Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 489: Chỉ có đồ ngốc mới thích hắn

Chương 489: Chỉ có đồ ngốc mới thích hắn
Mặc dù giọng điệu của Họa Thủy có hung dữ như thế nào, thì nhưng khuôn mặt xinh xắn ửng hồng cùng lông mi run rẩy đã giải thích rõ ràng cảm xúc của nàng rồi!
Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ thở dài.
“Đàn ông đẹp trai thật sự rất mệt!”
Sau đó Diệp Thiên Dật đứng lên.
Quản lý đại sảnh cũng ngớ người luôn rồi.
Đường Kiệt cũng ngơ ngác.
"Anh Kiệt... này... này là vị thần à."
"Trâu! Mẹ nó! Thật sự trâu quá mà!"
Đường Kiệt bội phục tận đáy lòng!
"Anh Kiệt... Chuyện này..."
Quản lý đại ảnh bất đắc dĩ đi đến hỏi Đường Kiệt.
"Được! Hai hộp rượu vang đỏ, gan ngỗng, trứng cá muối, toàn bộ đều miễn phí!"
Đường Kiệt nói!
Mẹ kiếp! Nếu có thể biết một nhân vật như vậy, vậy hắn vô địch rồi!
Mấy em gái này quá đẹp?
Tiểu ma nữ đanh đá, đại mỹ nữ giảo họa có chút phong tình và yêu nghiệt, còn có tiên nữ tràn ngập tiên khí, các nàng không có bạn thân khác sao! Chắc chắn có! Quen biết hắn, học một ý kỹ xảo tán gái! Đến lúc đó... ôi đệch!
Nhân sinh đỉnh phong! Có lẽ ngay cả bạn gái hiện tại của hắn cũng có thể cởi mở như những em gái này!
Ừm... đúng là có bạn thân... nhưng tất cả đều là... của Diệp Thiên Dật!
Diệp Thiên Dật đương nhiên là hôn Họa Thủy năm phút, mặc dù tiểu ma nữ này ngực không lớn, nhưng mà... Xinh đẹp nha!
Đương nhiên không thể sánh được với thần tiên tỷ tỷ, nhưng mà...
Ừm!
Thu!
Ngược lại là hiện tại Họa Thủy lại không giống với trước kia!
Nói như thế nào đây, trước kia là tiểu ma nữ, nhưng là hiện tại nàng thu liễm rất nhiều, khả năng có nguyên nhân rất lớn là bởi vì bị Diệp Thiên Dật đả kích.
"Đủ thời gian rồi..."
Vị quản lý đại sảnh kia cũng không hoảng hốt gì! Ông chủ cũng đã nói rồi, các ngươi có thắng cả cái khách sạn này đều được! Dù sao hắn không có gì cần gánh chịu.
Họa Thủy mở to mắt, sau đó vội vàng chạy đi.
"Phi!"
Nàng phun một bãi nước miếng tranh thủ thời gian chạy về chỗ ngồi của mình.
Đồ lưu manh! Còn muốn vươn đầu lưỡi!?
Aaaa! Bị nàng cắn.
"Quản lý, có thể lên trứng cá muối trứng miếc gì rồi chứ? Còn có hai thùng rượu nữa nha."
"Có thể... Có thể!"
Quản lý đại sảnh hấp tấp chạy đi.
"Chậc chậc chậc, Họa Thủy ơi Họa Thủy, ngươi quả nhiên là cô bé hư hỏng mà."
Thi Gia Nhất mỉm cười nhìn Họa Thủy.
Họa Thủy đỏ mặt.
"Sao tự nhiên lại nói ta vậy?"
"Luân hãm! Haizzz, luân hãm rồi."
Thi Gia Nhất lắc đầu.
"Không có mà, ta chỉ là muốn chứng minh Tiểu Anh Vũ nói không đúng thôi, mặc dù chị Mộ và cô Thi rất xinh đẹp, nhưng ta cũng không kém mà." Họa Thủy nói.
"Xác định không phải là bởi vì thích Diệp Thiên Dật?"
"Xí... Chỉ có đồ ngốc mới thích hắn."
Thi Gia Nhất: "..."
Mộ Thiên Tuyết chớp chớp mắt nhìn Họa Thủy.
Nàng đang nói mình sao?
Bởi vì nàng thích Diệp Thiên Dật mà...
Đương nhiên, Mộ Thiên Tuyết hiểu thích chính là giống như những gì mà Diệp Thiên Dật nói với nàng, đồng ý hôn hắn, nằm mơ sẽ mơ tới kiểu giấc mơ kia...
Diệp Thiên Dật lúc này cứ phải nói là ê phờ ê phê!
Lúc đầu chỉ nghĩ là có thể hôn thần tiên tỷ tỷ và Thi Gia Nhất, thế mà bây giờ cả Họa Thủy đều tới tay! Ngươi nói xem, đến hôn cũng hôn rồi, đằng sau còn có cái gì khó khăn nữa cơ chứ?
Woaa!
Hắn thật đúng là thứ tra nam!
Mà trong mắt người khác hắn có phải tra nam không?
Không hề nha, hắn là thần luôn rồi!
Đúng là thần mà! Những cô gái cấp bậc này bọn họ còn chưa từng được gặp qua chứ đừng nói chi đến việc được hôn các nàng, đệch? Quá khoa trương!
"Người anh em thiện lành."
Lúc này Đường Kiệt đi tới bên cạnh Diệp Thiên Dật.
"Có việc gì sao?"
"Ha ha ha, không có việc gì lớn, chỉ là muốn làm quen một chút với người anh em, học một ít kỹ thuật thôi mà."
Đường Kiệt lấy danh thiếp của mình ra đưa cho Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật nhìn thoáng qua.
À há! Đây là ông chủ của Cầu Vồng Nhân Gian này?
"Được chứ, lúc nào rảnh lại nói."
"Khụ khụ, hay là add Wechat đi?"
Đường Kiệt khẽ cười nói.
Diệp Thiên Dật do dự một chút.
"Add Wechat ta lại tặng hai thùng rượu nữa..."
Hai mắt Diệp Thiên Dật sáng lên!
Một chai này chính là một trăm sáu mươi nghìn, một thùng có bốn chai, thế cộng lại bốn thùng cũng phải hơn triệu ròi, bây giờ Diệp Thiên Dật đang nghèo đến rớt mồng tơi luôn rồi.
"Được!"
Sau đó Diệp Thiên Dật quay lại chỗ ngồi.
Thi Gia Nhất và Họa Thủy thì mặt có hơi đỏ lên, Mộ Thiên Tuyết thì rất bình thường, giống như làm cái gì chuyện bé nhỏ không đáng kể vậy.
"Chủ nhân papa, Tiểu Anh Vũ cũng muốn hôn cơ."
Tiểu Anh Vũ dùng đôi mắt tủi thân nhìn Diệp Thiên Dật.
"Chờ ngươi lớn rồi hôn." Diệp Thiên Dật nói.
"Đệch!! Cẩu tặc! Ta biết ngay mà, đồ biến thái! Ngươi ngay cả Tiểu Anh Vũ mà cũng không tha!"
Thi Gia Nhất chỉ vào Diệp Thiên Dật giận dữ nói.
Diệp Thiên Dật sờ lên chóp mũi.
"He he, thế thì ngươi làm gì được ta?"
Thi Gia Nhất: "..."
"Thật là một tên họ sở tên khanh mà!"
Họa Thủy lầm bầm một câu!
Nói thật, hắn cũng không có cặn bã như lúc trước nã, nhưng vẫn là đồ cặn bã như cũ! Cứ như vậy quang minh chính đại cùng thật nhiều cô gái có mối quan hệ lăng nhăng!
Mấu chốt khiến các nàng khó chịu nhất chính là, hình như chính các nàng cũng muốn luân hãm vào rồi!
Aaaaa!!!
Thật ra trong lòng các nàng đều đã biết rồi, mình có thích Diệp Thiên Dật hay không, nếu như không thích, các nàng sẽ để cho một người con trai mình không thích hôn sao?
Chỉ là tình trong như đã mặt ngoài còn e thôi, bệnh chung của con gái ấy mà.
Ta cho ngươi hôn, ừm, nhưng ta vẫn nói không thích ngươi đấy, ngươi có hôn thế nào đều nó không thích ngươi, coi như ngươi làm được gì ta, ta vẫn nói không thích ngươi đấy...
Haizzz, đúng là con gái mà.
Nhưng mà... Ngay thời điểm các nàng bị Diệp Thiên Dật hôn, các nàng đã triệt để bị Diệp Thiên Dật tên cặn bã này bắt lấy rồi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất