Chương 231: Xây Dựng Đại Quân Yêu Ma (2)
Quả nhiên, vẫn là giết cho rồi, nhân vật chính không chết được, chỉ cần bọn họ chết rồi, sẽ chứng minh được bọn họ không phải là tuyến nhân vật chính, vậy thì mình cũng chẳng phải phản diện. Lúc này, đột nhiên Tô Mị thét một tiếng chói tai: “Đừng mà!”
Chỉ thấy Khưu Thiên Nhận lúc này đã đưa tay nặng nề đánh về phía Thiên Linh cái của hắn ta.
Lúc này Tô Mị bùng phát ra tiềm lực cả đời này của nàng ta, thế mà coi áp lực như không, giống như phát điên xông qua bên đó, sống chết giữ chặt lấy nắm đấm của Khưu Thiên Nhận.
“Buông tay! Để ta chết đi!” Khưu Thiên Nhận thét lên những âm thanh tê tâm liệt phế: “Ta có sống cũng chỉ là một trò cười mà thôi, để ta chết đi!”
“Ta không buông tay! Chàng muốn chết thì giết ta trước đi, ta chết cùng chàng.” Nước mắt trong đôi mắt của Tô Mị giống như chuỗi ngọc trai bị đứt từng hạt từng hạt tuôn rơi.
Cố Thanh Phong nhìn tình hình thay đổi trước mắt, cứ cảm thấy có gì đó đột ngột, vừa rồi hai người cùng xin được sống giờ bắt đầu cầu được chết rồi.
Làm một hồi khiến hắn cũng chẳng biết phải ra tay thế nào, thậm chí còn cảm thấy bản thân đứng ở chỗ này giống như bóng đèn huỳnh quang 120 vôn sáng quắc.
Hai người gào qua thét lại nửa ngày trời, cuối cùng lại ôm lấy nhau khóc thảm thiết.
Cố Thanh Phong ăn cơm chó no căng rồi, không biết làm sao mà, lúc này hắn tự nhiên rất nhớ tiểu thi ma…
Vừa nhớ đến tiểu thi ma, Cố Thanh Phong liền nghĩ ra một ý tưởng vô cùng tuyệt vời!
Bản thân hắn sắp lên làm kẻ sánh ngang vương, tiểu thi ma vẫn còn chưa mang theo nữa, thế này nếu như đến Đế Đô rồi, tiểu thi ma một mình cô đơn trong căn phòng vắng thì phải làm sao? Tiểu thuyết may mắn thôi!
Còn có rất nhiều yêu ma bị cầm tù trong ngục Trấn ma không còn được nằm trong vòng tay của hắn nữa.
Cố Thanh Phong rất muốn đem theo cả ngục Trấn Ma đi cùng!
Thậm chí, suy nghĩ của hắn càng ngày càng thêm siêu vẹo, vương triều Đại Viêm nhiều ngục trấn yêu như vậy, có vô số yêu ma, cứ nhốt mãi như vậy lãng phí làm sao, còn không bằng bắt toàn bộ vào không gian Dị độ của hắn, đồng tâm hiệp lực cùng xây dựng một khu vườn tư nhân tuyệt vời, mặc dù nói đám yêu ma kia không thể giúp gì cho hắn đạt được cấp độ Hắc long bất diệt thân, nhưng một số yêu quái có năng lực đặc biệt, ngược lại vẫn có thể giúp hắn có thêm nhiều năng lực toàn diện hơn.
Cố Thanh Phong vẫn luôn mơ về một ngày, bản thân chỉ phẩy tay một cái, dưới tay liền xuất hiện hàng ngàn yêu ma tiểu đệ quỳ phục, khí phái biết bao!
Nhưng loại chuyện này mà làm theo quy trình chính quy khẳng định là không được, chỉ có thể âm thầm ra tay, loại chuyện hèn mọn bẩn thỉu này, bản thân hắn là thần không tiện ra tay cho lắm.
Ngược lại không bằng giao cho hai người này, một người tông sư, một người cấp đại tông sư, về mặt thực lực vẫn gọi là miễn cưỡng đủ đi.
Dù sao hai tên này sau này chắc chắn sẽ bị vương triều Đại Viêm tróc nã, không thể sống dưới ánh mặt trời nữa, không bằng cứ thu làm tiểu đệ, chuyên dùng để thay hắn vận chuyển ngục trấn ma, với lại bắt yêu ma hoang dã.
Đến lúc đó, xây dựng một đại quân yêu ma chỉ là chuyện sớm muộn!
Hơn nữa dựa vào lời thề khế ước, không phải sợ hai tên này phản bội mình.
Đúng rồi, còn có Bồ yêu, Ảnh yêu, đồng thời bắt hết lại làm nô bộc.
“Khà khà khà…” Cố Thanh Phong càng nghĩ càng hưng phấn, nụ cười trên mặt cũng dần trở nên thất đức.
Sau này ông đây còn phải làm nam chủ nhân của chúng yêu ma!
Cố Thanh Phong hưng phấn nghĩ, không nhịn được mà đưa mắt nhìn về phía hai người đang khóc thút tha thút thít.
“Ê, hai đứa bay, khóc ra kết quả gì chưa? Rốt cuộc là có chết hay không?”
Khưu Thiên Nhận kéo phắt Tô Mị ra sau lưng che chở, nhìn chằm chằm Cố Thanh Phong nói: “Cố Thanh Phong, ta tính kế ngươi, là do ta sai trước, ngươi muốn chém muốn giết gì thì tuỳ ngươi, nhưng chuyện này không liên quan đến…”
“Được rồi được rồi, đừng nhiều lời nữa, hai người các ngươi đều không cần phải chết nữa, bởi vì ta thay đổi suy nghĩ rồi, chỉ cần hai hai ngươi tôn ta làm chủ, sau này làm việc cho ta, thì sẽ được sống cả đôi.” Cố Thanh Phong mất kiên nhẫn nói.
Khưu Thiên Nhận lúc này đã được Tô Mị làm lay chuyển rồi, tự nhiên lại có lại niềm tin mới vào cuộc sống mới.
“Lời này có thật không?” Tô Mị lộ ra vẻ vô cùng hân hoan phấn khởi nói.
“Đừng tin lời hắn! Hắn là người như thế nào ta hiểu quá rõ rồi..”
“Đúng là con mẹ nó lằng nhằng!” Cố Thanh Phong thấy bực rồi, trực tiếp sử dụng sức mạnh linh hồn cưỡng ép khởi động huyễn cảnh thị giác, ngay lập tức! Ánh mắt của hai người dần rã ra, trở nên ngây ngốc vô hồn.
“Lập lời thề đi.”
Một tiếng hạ lệnh, hai người giống như những con rối gỗ ngây ngốc bắt đầu lập lời thề.
Đợi sau khi lập xong lời thề, hai người liền hồi phục lại thần trí, sắc mặt vô cùng khiếp sợ.
“Ngươi làm gì với bọn ta rồi hả!?”
Hai người bọn họ đều nhìn thấy trên người mình có thêm một sợi dây lời thề thoắt ẩn thoắt hiện, liên kết đến trên người của Cố Thanh Phong.
Sợi dây liên kết đó thể hiện cho lời thề nhận chủ của bọn chúng, một khi phản bội, sẽ phải nhận về một cái giá vô cùng đắt.
“Được rồi, đừng kêu nữa, đều im miệng hết đi, bây giờ cho các ngươi mệnh lệnh đầu tiên nè, cho các người trong vòng ba ngày bắt hết tất cả yêu ma trong ngục Trấn Ma của quận Ngô Đồng lại cho ta, nhớ kĩ, thi mị trong căn phòng số sáu từ trái qua ở lầu số 1, nhất định phải mang đến trước mặt ta không chút thương tích, nếu nàng thiếu mất một cọng lông, hai người các ngươi đều khỏi phải sống nữa, đã hiểu rõ chưa?” Cố Thanh Phong giao phó nói.