Chương 213: Hậu Duệ Đan Vương (1)
“Cường công pháp là gì?” “Trong tấm bia đá truyền thừa có một thông đạo dẫn đến truyền thừa chân chính, đó là một không gian độc lập thu nhỏ.”
“Ý của ngươi là không cần lĩnh ngộ, thẳng tay đập vỡ bia đá là được sao? Vậy ta cần gì đến ngươi, có tay là làm được không phải sao?”
“Không được, không gian thu nhỏ vô cùng mong manh, một khi sử dụng bất kỳ hình thức bạo lực nào lên bia đá thì không gian đều sẽ bị nghiền nát, truyền thừa sẽ bị hủy diệt. Phương pháp chính xác là lĩnh ngộ văn tự khắc trên bia đá, sau khi lĩnh ngộ văn tự trên bia sẽ biến mất, thông đạo dẫn đến không gian truyền thừa cũng tự động mở ra.
Nhưng trong trăm năm nay vốn dĩ không có ai có thể lĩnh ngộ văn tự trên bia đá, cho nên chúng ta phải đi theo một phương pháp khác, xóa bỏ văn tự đi.
“Chẳng lẽ là văn bia đó chỉ có thể dùng Linh Hồn lực mới có thể xóa được sao?”
“Đúng vậy, văn bia là do Đan vương Khâu Ngọc Long dùng Linh Hồn lực viết lên đấy, nếu muốn xóa văn tự mà không làm tổn hại đến bia đá chỉ có thể dùng Linh Hồn lực.
Nhưng mà Khâu Ngọc Long thân là luyện đan sư đệ nhất, Linh Hồn lực mạnh mẽ và mênh mông cỡ nào, chỉ với sức của một Linh Hồn lực cấp Tông sư bình thường vốn không thể xóa được văn bia, cho nên chỉ có hai người chúng ta hợp sức, dùng hai người có Linh Hồn lực cấp Tông sư để thử một lần.”
Nghe thế, Cố Thanh Phong hoàn toàn hiểu rõ vì sao lúc trước khi Lệ Thiên Nhận biết được mình có Linh Hồn lực cấp Tông sư lại giúp mình xóa bỏ hiềm nghi trước mặt mọi người, còn để cho mình học thuật luyện đan tham gia Ngọc Long bí cảnh rồi.
Hóa ra là vì cửa ải cuối cùng này, tập hợp đủ hai người có Linh Hồn lực cấp Tông Sư, xóa văn bia lấy truyền thừa.
Nghĩ đến đây, Cố Thanh Phong không khỏi có chút kinh ngạc, lúc trước hắn có thể có được Linh Hồn lực cấp Tông sư là do được hệ thống kích hoạt.
Nhưng Lý Tiểu Thúy còn rất trẻ cảnh giới cũng không cao, vì sao cũng có thể có đươc Linh Hồn lực mạnh như vậy?
Chẳng lẽ cô cũng được kết nối vào?
Cố Thanh Phong nhìn mấy bộ dạng ngốc nghếch của Lý Tiểu Thúy không sót cái nào, lập tức phủ nhận suy đoán này.
Hắn chợt nghĩ ra một suy đoán hợp lý hơn.
Lý Tiểu Thúy không phải là bị đoạt xá đấy chứ?
Có một nhân vật cấp Tông sư đoạt xá cô, cho nên mới có thể có được Linh Hồn lực mạnh như vậy.
Hơ!
Nếu là thật, vậy người này thật là độc ác nha!
Phải biết rằng Linh Hồn vẫn luôn là nơi cấm kỵ, đoạt xá là loại chuyện trái với tự nhiên, nhưng cũng có xác suất thành công, nhưng cũng không có nghĩa là tùy tiện đoạt xá cũng có thể thành công, cho dù đoạt xá thành công thì đường tương lai võ đạo chắc chắn gập ghềnh, dù sao thân thể đoạt được cũng không thể tốt bằng thân thể của mình, cơ thể không tương hợp, không có lợi cho việc luyện võ.
Ồ! Đợi một chút, cái này có vấn đề!
“Tiểu Thúy, nếu theo phương pháp này chỉ sợ là truyền thừ đã bị cướp đi lâu rồi chứ? Tuy rằng điều kiện hà khắc, nhưng có sự hấp dẫn của Bất Lão đan và Luyện Thần pháp nhất định sẽ có cường giả cấp Tông sư bí quá hoá liều, kể cả phải đoạt xá cũng sẽ không tiếc, chỉ cần có hai vị Tông sư đoạt xá thành công tiến vào nơi đây, việc này không phải xong rồi sao?
Đừng nói với ta rằng trăm năm qua chưa ai thử làm vậy nha.
Còn nữa, nếu kể cả chương nhập môn của Luyện Thần pháp cũng không lĩnh ngộ được, vậy lấy được toàn bộ chương sau thì có ích lợi gì?”
Lý Tiểu Thúy âm thầm nghiến răng, cô không ngờ Cố Thanh Phong là một người không bình thường, nhưng đầu óc hắn ta rất tinh tế, không dễ bị lừa.
Xem ra chỉ có thể tiết lộ một chút sự thật rồi.
Chỉ nghe Lý Tiểu Thúy truyền âm bí mật nói: “Đầu tiên, trong không gian truyền thừa không chỉ có Luyện Thần pháp mà còn có cả Bất Lão đan! Dù không thể lĩnh ngộ được Thần Luyện chi pháp thì cũng có thể lấy được Bất Lão đan không phải sao?
Còn nữa, lỡ như lấy được toàn bộ Luyện Thần pháp, đọc hết tất cả, đầu cuối tương ứng làm rõ mọi thứ, nói không chừng có thể lĩnh ngộ được thì sao?
Còn việc vì sao cả trăm năm nay không có ai từng thử làm cách này là bởi vì vốn dĩ không có ai biết rằng có thể dùng cách xóa văn bia để có thể mở không gian truyền thừa ra, tất cả mọi người cho rằng chỉ khi nào lĩnh ngộ được mới có thể thông qua.
Nếu ta không nói cho ngươi biết chuyện này, ngươi có thể nghĩ ra cách này sao? Ngươi có thể biết rằng có thông đạo dẫn đến không gian truyền thừa ở trên tấm bia sao?”
Cố Thanh Phong kinh ngạc liếc nhìn Lý Tiểu Thúy: “Có thể chứ, không phải chỉ cần động não một chút là được sao?”
Ngươi mà được cái rắm!
Lý Tiểu Thúy chửi thề trong lòng, nếu là một người bình thường khi nhìn thấy tấm bia đá khắc Luyện Thần pháp thì người ta sẽ nghĩ cách để lĩnh hội được nó, ai lại ăn no rảnh rỗi nghĩ đến việc xóa văn bia đi? Đây là Luyện Thần pháp, đến kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra đấy.
Cùng lắm là sẽ có người dùng cách bạo lực phá hủy tấm bia thôi.
“Tiểu Thúy, theo như ngươi nói thì sẽ không ai nghĩ tới chuyện này, vậy thì làm sao ngươi lại biết bí mật như vậy?”
“Bởi vì ta là hậu duệ của Đan vương Khâu Ngọc Long.”
Lý Tiểu Thúy thản nhiên nói.
“Ồ, ra là vậy.” Cố Thanh Phong “ồ” lên một tiếng thản nhiên.
Lý Tiểu Thúy sửng sốt, ngươi nghe vậy mà không thấy kinh ngạc sao? Đây là Đan vương đấy! Đệ nhất Đan đạo! Hậu duệ của đệ nhất Đan đạo lại chỉ nhận được một tiếng “ồ” thôi sao? Ngươi có biết ngoài kia biết bao nhiêu người đang tìm kiếm con cháu đời sau của Đan vương, mong rằng có thể lấy được truyền thừa từ họ.