Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 249: Vật Cưỡi

Chương 249: Vật Cưỡi

Trong lòng Hỏa Nha đạo nhân vui mừng như điên, cuối cùng cũng không phải chết. Nó đã lên hết dự định, chỉ cần lúc sau Cố Thanh Phong cởi bỏ phong tỏa không gian, nó quay đầu sẽ bỏ chạy ngay. Thân là quạ đen có huyết mạch Kim Ô, nó vô cùng tự tin với tốc độ của mình.
Nhưng mà đang tưởng tượng, đột nhiên chỉ thấy trên không trung trống rỗng xuất hiện một sợi nối của lời thề nối trên người nó.
Hỏa Nha đạo nhân ngẩn người, trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng lại. Nó sững sờ nhìn theo sợi nối của lời thề, chỉ thấy đầu bên kia chính là Cố Thanh Phong.
Từ từ…
Cái sợi này sao lại quen thế nhỉ? Hình như đã gặp ở đâu đó.
Éc! Nghĩ lại, chính là nhìn thấy trên ghi chép Thiên ma bí văn…
Hỏa Nha đạo nhân nghĩ đến đây, trong nháy mắt suy nghĩ của họ ngưng trệ, một gương mặt của chim hoàn toàn ngu ngốc hóa đá.
“Ngươi ngươi ngài…. là là là… Thiên… Ma!”
Bốp!
Cố Thanh Phong tặng một cái vả miệng: “Cà lăm cái khỉ khô, Thiên Ma thì có gì mà ngạc nhiên. Sau này ngươi chú ý hình tượng một chút, đừng có hơi tí là thất thố. Bây giờ ngươi chính là vật cưỡi của ta, cũng tính là người của ta rồi!”
Bịch.
Hỏa Nha đạo nhân quỳ rạp xuống đất, run giọng nói: “Tiểu yêu có mắt không tròng, không biết chân thân của Tôn thượng, mạo phạm…”
“Được rồi được rồi, khiêm tốn một chút. Việc này trời biết đất biết ta biết ngươi biết, không cần phải để lộ ra ngoài.”
“Vâng vâng vâng, Tiểu yêu đã hiểu đã hiểu.”
Hiện tại Hỏa Nha đạo nhân eo không mỏi chân cũng không đau, dù cho toàn thân bị gãy xương hay vỡ nát cũng không sao cả.
Đây chính là Thiên ma đó! Còn tồn tại mạnh mẽ hơn so với các vị thần trong truyền thuyết! Chủ nhân nhất định là hóa thân của Thiên ma trong thế giới này! Có thể đi theo bên cạnh sự tồn tại vô thượng này, dù cho cả quốc chủ Vạn Quốc yêu cũng không đổi! Vậy thì sao nó có thể không kích động?
“Ừm, hiện tại bản tôn tạm thời không cần vật cưỡi, nên trước tiên sẽ giao cho ngươi một nhiệm vụ.”
“Mặc cho Tôn thượng phân phó, dù Tiểu yêu có phải xông pha khói lửa cũng không chối từ!”
Cố Thanh Phong nhẹ nhàng gật đầu, lập tức giao nhiệm vụ cướp Trấn Ma Ngục thu thập yêu ma cho Hỏa Nha đạo nhân, còn nói ra sự tồn tại của hai người đồng hành là Lệ Thiên Nhận và Tô Mị.
Mặc dù Hỏa Nha đạo nhân không hiểu vì sao lại cần thu thập yêu ma, nhưng lại cảm thấy đương nhiên. Nhất cử nhất động của sự tồn tại vô thượng này đương nhiên sẽ có thâm ý, mình không thể nào hiểu được cũng là bình thường.
“Được rồi, ngươi đi đi.” Cố Thanh Phong bỏ đi phong cấm không gian.
Hỏa Nha đạo nhân cung kính gật đầu, sau đó bay đi mất, thỉnh thoảng còn lưu luyến không rời mà quay lại nhìn.
Tộc Yêu ma từ trước đến nay luôn suy tôn kẻ mạnh, so với loài người thì bọn họ càng trực quan và cực đoan hơn. Việc mạnh được yếu thua đã khắc vào trong bản chất. Bây giờ việc Hỏa Nha đạo nhân chung chiến tuyến với Thiên Ma, đương nhiên là nó cảm thấy lên như diều gặp gió, một bước lên trời, ước gì được liếm chủ nhân nhiều một chút.
Sau khi Hỏa Nha đạo nhân rời đi không được bao lâu, Cố Thanh Phong đột nhiên cảm giác được một luồng khí thế kinh người đang lao về phía mình.
Luồng khí thế này… Hóa Long đỉnh phong! Cố Thanh Phong nhắm mắt lại, đã đoán ra được người đến là ai.
Một lát sau, một đường sáng như ánh sao rơi bay đến trước mặt hắn.
Người ngự kiếm mà đến chính là Đệ nhất cường giả, quốc sư của vương triều Đại Viêm, Tư Đồ Không.
Tư Đồ Không đáp xuống, nhìn một mảnh hỗn loạn ở nơi này thì lập tức nhướng mày.
“Ngươi chính là Cố Thanh Phong? Vừa rồi xảy ra chuyện gì?”
Nghe lời nói vênh mặt hất hàm này cùa Tư Đồ Không, Cố Thanh Phong liền cảm thấy khó chịu. Sao lại cùng Vương gia nói chuyện như vậy được chứ? Nếu không phải bây giờ ta đánh không lại ngươi thì thế nào ta cũng phải cho tiểu tử nhà ngươi thỉnh an mới được.
“Vạn Yêu quốc phái người đến chặn giết ta, nhóm người Tần tướng quân đều không may bị sát hại, sau đó lại xuất hiện một người thần bí cứu ta, xong thì người thần bí liền đi rồi.”
Cố Thanh Phong theo lệ đều đẩy hết trách nhiệm lên người người thần bí.
“Người thần bí?” Tư Đồ Không lại nhíu mày lần nữa, nhưng cũng không nói gì, chỉ nhìn Cố Thanh Phong đầy thâm ý hơn một chút.
“Tốt, đừng nói chuyện phiếm nữa, nhanh theo ta đi gặp bệ hạ.”
Tư Đồ Không nói xong, đột nhiên hào quang trên người lóe lên, trong nháy mắt phi kiếm dưới chân tăng vọt lên gấp mấy lần rồi ra hiệu cho Cố Thanh Phong bước lên.
Mẹ nó, còn bảo đừng nói chuyện phiếm? Không phải ngươi là người nói trước sao?
Trong lòng Cố Thanh Phong phỉ nhổ, nhưng cơ thể thì không hề chậm trễ chút nào, thẳng thừng bước lên phi kiếm.
Vù!
Bay đi giống như hỏa tiễn được phóng ra, trong nháy mắt bóng dáng hai người biến mất ở chân trời.
Một hồi lâu sau, một tòa thành trì cao ngất nguy nga to lớn xuất hiện ở trước mặt. Chính là Đế đô của Vương triều Đại Viêm.
Phi kiếm thông suốt một đường xuyên qua hết trận pháp phòng ngự, bay thẳng về phía hoàng cung.
Một lát sau.
Tư Đồ Không điều khiển phi kiếm đáp xuống một cửa cung điện có không gian rộng rãi.
“Nhanh, theo ta đi gặp bệ hạ.”
Nói rồi liền thẳng thừng đẩy cửa, tiến vào trong cung điện.
Cố Thanh Phong có thể cảm nhận được rõ trong giọng nói của Tư Đồ Không mang theo một tia lo lắng.
Hắn âm thầm phỏng đoán, xem ra Hoàng đế lão nhân sắp không ổn rồi.
Hắn theo sát tiến vào cung điện, cơ bản không kịp thưởng thức khung cảnh trang trí vàng son lộng lẫy, ánh mắt hoàn toàn bị cảnh tượng bên trong thu hút.
Trong cung điện có một đám lão đầu râu tóc bạc phơ mặc trang phục thái y vây quanh một vị lão giả đang nằm trên long sàng không ngừng thi châm mớm thuốc.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất