Chương 45: Người từ trên trời rơi xuống?
Phía trước, một lực lượng khủng bố tràn ra ngoài, giống như một quả bom nổ tung! Mặt đất đột nhiên rung lên, bụi mù mịt khắp nơi, hàng ngàn đàn chim hoảng hốt bay lên, Diệp Thiên Dật và ba người đã bị sóng xung kích mạnh mẽ đánh bay ra một khoảng hơn mười mét.
"E hèm -"
Diệp Thiên Dật ho thành tiếng và mở mắt nhìn.
Hắn nằm sấp trên người của Tinh Bảo Bảo, trong tiềm thức, hắn đã bảo vệ nàng ấy khi hắn ngã xuống, Tinh Bảo Bảo không biết nên làm gì, lúc này nàng ta đang nhìn Diệp Thiên Dật với vẻ mặt đờ đẫn.
"Ha ha, ngươi đang nhìn cái gì vậy hả?"
Diệp Thiên Dật cảm thấy bàn tay chạm vào một chỗ thật là thoải mái, liền vô thức siết chặt tay lại.
"Ding ... bóp ‘vếu’ của tiểu tỷ tỷ, hành vi của tra nam chính hiệu, giá trị cuồng ngạo là +300000."
Diệp Thiên Dật giả vờ bây giờ mình phát hiện ra, sau đó ho một tiếng rồi đứng dậy.
"Anh Thiên Dật, ngươi có sao không?"
Tinh Bảo lo lắng bèn vội vàng đỡ Diệp Thiên Dật đứng dậy.
"Không sao, vết thương nhỏ thôi."
Lúc này, Dương Sở Sinh ở bên cạnh cũng đứng lên.
"Cảm ơn."
Dương Sở Sinh chắp tay nói với Diệp Thiên Dật.
"Không có gì."
"Vừa rồi là cái gì thế?"
Hắn cảm thấy kinh ngạc, thứ gì mà lại có thể nổ một phát chết luôn mộ Thiên Huyền cảnh được chứ?
"Chỉ là một loại linh khí mà thôi, đáng tiếc Tử Kim Ngân Hoa không còn nữa."
Diệp Thiên Dật thở dài.
Đúng vậy, Diệp Thiên Dật đã bỏ ra hai triệu điểm giá trị cuồng ngạo ở Thương Thành để đổi lấy Địa Bộc Thiên Dương, hệ thống này thực sự đã cứu hắn một mạng.
"Ta tới đây vốn dĩ chỉ là muốn tích lũy kinh nghiệm, không ngờ lại xảy ra chuyện như thế này, dù sao thì Tử Hoa Kim Ngân cũng không nhất thiết phải tìm nữa. Quay trở về thôi."
Dương Sở Sinh nói với Diệp Thiên Dật.
"Ta cần, ta cần phải tìm được nó."
Diệp Thiên Dật nhìn về phía xa, sau đó nhìn Tinh Bảo Bảo bên cạnh, sau đó nhìn Dương Sở Sinh, nói: "Anh Dương, ta sẽ tiếp tục tìm Tử Hoa Kim Ngân. Nếu ngươi quay về thì ngươi mang nàng ấy cùng đi đi. Hai người có thể chăm sóc lẫn nhau."
"Thiên Dật, vậy còn anh..."
"Ta vẫn phải tìm nó."
"Ta sẽ theo huynh ."
"Trở về đi, ngoan, nghe lời ta!"
"Không!"
"Muốn chọc giận ta sao?"
Diệp Thiên Dật cau mày.
"TA……"
“Yên tâm đi, đừng quên rằng ta đã giết được một người như Thương Dự cơ mà.” Diệp Thiên Dật bật cười.
Con người của Dương Sở Sinh, Diệp Thiên Dật cũng cảm thấy không quá tệ, và hắn cảm thấy có thể tin tưởng được, hắn là một người có thể kết nghĩa huynh đệ được, mặc dù cảnh giới của Tinh Bảo Bảo thấp hơn hắn, nhưng hắn cũng không nhất định có thể đánh bại được Tinh Bảo Bảo.
Dương Sở Sinh liếc nhìn Diệp Thiên Dật một cái rồi nói: "Ta không sao, nhưng ngươi nhất định phải cẩn thận. Đưa ta phương thức liên lạc đi. Sau khi ngươi quay về ta sẽ mời ngươi uống rượu, đi ăn. Ta nợ ngươi một mạng."
Sau đó Diệp Thiên Dật mỉm cười và add Wechat hắn.
"Đi đi!"
Diệp Thiên Dật vẫy tay chào Tinh Bảo Bảo.
"Anh Thiên Dật, anh phải cẩn thận đấy nhé."
Tinh Bảo Bảo đi được ba bước lại nhìn lại.
"Đừng lo lắng, nhớ trở về theo con đường chúng ta đi ban nãy."
Hai người nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của Diệp Thiên Dật.
Sau đó Diệp Thiên Dật thở dài và tiếp tục đi về phía trước.
Một giờ, hai giờ, ba giờ ...
"Hỏa Thần Kiếp!"
Hai tay Diệp Thiên Dật đang chìm trong ngọn lửa, một loại kết ấn nào đó nhanh chóng được triệu hồi, ngay sau đó, một kết giới hỏa diệm với những biểu tượng đặc biệt của trời và đất xuất hiện quanh cơ thể của con yêu thú trước mặt, và nó bị bao vây tứ phía.
"Hợp!"
Ầm——
Kết giới hỏa diệm đóng lại, con yêu thú ở bên trong phát nổ ngay lập tức, và khi hỏa diệm tan biến, con yêu thú cũng biến thành cát bụi.
Đây chính chỗ đáng sợ của võ kỹ Địa giai! Mấu chốt vẫn là do con yêu thú ấy không quá mạnh, cũng chỉ là Luyện Thể cảnh tứ giai.
Trong thời gian ba giờ, Diệp Thiên Dật gặp phải rất nhiều yêu thú, hầu hết yêu thú đều không muốn sinh sự, khi nhìn thấy Diệp Thiên Dật, Diệp Thiên Dật tránh đi, thì đám yêu thú cũng tránh đi, và khi cần thiết thì vẫn phải chiến đấu.
"Không thể đi sâu hơn nữa."
Diệp Thiên Dật liếc nhìn phía trước, nếu thâm nhập sâu hơn nữa, sợ rằng có thể gặp phải yêu thú mà hắn không thể đối phó được.
Chính vì vậy ngay lúc này, giống như động đất, cả khu rừng đều rung chuyển kịch liệt, lúc đầu Diệp Thiên Dật còn tưởng rằng là do có con quái thú to lớn nào đó đang chạy tới, một con quái thú cao hàng chục mét thậm chí hàng trăm mét mới có thể gây ra tình trạng như vậy. Nhưng ngay khi hắn ngẩng đầu lên, ở xa xa phía chân trời, một thiên thạch cắt ngang bầu trời và đang lao xuống rất nhanh!
Mặt đất rung chuyển là do thiên thạch tạo ra!
Thiên thạch còn bay trên không trung mà khiến mặt đất rung chuyển, Diệp Thiên Dật chỉ có thể nghĩ đến một nguyên nhân, đó không phải là do thiên thạch, mà cái linh lực bao quanh "thiên thạch" kia mới là thứ gây ra tình trạng này!
Ầm—
Ngay sau đó, mặt đất mà Diệp Thiên Dật đang đứng đột nhiên nhúc nhích một chút, hắn ta nhanh chóng leo lên một ngọn cây cao, nhìn về phía xa.
Ở phía xa, thứ đập vào thị giác của hắn là một vụ nổ kinh hoàng như vụ nổ bom nguyên tử, tác động của ngọn lửa không gì có thể ngăn cản được nuốt chửng mọi thứ phía trước! Chỉ trong chốc lát hàng chục nghìn mét cây rừng xung quanh vụ nổ cháy xém tạo thành một vòng tròn chết chóc.
Đồng tử của Diệp Thiên Dật co rút lại!
“Cái quái gì thế!"
Hắn muốn bỏ đi, hắn cảm thấy đó không phải là cái gì tốt đẹp, mà có thể rất nguy hiểm, nhưng mà sự tò mò chết tiệt trong con người hắn lại khiến hắn muốn đi tiếp.
Phía trước có không biết bao nhiêu con yêu thú đang điên cuồng trốn chạy, đương nhiên rất nhiều con trong số đó có thể nhận ra Diệp Thiên Dật đang ở trên cây, nhưng lại lười quan tâm, thậm chí có vài con yêu thú chạy đến mức vấp ngã.
Cuối cùng thì có nên đi hay không?
“Thôi kệ cmn đi! Đi xem thử!"