Chương 210: Đôi khi đẹp trai cũng rất cô đơn
"Ta nói này chị gái Hệ thống xinh đẹp, Thương Thành cấp một này rõ ràng là tốt hơn nhiều so với Khu chợ cấp không mà ngươi đã nói là lợi hại nhất đấy."
Diệp Thiên Dật nói.
"Ting... Bởi vì kí chủ đẹp trai và rất hấp dẫn, cho nên các mặt hàng trong Thương thành cấp một đã thay đổi, hệ thống này đã cố gắng để phù hợp với độ đẹp trai của kí chủ càng nhiều càng tốt."
Diệp Thiên Dật; "..."
"Đẹp trai, đôi khi cũng có cảm giác khiến người ta trống trải và cô đơn."
Diệp Thiên Dật cúi đầu châm một điếu thuốc, sau đó đứng đó nhìn chăm chăm vào phía xa, sau đó từ từ thổi một hơi thuốc, khói thuốc từ từ bay lên đỉnh đầu Diệp Thiên Dật xếp thành hai chữ "đẹp trai".
Có lẽ cuộc sống của hắn không có gì tuyệt vời, đôi khi hắn thực sự bất lực, một người chỉ có mỗi cái mẽ đẹp trai trong suốt cuộc đời, vô nghĩa.
"Ting... Hệ thống để thể hiện sự đồng cảm, và có thể sắc đẹp chính là như vậy."
Diệp Thiên Dật; "..."
Ôi đệch! Hệ thống này chẳng nhẽ thành tinh rồi!
Sau đó Diệp Thiên Dật hút hết điếu thuốc và liếc nhìn giá trị cuồng ngạo của mình.
Nó có thực sự là sức mạnh của viên đá điều ước không?
Hắn ta cần thứ gì đó để có thể chứa được toàn bộ Nguyên Linh tinh mạch này để mang đi, và sau đó một túi không gian vô hạn xuất hiện trước mắt hắn ở trong Thương thành của hệ thống! Còn có một thế giới nhỏ bên trong!
Diệp Thiên Dật liếc nhìn giá trị cuồng ngạo của mình, đánh bại tổng cộng năm Thiên Tôn cảnh, đặc biệt là sau khi đánh bại Thần tiên tỷ tỷ, trực tiếp được cộng thêm 50 triệu, cộng thêm hơn 20 triệu vừa nãy, các Thiên Tôn cảnh và Lĩnh Vực cảnh trước đó, giá trị cuồng ngạo của Diệp Thiên Dật đã vượt quá 100 triệu rồi, thực tế thì điều khiến Diệp Thiên Dật thấy thích thú ở đây chính là Phép tạo hóa.
Đồng xu hồi sinh kia cũng rất lợi hại, nhưng hiện tại chưa cần dùng đến nó, Diệp Thiên Tiêu một lần nữa dùng Thôi Diễn chi thuật của Gia Cát Phong để tính toán, mấy cô gái đều bình an vô sự.
Phép tạo hóa thì đợi đến lần sau giá trị cuồng ngạo đủ 100 triệu rồi đổi cũng được, còn Nguyên Linh tinh mạch này không phải lúc nào cũng có thể gặp được.
Và với cảnh giới của Diệp Thiên Dật, tuyệt đối không thể trực tiếp tạo ra một túi không gian vô hạn mới bằng phép tạo hóa được, điều này nằm ngoài khả năng của Diệp Thiên Dật, nếu là Thần tiên tỷ tỷ thì chỉ cần một ý niệm là đã có thể tạo ra những thứ này rồi.
"Đổi túi không gian vô hạn!"
Sau khi cân nhắc một hồi, Diệp Thiên Dật vẫn chọn thứ này.
Giá trị của Nguyên Linh tinh mạch này lớn như vậy, thật không thể tưởng tượng nổi, chỉ cần lỡ tay ném ra là có thể khiến tám Tông môn lớn sẽ giống như trở thành những con chó quẫy đuôi nịnh nọt ngươi trong một khoảng thời gian.
Trong tay Diệp Thiên Dật xuất hiện một cái túi không gian vô hạn, một cái túi vải nhìn không có gì đặc biệt lắm, sau đó Diệp Thiên Dật chuyển động ý niệm, giơ tay ném túi không gian vô hạn lên không, nó lập tức phóng to lên, hướng về phía trước mặt, hút Nguyên Linh tinh mạch vào, sau đó cả Nguyên Linh tinh mạch khổng lồ cũng bị hút vào bên trong nó, sau đó, túi không gian vô hạn hóa nhỏ lại bằng lòng bàn tay rơi vào trong tay Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật; "..."
Thật là lợi hại!
Cái này đúng là bất khả chiến bại.
Đặc biệt là Đồng xu hồi sinh này, nhưng Đồng xu hồi sinh có một điểm yếu lớn nhất, đó là nếu người chết là Diệp Thiên Dật thì không thể sử dụng được.
Sau đó Diệp Thiên Dật đặt túi không gian vô hạn vào trong nhẫn không gian của mình, và sau đó bắt đầu xem xét.
"Đổi điểm, Thẻ hướng dẫn địa đồ toàn khai."
"Sử dụng, đưa ta đến chủ điện."
Trong khoảnh khắc tiếp theo, có một con đường xuất hiện trong Thần Hải của Diệp Thiên Dật ...
Diệp Thiên Dật lao đi như một cơn gió.
Hai tiếng sau, Diệp Thiên Dật đến một bãi biển, biển trước mặt chia làm hai nửa, một con đường dẫn vào hiện ra, Diệp Thiên Dật mơ hồ nhìn thấy xa xa là một đại sảnh.
Ngay khi Diệp Thiên Dật chuẩn bị bước vào, hắn phát hiện trước mặt mình có một người.
Phong Nhã ở phía trước cũng cảm nhận được hào quang phía sau, và sau đó nhìn lại Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật bị sốc thật sự, có người khác đã đến đây trước hắn ta sao?
Sau đó Diệp Thiên Dật chạy đến.
Hai người, Diệp Thiên Dật sẽ không bao giờ nghĩ Phong Nhã trước mặt mình lại chính là Phong Nhã mà hắn từng quen biết, nhưng Phong Nhã lại có chút nghi ngờ nhìn Diệp Thiên Dật, mặc dù nàng đã xua tan nghi ngờ này nhiều lần, nhưng những chữ bay ra lúc hút thuốc của Diệp Thiên Dật rất đặc biệt, chúng làm cho nàng ấy nhớ lại những kí ức trước đây.
Những điều này khiến nàng cảm thấy rất khác bởi vì Diệp Thiên Dật mà nàng biết hoàn toàn không hè hạ, không phải một kẻ không biết xấu hổ như hắn, Diệp Thiên Dật này không biết xấu hổ đến tột cùng rồi, mặc dù nàng nghĩ nó có vẻ khá ổn, bởi vì nàng đã nhìn thấy một số điều đáng xấu hổ hơn cả người đàn ông này, mà hắn ta thì còn có vẻ khá là ổn.
Nếu hắn ta thực sự không biết xấu hổ, họ đã là sớm thành người yêu của nhau lúc ở trái đất rồi, tên ngốc đó không dám thú nhận, không lẽ lại bắt nàng phải thú nhận trước sao, thật đúng là.
Lý do thứ hai là sự tàn nhẫn và quyết đoán lúc đánh nhau với Linh Kiếm phái, đây không phải là điều mà Diệp Thiên Dật nàng quen biết sẽ làm, và nàng nghĩ rất khó để một người có thể thay đổi nhiều như vậy trong một thời gian ngắn.
Thật ra Diệp Thiên Dật còn khá là trăng hoa nữa, nhưng mà đó là hắn đối xử với những người khác, hắn không đối xử như vậy với Phong Nhã, những chuyện trăng hoa này, hoàn toàn là do hệ thống ép buộc, về phần tàn nhẫn, hoàn toàn là do những biến đổi ngầm do dùng thẻ Võ Thần nhập thân mà thôi.
“Cô em, lợi hại quá nhỉ?” Diệp Thiên Dật nghiêng người nói.
"Anh Diệp cũng rất mạnh, thật sự là có thực lực."
Phong Nhã nhẹ nói.
"Không, không, ta đoán ngươi mới là đại lão đấy."
Diệp Thiên Dật luôn nghĩ rằng em gái xinh đẹp này là một người thực sự rất mạnh.
"Nhưng có nhiều người còn lợi hại hơn ở phía trước."
Vốn dĩ hắn muốn hỏi tên cô gái này, nói không chừng vẫn có thể phát triển thêm, sau đó sự chú ý lại bị một thứ khác hấp dẫn.
Diệp Thiên Dật nhìn sang, có vài người đứng trước cánh cổng nguy nga của một cung điện to lớn, chứng tỏ họ là những người đầu tiên đến đây.