Chương 318: Anh... anh Diệp, ta có thể mời ngươi khiêu vũ không?
Tần Hoài Sinh biết nếu mình cứ lèo nhèo thì sẽ khiến nàng ấy không vui, liền nói: "Vậy thì ta tự uống vậy."
Tần Hoài Sinh nói xong liền bước đi, tuy rằng bước đi, nhưng hắn vẫn chú ý tới Liễu Khuynh Ngữ, đương nhiên còn có Diệp Thiên Dật cách đó không xa.
Không biết có bao nhiêu người trong đây chú ý và thảo luận về Diệp Thiên Dật, thậm chí cả giáo viên và phó viện trưởng cũng đang thảo luận về điểm đặc biệt của Diệp Thiên Dật!
“Khá thú vị, Diệp Thiên Dật này thực sự rất thu hút các cô gái.” Triệu Thiên Thu và một nhóm giáo viên đang đứng đó, ăn uống và trò chuyện với nhau, họ cũng đã có cái nhìn toàn cảnh về những chuyện trước đó.
"Đúng vậy, hắn quả thực quá đẹp trai, nhưng cô gái như Tử Yên Nhiên không nên mê đắm chỉ vì vẻ ngoài của hắn chứ? Ta đã dạy nàng ba bốn năm nay rồi, và ta biết rõ nàng không phải người như vậy."
Triệu Thiên Thu nhấp một ngụm rượu: "Chỉ là có lẽ sau này có vẻ hắn sẽ gặp nhiều khó khăn đấy."
"..."
Liễu Khuynh Ngữ đang do dự, nàng có nên mời Diệp Thiên Dật khiêu vũ không?
Rất kỳ lạ, khi nhìn thấy Diệp Thiên Dật khiêu vũ với những cô gái khác, nàng có loại cảm giác khó chịu không thể giải thích được, nàng biết rằng mình muốn mời hắn khiêu vũ, nhưng nàng lại rất ngại khi phải chủ động mở miệng.
Vì vậy, nàng ấy đã chuẩn bị tâm lý cả nửa tiếng rồi.
"Hi hi, chị ơi, chị không nhảy với Diệp Thiên Dật à?"
Liễu Thiển Thiển cầm ly rượu đi tới hỏi.
"Ta……"
"Nhảy đi nhảy đi, Tử Yên Nhiên cũng đã nhảy với Diệp Thiên Dật rồi, nàng đang khiêu khích ngươi đấy, nếu ngươi không nhảy, thì coi như lần này nàng thắng."
Liễu Thiển Thiển này thực sự là phụ tá đắc lực của Diệp Thiên Dật mà, không chỉ hôm nay, mà còn cả trước đây nữa!
Chỉ một câu nói của Liễu Thiển Thiển đã khiến Liễu Khuynh Ngữ suy sụp tinh thần.
Đúng vậy, tại sao Tử Yên Nhiên, Thi Gia Nhất và em gái của nàng đều có thể mời Diệp Công tử khiêu vũ trước mặt mọi người? Tại sao nàng lại không thể? Nàng có gì khác họ đâu? Không có! Vậy tại sao lại không đi?
"Ừm... ta đi đây."
Liễu Khuynh Ngữ gật đầu, sau đó đặt ly rượu đỏ trong tay xuống, đi về phía Diệp Thiên Dật.
Khi Liễu Khuynh Ngữ đi qua, không biết có bao nhiêu người đang nhìn nàng ấy.
"Đừng... đừng, ngàn vạn lần đừng mà!"
"Không... không phải chứ? Đừng nói với ta là Liễu Khuynh Ngữ sẽ mời... Diệp Thiên Dật chứ? Không, không, không được, không được! Ta không tin, ta không tinnnnn!"
"Đừng! Đừng mà!"
"..."
Trong mười giây ngắn ngủi đó, mọi người dường như đã trải qua tâm lý của một bộ phim dài tập theo phong cách phim Cô dâu tám tuổi, cuối cùng đều tuyệt vọng nhìn Liễu Khuynh Ngữ đứng ở trước mặt Diệp Thiên Dật.
Không... vẫn còn cơ hội! vẫn có cơ hội! Có thể nàng chỉ đến để nói chuyện với Diệp Thiên Dật thôi!
Tần Hoài Sinh nắm chặt nắm dấm!
Không, xin đừng!
"Anh... anh Diệp, ta có thể mời ngươi khiêu vũ không?"
Mặt Liễu Khuynh Ngữ hơi đỏ lên khi hỏi hắn.
Đây chắc chắn là lần đầu tiên trong đời, nàng được vô số người mời nhưng chưa bao giờ nghĩ có ngày mình lại chủ động mời một người khác giới khiêu vũ với mình... Nhưng nàng không mời, thì trong lòng lại cảm thấy khó chịu.
Diệp Thiên Dật ngồi đó một mình, nhìn nàng, và nàng cảm thấy đây là cơ hội mà thượng đế ban cho nàng, anh Diệp ngồi đó một mình, cuối cùng không có ai đến bắt chuyện nữa, và đã nàng đi tới.
Đệt--
Giờ phút này, toàn bộ vũ hội một lần nữa không biết có bao nhiêu người lại nghe tiếng trái tim bọn họ tan nát thêm một lần nữa!
"Nàng ấy mời rồi, Liễu Khuynh Ngữ thực sự mời Diệp Thiên Dật khiêu vũ! Tại sao! Rốt cuộc là tại sao cơ chứ? Tử Yên Nhiên còn chưa đủ? Cô Thi Gia Nhất cũng mời, Liễu Thiển Thiển cũng mời, Bạch Hàn Tuyết thì là bạn gái của hắn ta, bây giờ..… Liễu Khuynh Ngữ cũng mời Diệp Thiên Dật nhảy cùng nàng!? "
"Diệp Thiên Dật này rột cuộc là có gì hơn chúng ta chứ? Ai cũng biết hắn ta là một tên cặn bã, rõ ràng có rất nhiều người giỏi hơn hắn ta, nhưng tại sao tất cả các nữ thần đều vây quanh hắn?"
"Đây không phải là chuyện đáng sợ nhất, điều đáng sợ nhất là Diệp Thiên Dật này lại có thể khiến cho Liễu Khuynh Ngữ chủ động mời hắn trước mặt mọi người, CMN đây mới là kinh hoàng nhất! Diệp Thiên Dật này đúng là thần mà! Chỉ với vè ngoài này sao, hả? Aaaaa! Ta không phục! Ta không phục! "
"..."
Tần Hoài Sinh vô thức đứng lên, vô thức nắm chặt tay, hai mắt đỏ như máu.
Tại sao? CMN chứ tại sao lại là như vậy?
Liễu Khuynh Ngữ liên tục từ chối hắn ta, sau đó lại đi chủ động đi tìm Diệp Thiên Dật để mời hắn khiêu vũ? Liễu Khuynh Ngữ nhất định không phải loại con gái này, hắn chỉ muốn nhìn thấy Liễu Khuynh Ngữ vô cảm lạnh lùng mà thôi, Liễu Khuynh Ngữ càng từ chối thì lại càng thích, nhưng hiện tại...
Diệp Thiên Dật này! Rốt cuộc là tại sao chứ? Vì khuôn mặt này sao?
Các cô gái khác thì hắn tin, nhưng Liễu Khuynh Ngữ, Tử Yên Nhiên, Liễu Thiển Thiển, họ chỉ vì cái khuôn mặt kia mà bỏ hết đi sự dè dặt? Không bao giờ có thể!
CMN chứ!
Ngay lúc đó, hắn chỉ muốn giết chết Diệp Thiên Dật! Thực sự rất muốn giết hắn!
Hắn không phải là người của Đế quốc Cửu Châu, Tần Hoài Sinh là người của Bát đại Tông môn và còn là người kế vị nữa, với địa vị cao như vậy, mấy năm trước hắn rất ngưỡng mộ Liễu Khuynh Ngữ, vượt qua bao nhiêu ý kiến phản đối của tông môn mà đến nơi đây, đến Học viện Cửu Châu Thánh, chỉ để có thể đến gần Liễu Khuynh Ngữ hơn và có cơ hội theo đuổi nàng!
Và bây giờ thì sao?
Tử Yên Nhiên nhìn quanh, khóe miệng hơi nhếch lên.
Thú vị đây.
Bạch Hàn Tuyết cũng rất bất lực, nhưng Liễu Khuynh Ngữ thì nàng không cảm thấy gì, họ vẫn là bạn tốt của nhau.
Toàn bộ hội trường, vì cảnh này, đã hoàn toàn bùng nổ! Vô số những âm thanh đau lòng, vô số những ánh mắt căm hận, và có cả... nhìn Diệp Thiên Dật đầy ngưỡng mộ, một người làm sao có thể đạt tới cảnh giới này như Diệp Thiên Dật chứ?