Chương 420: Giếttttttttttttttttt!
Buổi chiều, xa xa phía chân trời từ từ nổi lên màu đỏ, cuốn theo bụi mù từ xa!
"Đến rồi! Đến rồi!"
Mọi người đều đề cao tinh thần chiến đâus.
"Toàn quân nghe lệnh, chuẩn bị chiến đấu!"
Hộ quốc Đại tướng quân Bối Tư Miểu gầm lên một tiếng.
"Vângggggggggggg!"
Hàng triệu quân lính nhất tề hô to!
Thường Hi cau mày nhìn về phía trước.
Quân của Đế quốc Cửu Châu đóng giữ ở thành Bắc Châu Thiên tổng cộng có mười triệu, cũng không biết đối phương phái bao nhiều người đến tấn công thành Bắc Châu Thiên, Thiên Đạo cảnh lại có bao nhiêu người….
Phía sau, Diệp Thiên Dật cùng vài người đi lên tường thành, bởi vì Diệp Thiên Dật có lệnh bài Thường Hi cho hắn, cho nên có thể dễ dàng đi vào nơi này.
Thường Hi liếc mắt nhìn Mộ Thiên Tuyết mặc váy màu trắng, ôm bỏng ngô, vừa ăn vừa tò mò đánh giá chung quanh.
Hắn có việc chính là đi mời nàng tới sao?
Thường Hi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc!
Hắn có thể thật sự mời nàng ấy đến.
Mọi người đều hướng mắt nhìn về phía các cô gái.
Mọi người đều có chút sửng sốt.
Bên cạnh Diệp Thiên Dật.... Các nàng thật xinh đẹp .... Quả thật là....
“Ồ, ta tới thật là đúng thời điểm”
Ánh mắt Diệp Thiên Dật nhìn về phía xa, nhìn thấy đàng kia bụi bay mù mịt, âm thầm sợ hãi than.
Đời này…… Không, đời trước cũng chưa thấy qua cảnh tượng như thế này.
"Các vị đây là??"
Mắt họ nhìn quanh, Thi Gia Nhất, Họa Thủy thì họ có thể nhìn thấu, nhưng Mộ Thiên Tuyết, họ lại nhìn không thấu.
"Àh, nàng là thần tiên tỷ tỷ của ta." Diệp Thiên Dật nhếch miệng cười.
Mộ Thiên Tuyết kẽ gật nhẹ đầu, sau đó dơ tay ra, một lon coca xuất hiện ở trong tay vui vẻ uống.
Mọi người; "…..."
"Chủ nhân ba ba, thiệt nhiều người a." Tiểu Anh Vũ ghé vào nơi đó nhìn thấy phía dưới nhiều người như vậy, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, mắt to lóe ra sao nhỏ.
"Đến rồi!"
Sau đó mọi sự chú ý của họ đều đổ dồn về phía trước.
Đại quân dày đặc, dưới sự chỉ huy của Đại đế Lôi Lăng chậm rãi đi tới phía trước thành Bắc Châu Thiên, cách đại quân của Đế quốc Cửu Châu cả cây số.
Sưu ——
Thường Hi và nhóm cường giả thả người nhảy lên, bay đến phía trước đại quân của Đế quốc Cửu Châu.
Diệp Thiên Dật, Mộ Thiên Tuyết, Tịch Thiên Vũ các và những người còn lại lưu tại phía trên tường thành.
Diệp Thiên Dật cũng muốn bay qua đó, thực lực của hắn cũng không cho phép hắn làm thế.
"Anh Diệp, ngươi có biện pháp nào không?" Liễu Khuynh Ngữ hỏi Diệp Thiên Dật.
Cũng cảm giác Diệp Thiên Dật thật sự thực đặc biệt.
"Nè, ta cũng không phải thần, ta còn có thể xoay chuyển càn không được sao." Diệp Thiên Dật bật cười nói.
Liễu Khuynh Ngữ nói: "Chính là cảm giác nếu như anh Diệp đã tới chiến trường, thì chắc là anh Diệp cũng có một ít biện pháp."
Hiện tại Liễu Khuynh Ngữ đối với Diệp Thiên Dật quả thực là có một ít lòng tin mù quáng.
Tử Yên Nhiên cười nói: "Anh Diệp quả thật là thiên mệnh chi tử, nhất là cảnh tượng đêm qua, đúng là đẹp trai chết đi được."
"Ta hiện tại không đẹp trai sao?" Diệp Thiên Dật trêu ghẹo lại nàng.
"Cũng đẹp."
Sau đó ánh mặt của bọn họ đều đổ dồn về chiến trường phía trước .
"Nữ hoàng Cửu Thiên, ngươi có cảm thấy tất cả mọi thứ đến quá nhanh không, từ khi quần hùng đại hội chấm dứt đến bây giờ, còn không đến một tuần, hai nước chúng ta đã gặp lại nhau trên chiến trường rồi, yên tâm, đây không phải là nhanh nhất đâu, nhanh hơn nữa chính là Đế quốc Cửu Châu đổi tên thành Đế quốc Lôi Lăng đấy."
Đại đế Lôi Lăng nhìn Thường Hi rồi lạnh lùng nói.
Thường Hi lướt mắt nhìn tất cả mọi người trước mặt.
Vừa đứng ở trên ước tính một chút, đội quân của Đế quốc Lôi Lăng ở đây ước tính có khoảng hai mươi triệu quân! Về phần cường giả Thiên Đạo cảnh, tạm thời cũng chưa biết.
"Thật sao? Vậy chúng ta hãy xem bản lĩnh của Đế quốc Lôi Lăng thật sự là như thế nào!"
Thường Hi lạnh lùng đáp lại.
Bên cạnh Đại đế Lôi Lăng có Giáo Hoàng và Minh Huyết, cho nên cũng không phải nể nang gì đối với Nguyệt Nhã Nhi, Tà Phi.
Những người mạnh nhất của cả hai bên hẳn chính là Giáo Hoàng, Minh Huyết, Nguyệt Nhã Nhi và Tà Phi .
Các cường giả Thiên Đạo cảnh khác cảnh giới có thể thấp hơn một chút.
"Thành Bắc Châu Thiên này của Nữ hoàng Cửu Thiên chỉ có mười triệu quân hộ vệ thôi sao? Thật sự là đáng thương."
"Nếu như Đại đế Lôi Lăng dùng hai mươi triệu quân của Đế quốc Lôi Lăng để tiến công mà không chiếm được thành Bắc Châu Thiên, thì lúc ấy mới thật là chê cười."
Thường Hi đáp trả.
"Vậy thì cứ chờ thử xem!"
Sau đó Đại đế Lôi lăng giơ tay lên.
"Toàn quân nghe lệnh!"
"Dạ!"
"Mục tiêu, thành Bắc Châu Thiên, tiến công!"
"Xông lênnnnnnnnnnnnnnn!"
"Giếttttttttttttttttt!"
Thường Hi giơ tay lên: "Toàn quân nghe lệnh!"
"Giếttttttttttttttttt!"
Theo lệnh của Thường Hi, quân lính của Đế quốc Cửu Châu nghênh đón tiến đến!
Sưu sưu sưu ——
Cùng lúc đó, song phương cường giả cũng tự tìm mục tiêu, tiến sang bên cạnh hoặc là hư không chiến đấu.
Diệp Thiên Dật đứng ở nơi đó nhìn chiến trường, nhìn thấy mà giật mình.
"Ta cảm thấy có lẽ ta đã đến nhầm nơi rồi."
Thi Gia Nhất bất đắc dĩ nói một câu.
"Tại sao?"
"Tình cảnh này, hoàn toàn cảm thấy mình không có tư cách đi vào."
Diệp Thiên Dật cau mày nhìn chiến trường.
Hắn đếm số lượng cường giả song phương.
Đối thủ của Thường Hi cũng không phải Đại đế Lôi lăng, mà là một cường giả Thiên Đạo cảnh mà hắn không biết, Tà Phi đối chiến với Giáo Hoàng, Nguyệt Nhã Nhi đối chiến với Minh Huyết, còn lại Tiêu gia và các thế lực lớn cũng trên cơ bản đều có đối thủ!
"Diệp Thiên Dật! Nạp mạng đi!"
Đột nhiên một tiếng gầm vang lên, Linh Kiếm Tôn Giả kia bay lên hư không, xông về phía Diệp Thiên Dật đang đứng trên tường thành.
Trong phút chốc, vô số tướng sĩ xung quanh bắn cung tiễn hướng về phía Linh Kiến Tôn Giả! Nhưng có thể hữu dụng sao? Cung tiễn đụng tới phòng ngự cương khí bên ngoài thân thể hắn đều rơi xuống đất.