Chương 488: Đắm chìm rồi, toàn bộ đắm chìm rồi…
Tiểu Anh Vũ mắt to chớp chớp nhìn bọn hắn.
“Chị ơi, tại sao chủ nhân papa cùng chị khác hôn nhưng không hôn tiểu Anh Vũ chứ?”
Tiểu Anh Vũ tủi thân hỏi Họa Thủy.
"Nếu hắn muốn hôn ngươi, vậy hắn là một tên biến thái thuần túy!”
“Ơ…”
Tiểu Anh Vũ không sao hiểu được.
"Nhưng chủ nhân papa cũng không hôn ngươi, là bởi vì chị không có xinh đẹp như hai chị kia sao?"
Họa Thủy: "......"
Thành thật mà nói, đồng ngôn vô kỵ đi, này không sao, nhưng...
Họa Thủy nghe thấy lời của tiểu Anh Vũ, cả người đều cảm thấy khó chịu, tâm trạng đều mất hết rồi...
Phụ nữ khó chịu nhất là gì?
Không phải bạn thân có bạn trai, không phải trên mặt nổi mụn, không phải không có tiền mua mỹ phẩm, mà là... bị một đứa trẻ rất ngay thẳng nói ra một câu nàng không đủ xinh đẹp...
Đương nhiên, những lời của tiểu Anh Vũ không phải ý này, chỉ là nàng chỉ nghĩ đến một khả năng duy nhất này mà thôi, chỉ là phỏng đoán mà thôi! Nhưng để Họa Thủy nghe được sau đó...
Aaaaa!!
Khó chịu quá!
Nàng dù sao cũng là hoa khôi đấy, đúng là không xinh đẹp bằng chị Mộ, cô Thi, nhưng nàng nghĩ rằng qua mấy năm nữa nàng cũng không kém chứ? Sau đó, nàng bị một câu hỏi của tiểu Anh Vũ đánh tan hàng phòng ngự cuối cùng!
Chủ yếu bình thường cũng không sao, tiểu Anh Vũ lời trẻ nhỏ không kiêng kị mà, nàng hỏi là một câu hỏi không lưu tâm, nhưng nghĩ đến Diệp Thiên Dật nhiều lần năn nỉ Thi Gia Nhất để hôn nàng, cũng tìm Mộ Thiên Tuyết hôn, sau đó chỉ hỏi nàng một chút, nàng không đồng ý cũng bỏ luôn không có hỏi lại?
Nghĩ đến đây Họa Thủy tủi thân muốn chết.
Thi Gia Nhất nín cười nhìn Họa Thủy.
“Cô Thi!”
Họa Thủy bĩu môi.
“Đừng trách ta.” Thi Gia Nhất nhún vai.
Tiểu Anh Vũ chớp đôi mắt to.
“A… tiểu Anh Vũ cũng muốn hôn chủ nhân papa.”
Thi Gia Nhất nhanh chóng giữ nàng lại.
“Ngươi lớn lên lại nói, không đúng không đúng, lớn rồi cũng đừng cùng hắn hôn, hắn là một tên đàn ông xấu xa.” Thi Gia Nhất nói.
“Mới không phải đâu.” Tiểu Anh Vũ lắc lắc cái đầu nhỏ.
Diệp Thiên Dật bên kia thành công đạt được 5 phút đồng hồ!
Hừm... vốn còn đang nghĩ hay là thất bại một lần nữa, thuận tiện cùng Họa Thủy... khụ khụ khụ khụ…
Nhưng Diệp Thiên Dật thật sự không đành lòng buông thần tiên tỷ tỷ ra.
Thơm quá, mềm quá, hạnh phúc quá.
Quản lý đại sảnh nhìn đồng hồ hẹn giờ, cả người đều toát hết cả mồ hôi!
“Hết giờ rồi!”
Toàn bộ nhà hàng Cầu Vồng Nhân Gian không ai reo hò, la hét hay vỗ tay gì, bởi vì họ không có tâm trạng nào để mà hoan hô nữa cả!
Đàn ông thì đang bận ghen tị với Diệp Thiên Dật, phụ nữ thì bận ghen tị với Mộ Thiên Tuyết trong vòng tay của Diệp Thiên Dật...
“Thành công không?” Mộ Thiên Tuyết bình tĩnh nhìn thoáng qua, sau đó nhẹ nhàng vươn ngón tay mảnh khảnh lau đôi môi đỏ mọng hấp dẫn của mình.
Thi Gia Nhất mặc dù rất khó chịu vì bị Diệp Thiên Dật chiếm tiện nghi, nhưng nàng có thể làm gì? Người ta trâu vậy, ngay cả thần tiên tỷ tỷ cũng bị hắn làm vậy, nàng không phục cũng không được, nhưng có một câu phải nói, thoải mái! Được miễn phí hóa đơn rồi!
Diệp Thiên Dật gật đầu; "Đương nhiên! Ngươi nhẹ hơn Thi bảo bối nhiều vậy cơ mà, đương nhiên có thể thành công."
Thi Gia Nhất vừa đứng dậy định nói câu chúc mừng, sau đó lảo đảo một cái...
Súc vật!!
Sau đó Mộ Thiên Tuyết trong ánh mắt của mọi người trở về bàn, nhàn nhạt tiếp tục ăn đồ ăn ngon.
“Quản lý, vậy chúng ta có thể được miễn hóa đơn chứ?” Diệp Thiên Dật nhếch miệng cười.
"Có thể... Có thể."
"Cảm ơn! Lại thêm hai bình rượu nữa."
Quản lý đại sảnh: ???
"Cái này... cái này... anh à, thêm đồ thì không miễn đơn, ý của ta là, hai vị bạn gái ngươi đều hôn rồi, cùng một người là không được làm lại đâu."
Hắn vội vàng nói.
Tất nhiên cùng một người vẫn có thể thách đấu lần nữa, chỉ là hắn không dám nói thế! lỗ vốn chết! Phải nhanh chóng nói như vậy.
"Ồ... thật sao? Vậy lại thêm hai hộp đi, nhân tiện, thêm một ít gan ngỗng, nấm truffle, trứng cá muối, v.v., món gì ngon lên món ấy!"
Quản lý đại sảnh: ???
“Phải... phải trả tiền.”
Diệp Thiên Dật cười cười vẫy tay với Họa Thủy.
Họa Thủy ôm ngựa kiêu ngạo quay đầu sang hướng khác!
Ngươi nha! Vừa nãy ngươi muốn bản cô nương hôn ngươi, bản cô nương từ chối, ngươi bây giờ vẫy tay bản cô nương liền đi qua, này coi ra chuyện gì?
“Đến lúc đó đóng gói đều cho ngươi.” Diệp Thiên Dật nói.
Họa Thủy đứng lên.
“Ngươi nói đó!”
Mọi người; ???
Haizzz... Đây chính là phụ nữ! Kiêu ngạo! Dè dặt!
Nhưng tên đàn ông Diệp Thiên Dật này có lực sát thương đối với phụ nữ quả thật vô địch! E rằng ở đại lục nho nhỏ này không có mấy cô gái có thể... kháng cự được sức hấp dẫn của người này!
Huống chi Họa Thủy từ đầu đã quen biết Diệp Thiên Dật, cũng như Thi Gia Nhất, từng bước nhìn thấy sự thay đổi của Diệp Thiên Dật, điều này ngược lại có thể làm cho Diệp Thiên Dật trong lòng càng nàng càng khắc sâu ấn tượng hơn.
Đặc biệt tiểu Anh Vũ đã hỗ trợ cho Diệp Thiên Dật... hơn nữa còn uống một chút rượu rồi cũng mạnh dạn hơn rồi...
Rượu này thực sự là một thứ tốt cho đàn ông! Đúng là thần khí hỗ trợ mà!
Sau đó Họa Thủy đứng dậy và đi về phía Diệp Thiên Dật.
Thi Gia Nhất: "..."
Oa!! Họa Thủy cũng đắm chìm rồi!
Xong xong! Con bé này cũng xong đời rồi!
Bây giờ các cố gái ở thành Cửu Châu Thiên...
Mình, Họa Thủy, chị Mộ, Liễu Khuynh Ngữ, Tử Yên Nhiên, và có thể có cả Tịch Thiên Vũ... bất kỳ cô gái xinh đẹp nào nàng biết, có thể gọi tên ra, có thể đều đã...
Woaaa! Quá khủng bố! Này...
Diệp Thiên Dật có chút choáng váng.
Mẹ kiếp! Mị lực của ta lớn như vậy sao?
Vốn dĩ Diệp Thiên Dật chỉ thử chút, sau đó cô nàng này thực sự đi qua.
Họa Thủy mang theo khuôn mặt đỏ bừng.
“Đến.”
Nàng trừng mắt nhìn Diệp Thiên Dật!
"Khụ khụ -"
Sau đó Diệp Thiên Dật bế Họa Thùy lên.
Có thể cảm nhận được cơ thể mềm mại của nàng đột nhiên run lên.
Mọi người: ???
"Fuck... fuck! Fuckkkkkkkkkk!"
"Ta ngơ rồi! Ta... ta ngơ luôn rồi!"
"Đây rốt cuộc là nhân vật thần tiên nào! Ta... ta mẹ nó!"
"Hai cô gái còn lại vẫn vui vẻ ăn uống ngồi xem sao?"
"Đợi chút... Các ngươi nói xem cô bé kia chẳng lẽ cũng... "
"??? "
"... "
"Muốn hôn thì hôn, đừng chơi liều! Ngươi nói, đến lúc đó đều cho ta!”