Ta Ở Nhân Gian Lập Địa Thành Tiên

Chương 61: Mạnh hơn mọi người.

Chương 61: Mạnh hơn mọi người.


Cố Ly nhìn thẳng vào đôi mắt Phương Vọng và nói, trong ánh mắt mang theo vui mừng, sùng bái, u oán, đủ để làm trái tim bất cứ nam nhân nào tan rã.
Phương Vọng dời mắt, nói sang chuyện khác: “Sao ngươi lại tới đây? Chẳng lẽ tông môn giao nhiệm vụ cho ngươi hả?”
“Truyền thừa của Cực Hạo tông ồn ào huyên náo như thế, trong Thái Uyên môn cũng đang bàn tán, rất nhiều đệ tử đều tới, ta tới cũng chẳng có gì lạ.” Cố Ly trả lời, có điều nàng hơi bĩu môi, giống như nghĩ một đằng nói một nẻo.
Phương Vọng chọc thủng: “Truyền thừa của Cực Hạo tông đâu có ở thành Hợi Hạ, phải cách nơi đây gần nghìn dặm ấy chứ!”
Cố Ly lạnh lùng hừ một tiếng, thầm nói chẳng lẽ ngươi muốn ta nói vì ta lo lắng cho ngươi à?
Nàng cũng bắt đầu nói sang chuyện khác: “Ngươi tới là muốn chấp nhận lời khiêu chiến à? Lý Hồng Cương chính là Linh Đan cảnh, đã lên tới Linh Đan cảnh tầng ba. Tuy cuộc đời này khó có thể tiến thêm bước nữa, nhưng tuyệt đối không phải người bây giờ chúng ta có thể khiêu chiến được…”
Nói đến câu cuối, nàng đột nhiên khựng lại, bởi vì Tố Linh cảnh tầng chín là Lý Hồng Sương cũng bị Phương Vọng đánh bại.
Cố gia và Lý gia đều là gia tộc lớn, thế cho nên từ nhỏ đến lớn, Cố Ly đã nghe nói tới danh tiếng của Lý Hồng Sương. Phụ thân nàng cảm thán tư chất của đối phương rất nhiều lần. Mỗi khi nghĩ tới một nhân vật như vậy lại chết trong tay Phương Vọng, đáy lòng nàng không thể không cảm thấy sùng bái.
Bởi vì nội tình của Cố gia hùng hậu, nàng từng nghe nói đến rất nhiều chuyện xưa của thiên kiêu, thậm chí là chuyện xưa của thiên kiêu ngoài Đại Tề. Nhưng cảm xúc chấn động Phương Vọng mang tới cho nàng còn khoa trương hơn cả trong truyền thuyết.
“Linh Đan cảnh tầng ba? Ngươi có chắc chắn không?” Phương Vọng nhướng mày hỏi.
Mục đích quan trọng nhất khi hắn tới thành Hợi Hạ là tìm hiểu thực lực của Lý Hồng Cương, hắn sẽ không hành động một cách tuỳ tiện đâu.
Cố Ly gật đầu rồi nói: “Hắn đã bị kẹt ở cảnh giới này ít nhất sáu mươi năm, phụ thân ta đều nói phúc phận lớn nhất nửa đời sau của hắn chính là sinh ra Lý Hồng Sương.”
Phương Vọng lại hỏi: “Ngươi nói xem, hắn có cài bẫy trong thành Hợi Hạ không?”
Cố Ly lắc đầu rồi nói: “Nguyên nhân hắn lựa chọn thành Hợi Hạ là vì thành chủ thành Hợi Hạ - Đường Thừa Phong chính là đại tu sĩ Linh Đan cảnh tầng chín. Có Đường Thừa Phong ở đây, thành Hợi Hạ sẽ không xảy ra sai sót. Đây cũng là nguyên nhân rất nhiều tán tu thích giao dịch ở đây. Dù đối mặt với tu sĩ của những vương triều khác, Đường Thừa Phong cũng sẽ không sợ hãi. Trong các vị thành chủ của đại biên cảnh, Đường Thừa Phong xem như người có tính cách cứng rắn nhất, trong mắt không chấp nhận được một hạt cát. Thế nên thành Hợi Hạ thường xuyên có tu sĩ quyết đấu với nhau.”
“Hơn nữa việc này đã bị lan truyền ồn ào huyên náo, nếu Lý Hồng Cương mời tu sĩ khác của Lý gia ra tay thì sẽ làm người đời coi thường Lý gia. Lý gia cực kỳ coi trọng khí tiết, danh vọng. Nếu không, năm đó bọn họ cũng sẽ không gạch tên Lý Hồng Sương khỏi gia phả. Ngươi không cần lo lắng Lý gia sẽ trả thù ngươi và gia tộc của ngươi, gia tộc tu tiên rất để ý danh tiết, ít nhất Tu Tiên giới Đại Tề là như thế.”
Phương Vọng nghe vậy cũng cảm thấy yên tâm.
Cố Ly nhíu mày rồi nói: “Không phải ngươi muốn ứng chiến thật đấy chứ? Ngươi nắm chắc mấy phần?”
Sau khi thả lỏng, Phương Vọng đi tới trước bàn, ngồi xuống rồi cười và nói: “Khoảng năm phần, ta đối địch thường là năm năm, một là địch chết ta sống, hai là địch sống ta chết.”
Cố Ly ngồi xuống theo, nàng cứ thế bình tĩnh nhìn Phương Vọng .
“Sao vậy? Vì sao lại nhìn ta như thế? Ngươi cảm thấy ta tự đại à?” Phương Vọng nhướng mày hỏi.
Cố Ly giơ tay, tay phải đặt lên bàn chống mặt, nàng cứ thế nhìn chằm chằm Phương Vọng, ánh mắt mơ hồ, nàng thở dài một tiếng rồi nói: “Phương Vọng, ta đột nhiên cảm thấy lời hẹn ước của chúng ta rất khó thực hiện. Chờ ta tới Tố Linh cảnh tầng chín, chắc chắn ngươi đã tung hoành ở Linh Đan cảnh, sau này chênh lệch giữa chúng ta sẽ chỉ càng ngày càng lớn.”
Phương Vọng khẽ chớp mắt rồi nghiêm túc nói: “Cố Ly, ngươi tu luyện chỉ để so với người khác thôi à? Chẳng lẽ mỗi một lần trở nên mạnh hơn không mang đến cảm giác thành tựu, làm ngươi tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống à?”
Cố Ly nghe vậy hít sâu một hơi, hổ thẹn nói: “Ngươi nói đúng, là ta bướng bỉnh.”
“Thiên tư của ngươi không thể nghi ngờ.”
“Ừm…”
Nội tâm Cố Ly cảm thấy thoải mái hơn một chút, nàng hỏi: “Ngươi tự so với chính mình nên mới có thể mạnh như thế à?”
“Đương nhiên là không, ta muốn so với mọi người, ta trời sinh thích mạnh, nếu tu tiên, ta muốn mạnh hơn mọi người, đây là mục tiêu của ta.” Phương Vọng bình tĩnh trả lời.
“…”
Cố Ly đột nhiên cảm thấy khó chịu, hoá ra khuyên ta tự so với chính mình là vì ta không có tư cách đó đúng không?

Bóng đêm phủ xuống, Phương Vọng sử dụng Vô Tức Tự Nhiên công lặng yên không một tiếng động đi vào phủ đệ của Lý Hồng Cương, dán một tờ giấy trên tượng đá trước cổng.
Sáng sớm ngày hôm sau, một tin tức điên cuồng lan truyền trong toàn bộ thành Hợi Hạ.
Bạch Y Kinh Hồng ứng chiến!
Giữa trưa hai mươi ngày sau ứng chiến ở cửa thành Nam, giải quyết nhân quả!
Trong phủ Lý gia, Lý Hồng Cương ngồi trên ghế, cầm một tờ giấy vàng trong tay, hắn nhíu mày, vẻ mặt u ám.
“Xác định là dán trên tượng đá ngoài cửa sao?” Lý Hồng Cương lên tiếng hỏi.
Người hầu đứng trước mặt hắn vội vàng gật đầu rồi nói: “Sáng nay tiểu nhân ra ngoài quét tước nhìn thấy, không phải người khác đưa cho tiểu nhân.”
“Được, lui xuống đi.”
Lý Hồng Cương lên tiếng, người hầu như trút được gánh nặng, lập tức rời đi.
Thanh niên áo tím đứng bên cạnh chau mày nói: “Phụ thân, hắn có thể đi tới ngoài phủ đệ của chúng ta mà thần không biết, quỷ không hay, thực lực không thể khinh thường. Hơn nữa, thiên tư của Tam ca vô cùng cao, tu sĩ Linh Đan cảnh tầng một tầm thường chưa chắc đã là đối thủ của Tam ca. Có thể giết Tam ca, chắc chắn đối phương là cao thủ Linh Đan cảnh, thậm chí còn mạnh hơn ngươi, thật sự phải mạo hiểm ư?”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất