, Bạch Thiên Hạo vừa vỗ quần áo vừa khốn khổ nói: "Shittt! Sao đột nhiên lại mưa rào thế này!"
Hắn dậm chân sau đó nhìn sang, ánh mắt của tất cả mọi người cũng nhìn về phía Bạch Thiên Hạo!
Sau đó, Bạch Thiên Hạo nhìn Diệp Thiên Dật, lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Thật lòng mà nói, hắn rất quý mến Diệp Thiên Dật, hơn nữa Diệp Thiên Dật đã đánh bại hắn rồi, nên kiểu quý mến này lại thêm một phần kính phục! Hắn nghe nói em gái của mình đang yêu đương qua lại với Diệp Thiên Dật, thật ra phản ứng đầu tiên của hắn là cảm thấy khá vui...
“Diệp Thiên Dật, ngươi có ý gì đây? Ta hẹn ngươi đi ăn ngươi bảo không đi được. bây giờ lại mò đến nhà ta làm gì?”
Bạch Thiên Hạo đi tới, sau đó vỗ vỗ vào vai của Diệp Thiên Dật.
"Ha ha ha, anh vợ đừng hiểu lầm, chủ yếu là chú Bạch cũng hẹn ta tới nhà ăn cơm, vậy ta dù sao không thể từ chối chú Bạch để đi ăn với ngươi được đúng không? Chú Bạch và dì Trương sẽ mất hứng mất."
Diệp Thiên Dật cười cười rồi đứng dậy ôm Bạch Thiên Hạo một chút.
Hà Thường Vũ quay đi quay lại nhìn, gương mặt trở nên đờ đẫn, cái vẹo gì vậy?
Diệp Thiên Dật? Anh vợ? Ai là anh vợ? Sao hắn lại mang họ Diệp?
Bạch Chính Nguyên và Trương Lâm thật sự sắp sợ đến chết rồi! Cái tên Diệp Thiên Dật này đơn giản là lừa người quá lố rồi còn gì? Hãm hại bản thân thì không nói làm gì, nhưng làm không cẩn thận còn hãm hại Bạch gia hắn đó!
Nhưng mà suy nghĩ một chút, Bạch gia hình như cũng không sao, dù sao cũng là thông gia. Hà Thường Vũ nổi giận cũng sẽ không có gì, nói cho cùng cũng là người một nhà, nhưng còn Diệp Thiên Dật hành xử không cẩn thận hắn sẽ chết dưới tay Bạch gia.
Mặc dù Bạch Chính Nguyên không thích Diệp Thiên Dật, nhưng dù sao Diệp Thiên Dật cũng là con của bạn cũ, hắn vẫn hy vọng Diệp Thiên Dật có thể sống tốt. Thế nhưng nếu như bản thân Diệp Thiên Dật tìm đường chết, hắn thật sự không cần thiết phải cố gắng cứu hắn. Mà bây giờ Diệp Thiên Dật chính là đang tự tìm đường chết này!
Hà Thường Vũ này là ai chứ? Đó là người nối nghiệp tương lai của Linh Kiếm phái, một trong tám đại tông môn. Loại bối cảnh và cấp bậc này căn bản không có bao nhiêu thế lực để có thể chọc đến, mà một đại thiếu gia như vậy, tay cầm quyền sát phạt càn khôn, hắn mà biết được mình bị Diệp Thiên Dật trêu chọc như vậy sẽ nổi giận như thế nào đây?
Hắn đã quá rõ ràng loại tâm lý này của mấy tên công tử nhà giàu rồi, bởi vậy hắn mới có thể dạy ra người con được coi là tương đối tốt như Bạch Thiên Hạo. Hiện tại, hắn cảm thấy vô cùng lo lắng thay cho Diệp Thiên Dật.
"Tình huống gì đây? Ngươi là??"
Hà Thường Vũ nhìn về phía Bạch Thiên Hạo.
"Ngươi là ai?"
Bạch Thiên Hạo hỏi lại.
"Ta là Thiếu chủ của Linh Kiếm Phái, Hà Thường Vũ."
Bạch Thiên Hạo sững sờ một chút, hỏi: "Thiếu chủ Linh Kiếm Phái? Tới Bạch gia nho nhỏ của ta làm gì?"
"Bạch gia ngươi? Ngươi họ Bạch sao? Vậy ngươi... Diệp Thiên Dật! Ý gì đây?"
Đôi mắt Hà Thường Vũ híp lại nhìn Diệp Thiên Dật.
"Ta ấy hả, ta là chồng của tiểu Hàn Tuyết."
Diệp Thiên Dật nhếch miệng cười.
"Chú Bạch, đây là có ý gì?"
Hà Thường Vũ quay sang hỏi Bạch Chính Nguyên.
Trong lòng Bạch Chính Nguyên thở dài một hơi, đây có thể làm thế nào nữa? Hắn cũng không thể hại Diệp Thiên Dật được, sau đó nhanh chóng nói:
"Là như vậy, tuy rằng là Hàn Tuyết nhà ta quả thật đã hứa hôn từ bé với Linh Kiếm Phái các ngươi, nhưng thậm chí cũng không hề có thoả thuận trên giấy tờ. Mà Hàn Tuyết nhà ta cũng từ từ lớn lên. Theo thời gian nàng từ từ lớn lên, hai ngày trước chẳng biết tại sao lại tìm được một người bạn trai, chính là Diệp Thiên Dật đây, ta cũng là mới vừa mới biết được, đó thấy không, hoàn toàn chưa kịp báo cho ngươi biết. Nhưng các ngươi đã hứa hôn rồi, cho nên hiển nhiên Hàn Tuyết vẫn là phải theo tiểu Hà ngươi, Diệp Thiên Dật đây... Ta cũng không coi chừng hắn, hắn thuần túy là càn quấy thôi, cho nên ngươi cũng không cần chấp nhặt với hắn."
Bạch Chính Nguyên một mặt bảo vệ Bạch gia, một mặt bảo vệ Diệp Thiên Dật.
Thì ra là mình bị tên vô liêm sỉ này đùa bỡn! Thì ra hắn lại là bạn trai của Bạch Hàn Tuyết! Hà Thường Vũ hắn chưa từng bị ai bỡn cợt như vậy? Ban đầu hắn muốn đi thẳng một mạch, sau đó nổi giận với Bạch gia, nhưng hắn thật sự là không nỡ bỏ đại mỹ nhân Bạch Hàn Tuyết này. Hắn nhất định phải có được nàng.
Hơn nữa nghe thấy bọn họ mới quen nhau vài ngày, nói cách khác Bạch Hàn Tuyết đương nhiên là chưa bị vấy bẩn, bởi vậy nên không có vấn đề gì!
"Ha ha ha—— "
Lúc này Hà Thường Vũ nở nụ cười, sau đó nói: "Đó là lẽ đương nhiên, ta cũng sẽ không bụng dạ hẹp hòi đến mức độ như vậy, chú Bạch nói đúng lắm, nhiều năm như vậy không có tin tức gì, Hàn Tuyết tìm bạn trai cũng là chuyện rất bình thường. Ta cũng sẽ không đi trách móc anh Diệp đây, chuyện vừa rồi cũng hoàn toàn cho là một trò vui đùa mà thôi, không có gì, ta trái lại cảm thấy còn rất thú vị."
Tuy nói như vậy, nhưng hắn đã ghi hận Diệp Thiên Dật rồi! Hắn chẳng qua chỉ là muốn cho Bạch Hàn Tuyết thấy bộ dạng rất khoan hồng độ lượng của bản thân mình mà thôi.
Bạch Chính Nguyên thở phào nhẹ nhõm.
"Nhưng hiện tại ta đã tới rồi, thì anh Diệp đây cũng nên lui bước được rồi, cảm ơn ngươi đã thay ta chăm sóc cho Hàn Tuyết mấy ngày nay, có điều kiếp này nàng cứ để cho ta chăm sóc là được rồi!"
Hà Thường Vũ nhìn Diệp Thiên Dật nói. Bạch Thiên Hạo đương nhiên không thích Hà Thường Vũ này, nhưng hắn biết nếu như làm không tốt sẽ có hậu quả gì, cho nên hắn cũng không nói lời nào.